Kể từ khi còn tấm bé Tiểu Niệm đã luôn lẽo đẽo theo sau Khuyên Âu như một chiếc đuôi....kể cả lúc không được đi học thì cả ngày cậu cũng chỉ có biết đi theo nhõng nhẽo đòi hắn cùng chơi, nhưng chuyện đó đã thay đổi, suốt những ngày nay Tiểu Niệm chỉ bám theo chơi với cô hầu mà không thèm để ý đến Khyên Âu....kể cả lúc ăn cậu cũng chỉ nhắc về cô.......Thật đáng ghét.
“Mẹ à hôm nay con chơi xếp hình với tiên nữ tỷ tỷ vui lắm đó !”
Khuyên Âu ngồi nhìn chằm chằm Tiểu Niệm bằng ánh mắt khó chịu. Khuyên Niệm anh là muốn chọc tức tôi đây mà.....đến cả lúc ở gần tôi anh cũng chỉ nhắc về cô ta. Mễ Lạc nghe Tiểu Niệm nói “tiên nữ tỷ tỷ” thì thắc mắc hỏi
“Tiên nữ tỷ tỷ là ai vậy con yêu?” không biết người này có thân ảnh như thế nào mà khiến Nguyên Niệm cậu nhóc đứng trước bao mỹ nữ mà mặt vẫn thờ ơ phải gọi bằng tiên nữ tỷ tỷ
Cậu vui vẻ trả lời và sau đó chỉ vào mắt mình “tiên nữ tỷ tỷ có một mái tốc dài màu kem và đôi mắt màu xang như viên ngọc vậy! Tiểu Niệm rất thích !!” Mễ Lạc nghe cậu có vẻ thích thú với cô hầu kia thì cho người gọi cô ấy đến
Khi vừa xuất hiện cô hầu hay còn được Tiểu Niệm gọi là tiên nữ tỷ tỷ kia, với vẻ ngoài xinh xắn dịu dàng và đôi mắt xanh sáng đã làm cho Mễ Lạc vừa ý, cô hầu liền lễ phép cúi chào. Mễ Lạc gật đầu chào hỏi cô “cô là ‘tiên nữ tỷ tỷ’ mà Tiểu Niệm nhắc đến?”
“không...không tôi chỉ là một người hầu thôi ạ!!!không phải tiên nữ gì đâu!!” cô vội vàng đáp lời
Câu trả lời của cô khiến cho Mễ Lạc hài lòng cô lấy tay xoa đầu Nguyên Niệm và nói “Thằng bé mấy khi thích ai như vậy, hay tôi có ý này, tôi muốn cô trông chừng Tiểu Niệm, một công việc mà chỉ cô có thể làm ? Thế nào ?”
Khi nghe đến Nguyên Niệm phấn khởi vì ngày nào cũng sẽ được chơi với tiên nữ tỷ tỷ, cô ngại ngùng đồng ý vì cũng muốn chơi nhiều hơn với cậu chủ đáng yêu này. Nhưng có một người không vui ra mặt
Suốt cả bữa ăn Khuyên Âu không nói một lời nào mà chỉ chăm chú nhìn Nguyên Niệm, kể cả lúc cậu vui vẻ khi được chơi với cô hầu, sau bữa ăn hắn đi lên phòng và bắt đầu suy nghĩ. Nguyên Niệm anh được lắm, anh rất vui khi được chơi với cô đúng không ? được thôi...tôi sẽ cho anh thấy anh thuộc về ai
Đã 2 tuần kể từ khi bắt đầu trông chừng cậu chủ nhỏ. Y Khánh \- hay còn được gọi là tiên nữ tỷ tỷ cũng không mấy vui vẻ như ban đầu gặp Nguyên Niệm, không phải vì cậu không ngoan, cũng không phải vì cô chán ghét việc ngày nào cũng phải trông chừng cậu...chỉ có một điều khiến cô khó chịu. Mỗi khi nắm tay, ôm lấy hay chỉ đơn giản là ở gần cậu là cô lại cảm thấy một thứ gì đó đáng sợ đang nhìn chằm chằm mình. Điều đó khiến cô có chút lo sợ và mất tự nhiên
Hôm nay cũng như những ngày khác, cô và Nguyên Niệm đang nghịch nước ở đài phun nước...không hiểu vì sao hôm nay Nguyên Niệm lại có hứng chạy đi rủ Khuyên Âu hắn đến chơi cùng.....
“Âu Nhi