Nhìn thấy con dao găm trong tay người đàn ông sắp rơi lên ngón tay cái của tôi, tim tôi bắt đầu đập dữ dội trong lồng ngực, đồng tử nhanh chóng thu nhỏ lại.
Tôi vội vàng hét lên: "Chờ đã! Tao là người của Tiết thần ý, nếu như tối nay, các mày dám động vào tao, ngày mai, tất cả các mày đều sẽ bị tàn phế hết!"
Nghe thấy vậy, con dao găm trong tay tên cầm đầu cứng đơ lại trên không, chứng tỏ đã bị tôi trấn tĩnh, xem ra cái tên của Tiết thần y quả là có ích.
Nhìn thấy tên cầm đầu sững sờ, một người đàn ông ở bên nói: "Người anh em, sợ cái rắm gì chứ, mau chặt ngón tay của hắn đi! Anh Lục sớm đã nói qua với tôi, tên này đến đây là để trả nợ, miễn là chúng ta không làm hắn chết thì sẽ không có chuyện gì xảy ra".
Tên cầm đầu ừm một tiếng, con dao găm trong tay hắn liền tiếp tục rơi xuống.
Tuy nhiên, một người đàn ông khác đã đưa tay ra ngăn lại và nói: "Anh Hạo, đừng vội ra tay.
Nếu tên này thực sự là người của Tiết thần y, vậy chúng ta chắc chắn sẽ gặp rắc rối đấy".
Tên cầm đầu hỏi: "Vậy theo ý của mày, chúng ta cứ vậy mà thả tên này đi sao!"
Người đàn ông đó cười hề hề và nói: "Hôm nay, chúng ta hãy cho hắn một bài học tượng trưng trước, sau đó đến gặp Lục Tử hỏi xem, tên này có thực sự là người của Tiết thần y không đã.
Đợi sau khi chúng ta làm rõ thông tin của hắn, rồi ra tay cũng không quá muộn”.
Tôi phải công nhận rằng, hóa ra trong bọn côn đồ này cũng có tên biết động não.
Cuối cùng, tên cầm đầu nghe theo lời của người đàn ông này và thu con dao găm lại.
Lập tức sau đó, hắn búng tay để ra hiệu thì vài người chúng nó bắt đầu nhào lại phía tôi kẻ đấm người đá tới tấp trên người tôi.
Vì dè chừng thân phận của tôi, nên chúng nó không dám ra tay quá nặng, cũng không dám đánh vào nơi có thể nhìn thấy trên cơ thể tôi.
Mặc dù vậy, nhưng một vài phút sau, trên cơ thể tôi vẫn chịu một trận đau nhức nhói.
"Dừng lại, tối nay như vậy thôi!", cuối cùng, tên cầm đầu xua tay, bốn người đàn ông còn lại cũng dừng tay!
Tên cầm đầu duỗi chân giẫm lên mặt tôi, lãnh đạm nói: "Thằng ranh con, mày tốt nhất nên cầu khẩn rằng mày không có nói dối đi, nếu không, tối mai ông đây chặt hết mười ngón tay của mày!"
Sau khi đe dọa xong, hắn xua tay và bỏ đi cùng bốn người đàn ông đó.
Tôi nằm dưới đất hơn mười phút mới đứng dậy, trước đó tôi đã bị đánh, bây giờ lại bị đánh nữa, toàn thân tôi đau đến mức không thể chịu được.
Bây giờ, xe máy cũng hỏng rồi, tôi chỉ có thể bắt taxi trở về.
Lúc tôi về đến biệt thự của Tô Tuyết thì cũng chỉ mới 10 giờ.
Tôi vừa mở cửa ra liền thấy Tô Tuyết đang ngồi trên sô pha xem TV một mình.
Tô Tuyết nhìn thấy tôi, sắc mặt lập tức trở nên lạnh lùng, ậm ừ nói: "Tên đê tiện nhà anh rốt cuộc cũng về rồi, tôi đã đợi anh rất lâu rồi đấy!"
Nghe đến đây, tim tôi nhảy loạn lên, sau đó nhớ tới lời thề của Tô Tuyết sáng nay là sẽ giết chết tôi!
Rất nhanh sau đó, Tô Tuyết từ trên ghế số pha đứng dậy, đưa tay cầm lấy con dao gọt hoa quả lên, tức giận nói: "Hứa Lương, tên cầm thú, dám động tay động chân với tôi, tối nay tôi nhất định phải chặt tay của anh!"
Tôi vô cùng hoảng hốt, cuối cùng nảy ra một ý tưởng, nói: "Cô đừng có làm loạn, nếu để Tôn Dao biết chuyện, thì bộ phim dài tập của chúng ta sẽ thành vô ích rồi".
Tô Tuyết cười nhạt một tiếng: "Anh cho rằng tôi là con ngốc sao? Tôi muốn xử lí anh, đương nhiên phải tách chị ta ra rồi, hứ, đêm nay chị ta sẽ không về đâu!"
Nghe vậy, trong lòng tôi vô cùng lạnh lẽo, thầm nghĩ, người phụ nữ Tô Tuyết này quả thật là nham hiểm.
Sau đó, Tô Tuyết cũng lười phải phí lời với tôi, cầm dao gọt hoa quả lao về phía tôi!
Cô ấy trong bộ dạng mặt phủ đầy sương gió, trong ánh mắt thì lóe lên một tia giận dữ sâu sắc, có thể thấy được cô ấy không hề có ý đùa giỡn
Tôi ba chân bốn cẳng chạy ngay vào phòng khách, tức giận nói: "Mẹ kiếp! Tô Tuyết, thứ chết tiệt nhà cô thuộc tuổi con chó hả? Sao cô lại thù dai như vậy chứ!"
Hơi thở của Tô Tuyết dần trở nên nặng nề, cô ấy ảm đạm nói: "Tên cầm thú, tên đề tiện, sắp chết nơi rồi vẫn còn mạnh miệng chửi, tối nay xem tôi có dám chặt tay, cắt lưỡi của anh ra không!"
Toàn thân tôi kinh hãi, bị Tô Tuyết rượt đuổi hết vòng này đến vòng khác trong phòng khách.
Nếu như bình thường, tôi nhất định sẽ cùng cô ấy hơn thua, nhưng đêm nay vừa bị đánh xong, chạy một hồi cũng mệt, vội vàng xông đến bên cửa, mở cửa chạy ra ngoài.
Tô Tuyết không có tiếp tục đuổi theo ra