Khi nghe Tạ Chấn Khang phản đối chuyện mình đi làm nhiệm vụ, cô đằng nghe theo anh rồi sau đó khi trời đã tối xuống, mọi người đều đã chìm vào giấc ngủ , cô sẽ lẻn mà đi...!chứ bây giờ cô cứ thuyết phục anh...! anh sẽ hoàn toàn từ chối...!chỉ còn cách đó...!để cô thử xem một lần nữa, nếu anh không cho cô đành làm như vậy.
Nghĩ xong, cô liền nói :
- Nhưng mà...!nếu em không đi chúng nó sẽ càng lộng hành hơn...!anh biết em ghét nhất là chất cấm gây nghiện mà...!bằng mọi giá em phải đi đốt sạch chúng !
Khi nghe cô nhất quyết đi mà quên mất sự an toàn của chính bản thân mình, anh liền tức giận đập mạnh xuống bàn, khiến cho tất cả mọi người ở gần đó đều giật mình và run sợ, chỉ mình cô không run hay sợ.
Cô chỉ bất ngờ là lần đầu tiên cô thấy Tạ Chấn Khang anh tức giận với mình đến như vậy...!từ trước đến giờ cô chưa từng thấy anh nổi giận đến mức như thế...!cô đằng nén cơn giận ở trong người mình lại.
Tạ Chấn Khang anh gầm lên :
- Trương Tiểu Nhi...!em có biết là mình đang nói gì không...!em không bàn tới sức lực hay sức khỏe của mình hả...!đừng nói đến việc đó...!em có biết ở thành phố C có rất nhiều bang rất máu lạnh và tàn nhẫn không.
- Nói đến việc đó phải kể đến bang Thăng Long...!nếu em đụng phải bang đó thì e là em lành ít dữ nhiều...em đi được nhưng em không về được...!anh biết em không sợ bất cứ điều, em có thể tiêu diệt hết chúng...
- Nhưng anh sợ chúng nó biết em tiêu hủy hết hàng của chúng...!chúng sẽ không tha cho em đâu...chúng sẽ coi như chúng ta đang khiêu chiến với chúng...Tiểu Nhi, nghe lời anh...!đừng đi đến đó...!nó quá sức nguy hiểm đối với em.!
Thấy anh đã quá tức giận cô đành nhịn lại và không nói bất cứ điều gì...!thấy cô im lặng không nói gì...!anh thấy mình đã hơi quá lời nên anh liền nhẹ giọng lại nói với cô :
- Tiểu Nhi...! anh xin lỗi, hồi nãy anh quá tức giận không thể kiềm nổi sự tức giận của mình...!cho anh xin lỗi...!nhưng anh nói như vậy điều muốn tốt cho em...!em đi một mình quá nguy hiểm...!kể cả anh, Tiểu Trân hay Trương gia đều không muốn cho em đi...!nhiệm vụ này quá sức với em rồi !
Cô im lặng một chút xíu rồi cô lên tiếng :
- Vậy em ở lại cũng được...nhưng Anh Khang...!vậy em hỏi anh, ai sẽ là người thay em tiêu hủy hết số hàng đó...!em tuyệt đối không cho phép chúng nó giao dịch trên địa bàn của em.
Tạ Chấn Khang ngồi xuống và nói :
- Anh sẽ huy động đàn em và kêu A Thiên đi cùng để thực hiện nhiệm vụ này thay em...!anh biết A Thiên có khả năng này...!nên em đừng lo...!em không đi là anh bớt lo rồi !
- Anh đảm bảo với em...!A Thiên và thuộc hạ của