Ngày hôm sau, Mục Vãn Vãn gọi điện cho Lâm Cửu tại sân bay.
Lâm Cửu vẫn còn chưa ngủ dậy, giọng ngái ngủ: "Trong mười giây nói đúng trọng tâm."
"Tớ đang ở sân bay."
"..." Lâm Cửu không lên tiếng, chắc là đang xem lịch, "tớ còn tưởng đâu mình ngủ hết một tuần luôn rồi chứ... sao đấy, không phải tuần sau cậu mới về à?"
Mục Vãn Vãn nhận thẻ lên máy bay, gương mặt sạch sẽ gọn gàng, chỉ có một lớp son dưỡng môi, đôi môi mang sắc hồng nhàn nhạt: "Tớ ngửa bài với mẹ rồi."
"Cậu được lắm, mẹ cậu mà thấy được mấy cái bình luận kia chắc chắn sẽ tức chết."
"Không phải," Mục Vãn Vãn đi đến hàng kiểm tra an ninh, "tớ nói với mẹ là tớ muốn đi thi đấu chuyên nghiệp."
Lâm Cửu rốt cuộc cũng tỉnh táo hơn một chút: "Vậy giờ cậu về để ăn đòn đó hả?"
"Mẹ tớ đồng ý rồi."
"..............."
"Hợp đồng với TS cũng thương lượng gần xong rồi, nghỉ tết xong sẽ kí."
"..............."
"Đãi ngộ tốt lắm, lương lại cao, có phúc lợi, lại còn bảo đảm vị trí trong đội hình chính cho tớ nữa."
"Đợi đã đợi đã..." Lâm Cửu lớn giọng, "cậu đi thi đấu chuyên nghiệp thật á??"
"Nếu không có gì thay đổi thì, đúng vậy."
Lâm Cửu hét một tiếng: "...Mục Vãn Vãn—— Cậu mẹ nó ngầu quá thể đáng!!"
Tai của Mục Vãn Vãn sắp bị tiếng thét kia làm cho điếc luôn rồi.
Cô bật cười, đưa chứng minh và thẻ lên máy bay cho nhân viên hàng không: "Tớ sắp lên máy bay rồi, ngày kia nói tiếp." Chuyến bay của Lâm Cửu là vào ngày kia.
"Còn đợi đến ngày kia làm gì??" phía bên kia truyền tới tiếng lật chăn, "Giờ tớ đi đổi vé, tối nay sẽ qua tìm cậu."
Bên kia vừa nói xong, loa của sân bay cũng phát đi thông báo lên máy bay.
Mục Vãn Vãn: "Tầm này đổi vé đắt lắm đấy..."
"Tút tút tút——"
Mục Vãn Vãn cười tươi, cất điện thoại, đi thẳng vào cổng lên máy bay.
Hai tiếng sau, máy bay hạ cánh, vừa đi ra đã thấy mẹ Mục đang đứng đợi ở khu vực đón người.
Trong xe, mẹ Mục cầm vô lăng, miệng vẫn không quên hỏi han cô.
"Sao lại gầy đi rồi? Thức ăn ở đấy có phải nhạt lắm không, ăn không quen hả? Quan hệ với bạn bè thế nào, lần nào hỏi con cũng đều không nói rõ với mẹ..."
"Mẹ," Mục Vãn Vãn chống cằm, mỉm cười, "Mấy câu này đã thành lời thoại kinh điển của mẹ luôn rồi, lần nào con về cũng phải nghe đến mấy lần."
"Ai bảo con suốt ngày cứ qua loa lấy lệ với mẹ?!"
"Dạ dạ, lần này còn không qua loa lấy lệ với mẹ nữa, con ở đấy ăn ngon ngủ tốt, thoải mái lắm, với lại...gần đây con có tìm việc làm thêm trên mạng."
"Không phải con sắp đi thi đấu chuyên nghiệp rồi à? Lại còn tìm việc làm thêm? Bảy trăm ngàn không đủ cho con tiêu hả??"
"...Đó là công việc đã có từ trước rồi, công ty cũng đã xử lí giúp con rồi, thời gian làm thêm sẽ không quá dài."
"Ồ, là việc làm thêm gì?"
"Live stream ạ, dạy mọi người chơi game," Mục Vãn Vãn vẻ mặt chính trực, "tính chất cũng gần giống với dạy phụ đạo ấy ạ, chỉ khác ở nội dung dạy thôi."
