An Lạc vừa tắm xong, lười biếng lau tóc, nhà cô nằm trong khu nhà giàu, to lớn, yên tĩnh, căn nhà rộng rãi cũng chỉ mình cô, ba cô vừa đi công tác nước ngoài 2 ngày trước.
Bật tivi để âm lượng thật to rồi lại đi vào bếp, nhà này chả có gì ngoài đồ ăn nhanh, tất cả đều là cô mua.
Một đống mì hộp, gói đủ loại chua cay, tủ lạnh cũng đầy hải sản và viên thả lẩu.
Bật bếp đun nước sôi xong, cô quay lại tìm điện thoại.
Mới nhớ bản thân có nhờ Ninh Thiếu Phàm chút việc, chả biết cậu có nhớ hay không nữa.
Vừa mở điện thoại, một dãy số lạ với dòng tin nhắn " Cậu cần bài những môn nào ?", tin nhắn của 1h trước.
An Lạc khá bất ngờ, cậu ấy vậy mà nhớ được số của cô thật, cô cười một tiếng, ném khăn trên đầu đi ngồi xuống nhắn trả lời :" Văn, Sử, Địa, Hoá".
Cô nàng bịa đại mấy môn, chừng 5p sau thiếu niên gửi ảnh qua.
An Lạc thấy cậu đã trả lời, cô nhắn tiếp.
"cảm ơn nhé!"
"Cậu ăn tối chưa ?"
Không có phản hồi.
"Lại mang ơn cậu rồi, mình nên báo đáp cậu thế nào nhỉ ?"
"Cậu thích gì thế lớp trưởng ?"
Vẫn là không có phản hồi, An Lạc muốn nổi điên nhưng nồi nước sôi kia còn điên trước cả cô, sôi tràn lan ra bếp, cô đành bỏ cậu qua một bên đi giải quyết bữa tối của mình.
Xong xuôi bữa tối, cô về phòng lướt mạng xã hội một lúc, sau đó mở tin nhắn ra xem, thiếu niên thật sự chỉ muốn "giúp đỡ" rồi đá cô sang một bên.
Nhìn đống ảnh cậu gửi, An Lạc tấm tắc khen :" Chữ đẹp thật đấy, người cũng đẹp...chỉ có tính tình là xấu thôi".
Sáng nay có tiết Anh văn, giáo viên là một người thầy đứng tuổi, tương đối khó tính.
An Lạc bị sự ghẻ lạnh tối qua của Ninh Thiếu Phàm làm cho thu hút, suốt cả buổi chỉ nhìn một hướng.
Có lẽ ánh mắt nóng bỏng kia quá lộ liễu, thầy Lý bỗng lớn tiếng gọi Dụ An Lạc.
"Cái gì thu hút em đến nổi quên mất cái bảng ở đâu thế ?".
An Lạc chậc lưỡi :" sự điển trai thưa thầy ".
Cả lớp được dịp ồ lên, thầy Lý tức giận :" Ninh Thiếu Phàm người ta học hành nghiêm