Trương Khởi lúc nãy còn đang giận dỗi vì cô bé nói chuyện thân thiết, còn cười xinh đẹp như thế với thằng con trai khác nhưng cậu không giận được lâu, cô bé cũng giận cậu rồi.
Đi chơi với nhau, nhưng Tiêu Nhi tức giận, đi thật nhanh đằng trước, Trương Khởi đang hối hận, vò đầu sải bước thật dài theo sau.
Cô bé nào có thể chạy khỏi cái người chân dài như thế trong khi cô chỉ có mét rưỡi.
Rất nhanh đã đuổi kịp, Trương Khởi vui vẻ cười hoà hoãn :" bé Nhi ơi, bé Nhi à ~~~ bé nhìn anh một cái đi, nhìn một cái anh mua kẹo bông cho một cây, được không ??"
"em không phải con nít, đừng có lấy kẹo ra dụ em !!!".
Tiêu Nhi lại lườm cái con người xấu xa kia.
Trương Khởi nhướng mày :"ồ, bé Nhi lớn rồi nhỉ ? vậy giải quyết mâu thuẫn như người lớn xem nào"
"...như thế nào ?"
Cả hai dừng chân, Trương Khởi lại bắt đầu giở thói lưu manh, cười cười :" người lớn ấy, họ giải quyết trên giường, giờ ta đang ở ngoài vậy nên...hôn một cái rồi em tha lỗi cho anh nhé ?"
Danh Tiêu Nhi khuôn mặt đỏ ửng, vung tay đánh vào cánh tay cậu một cái :"anh...xấu xa".
"hửm ? bé đánh anh đấy à ?? em dạo này manh động lắm nhé, còn dám đánh anh, không biết anh là đại ca sao ??"
Tiêu Nhi bĩu môi :" em cứ đánh đấy, anh sẽ đánh trả sao ?"
"không dám không dám, anh ngồi yên để bé Nhi đánh anh, không đánh trả".
Trương Khởi bóp má, lắc lắc cô vài cái, ánh mắt đầy vui vẻ.
Danh Tiêu Nhi gỡ tay cậu ra :" anh mua trà sữa cho em đi"
"khát hả ? vậy đi uống cái khác, không cho uống trà sữa"
Cô bé lắc đầu phủ định :" anh hai em hay mua mấy thứ em thích để chuộc lỗi với em"
Trương Khởi nhướng mày :" bé Nhi có anh trai sao ?"
"dạ, anh hai em 27 tuổi rồi đấy, anh ấy hay đến Nam Thành làm việc nên em mới ở với mợ"
"ồ, được rồi, trà sữa thì để tuần sau vô học anh ghé Cẩu Tử mua cho em nhé, đừng uống nhiều quá, không tốt".
Cậu xoa đầu cô bé dỗ dành.
Tiêu Nhi có chút thất vọng, bĩu môi, cô đang thèm mà.
Tháng 1.
Tháng này là tháng của An Lạc và Ninh Thiếu Phàm.
Cả hai đều sinh vào tháng một, Thiếu Phàm sinh trước, ngày 16/1 còn An Lạc là 25/1.
Năm trước bọn họ đã không thể đón sinh nhật cùng nhau, xem như năm nay là năm đầu tiên.
An Lạc từ đầu tháng đã bắt đầu nghĩ ngợi thật nhiều, Thiếu Phàm nhà cô nàng không có sở thích hay ưa chuộng thứ gì đó nổi bật.
Tặng quà theo sở thích có vẻ quá đơn giản, lạc hậu.
An Lạc lên mạng tìm kiếm thử, kết quả ra rất nhiều trò bất ngờ, có nhiều cái vui vui.
"chọn cái này !!!".
Bùi Tranh hớn hở, nhìn ba sự lựa chọn kia, đương nhiên cái cô chọn là thú vị nhất.
Dương Yến bĩu môi :" sến súa, chọn cái này là ổn nhất"
"ồ...tớ đã nghĩ mình sẽ làm cái còn lại cơ...".
An Lạc không biết nên nói gì, nhưng với kinh nghiệm tình trường, suy nghĩ năng động, An Lạc quyết định chọn cái Bùi Tranh đề xuất.
Hôm nay