Khi nghe ông nói như vậy Lý Kiến Phong đứng im lặng không nói một câu gì cả, làm ông tưởng lời nói của mình đã làm cho Lý Kiến Phong thay đổi nhưng ông đâu có ngờ là những lời nói đó đã làm cho Lý Kiến Phong càng thêm hận ông hơn nữa
Ông ta đột nhiên cười lên khiến cho mọi người ở xung quanh đều giật mình :
- Haha, ông kêu tôi bỏ hết thù hận hả, chính ông mới là người khiến tôi ra nông nổi này, nếu như lúc xưa ông tin tưởng tôi thì 2 chúng ta đâu ra như thế này, người gây ra chuyện ngày hôm nay là ông, bây giờ đã quá muộn cho những việc mà ngày xưa ông đã làm, bây giờ ông nên cầu nguyện đi và nhìn con cháu mình và Trương Gia lần cuối, nếu không thì ông sẽ hối hận vì mình ra đi quá sớm không thể nhìn mặt con cháu được, tôi cho ông 5 phút đó, nói đi.
!
Đối mặt với tình huống như vậy mà ông vẫn không sợ hay run rẩy gì vì ông không sợ chết, đúng thiệt chuyện năm xưa là do lỗi ông gây ra nhưng mấy chục năm qua ông vẫn luôn cho người tìm kiếm Lý Kiến Phong nhưng vẫn không một tung tích gì, ông sẽ làm mọi cách để Lý Kiến Phong thay đổi và gạch bỏ hết tất cả thù hận ra bên ngoài và trở về một Lý Kiến Phong vui vẻ hoạt bát mà không phải Lý Kiến Phong như bây giờ !
- Lý Kiến Phong, tôi khuyên ông gạch bỏ hết thù hận đi, thù hận sẽ làm ông mất hết lý trí nó chỉ làm cho ông nhớ những người mà hại ông hay bắt nạt ông, nó sẽ khiến ông trả thù và nó sẽ thay đổi hết con người ông, nghe lời tôi hãy bỏ thù hận đi, và trở lại Lý Kiến Phong như lúc xưa !
Lý Kiến Phong đã chịu hết nổi rồi và trở nên mất kiểm soát, ông ta hét gầm lên làm cho mọi người một phen giật cả mình, bây giờ nhìn mặt ông ta rất dữ và kèm cả giọng nói của ông rất đáng sợ nữa.
!
- Trương Minh Vũ, ông nói như vậy không gượng miệng sao, chính ông là người gây ra mà bây giờ còn mặt dày mà khuyên người khác nữa sao, bây giờ đã quá muộn rồi, không thể nào quay lại được nữa, ngày xưa tôi chờ ông tới để nói sự thật, tôi cứ chờ mãi mà không thấy ông đâu, tôi đã chờ ông rất lâu rồi, và đã tới lúc ông phải chịu sự đau khổ giống như tôi vậy.
!
Ông cứ đứng đó mà nhìn người bạn thân của mình bị thù hận che mờ hết mắt, nhưng ông thì không làm được cái gì cả, ông ước gì thời gian có quay lại thì ông sẽ không làm như vậy thà ông bị bắt nhốt và bị đánh đập hành hạ thì ông sẽ không ra tay với người bạn thân nhất của mình, thì Lý Kiến Phong đâu có xảy ra như ngày hôm nay !
Ông thấy mình sắp phải chịu sự đau đớn mà ngày xưa Lý Kiến Phong từng đã chịu, thì ông liền nói :
- Kiến Phong, tôi đã nói hết lời rồi, bây giờ ông muốn trả thù phải không, được tôi liền làm theo ông, nhưng ông phải tha cho mọi người và cả Trương Gia nữa, còn lại ông muốn tôi làm gì cũng được ! tôi sẽ chịu toàn bộ trách nghiệm mà ngày xưa tôi đã đối xử với ông như thế nào ?
Trương Minh Hoàng anh đứng ở đây nãy giờ những lời nói của 2 ông, anh