Mẹ Mục tức cười: "Con đúng thật là..."
Một tiếng ding dong, WeChat nhảy ra một tin nhắn.
Mục Vãn Vãn mở khóa màn hình ra xem, anh Dương đã thêm cô vào một nhóm chat.
Tên nhóm là [Trường mẫu giáo trực thuộc TS đường Tử Tân]...
Tiểu Bánh Bao: "[Chúc tết ngài tại đây nhé.jpg]"
Hổ ca: "Hoan nghênh hoan nghênh, Wanan ăn chưa?"
Bùi Lộ: "Đến nhà chưa? [nhóc mập mạp cười híp mắt.gif]"
Mộc Đầu: "Hoan nghênh"
Chắc chắn là anh Dương đã nhắc trước chuyện chào hỏi, toàn bộ thành viên đều có mặt.
Mục Vãn Vãn vội vàng—— trả lời lại.
Vãn: "Vừa xuống máy bay, đang trên đường về nhà [bật nhảy xoay người lộn ngược bắn tim.jpg]"
Vãn: "Vẫn còn chưa ăn, cảm ơn Mộc Đầu :)"
Vãn: "Chúc mừng năm mới."
Anh Dương: "Em có mang theo bản thảo hợp đồng không?"
Vãn: "Có mang ạ."
Anh Dương: "Vậy thì tốt, ngày mấy quay lại Thượng Hải?"
Vãn: "Theo lời anh ạ, đã đặt vé máy bay vào ngày 7 rồi ạ."
Giáp tết, giải mùa xuân cũng tạm ngưng, ngày 9 tháng 2 bắt đầu lại, ngày 11 tháng 2 TS có lịch thi đấu, ngày 7 các thành viên sẽ quay về trụ sở để tập luyện.
Anh Dương: "Được, bàn bạc cẩn thận với mẹ em nhé, nếu bác ấy còn chỗ nào chưa yên tâm thì cứ gọi cho anh."
Vãn: "[Ngoan ngoãn.jpg] dạ vâng."
Tiểu Bánh Bao: "Ầy, tôi chỉ đi cắt mỗi cái tóc thôi mà? Mới nãy đi trên đường gặp em gái tôi, nó vậy mà lại hoàn toàn không nhận ra tôi luôn?? Tôi đã đập luôn cái MacBook tôi mang về cho nó rồi, để nó dùng cũng chỉ tổ phí của."
Hổ ca: "Gửi hình coi, không có hình cậu xạo lìn ai tin."
Ba giây sau.
[Hổ ca đã thu hồi một tin nhắn.]
Hổ ca: "Gửi hình coi, không có hình cậu nói ai tin."
Hai người nhanh chóng ồn ào chửi nhau trong nhóm chat.
Mục Vãn Vãn xem mà không xen vào, nhưng lại không nhịn được mà phì cười.
Mẹ Mục liếc nhìn: "Đang xem gì đấy, cười vui vậy."
"Đang xem đồng nghiệp tương lai của con nói chuyện."
"Đồng nghiệp của con có ai là con gái không?"
"Không có," Mục Vãn Vãn không dám nói dối, thành thật đáp, "đều là con trai, nhưng mà trong trụ sở mỗi người đều có phòng riêng, mọi người tốt lắm ạ."
"Đều là con trai?" mẹ Mục không vui cho lắm, "Con dọn ra ngoài ở được không? Tiền thuê phòng chúng ta tự lo cũng được."
"Không được đâu..." cô đâu dám nói tuyển thủ chuyên nghiệp thường xuyên phải chơi game đến nửa đêm, đi đi về về không tiện, cô nghĩ nghĩ, trả lời, "mặc dù trong đội không có con gái, nhưng vẫn có công nhân viên là nữ ạ, cũng ở lại trụ sở, mẹ yên tâm."
Câu này của cô không phải là nói dối, trụ sở TS có hai bác giúp việc, một người phụ trách đội một, khu vực là tầng một, tầng ba; người còn lại phụ trách đội hai ở tầng hai và tầng trệt.
Mà bác phụ trách đội một đúng thật là ở lại tại trụ sở.
Nói hết lời, rốt cuộc mẹ Mục cũng yên tâm hơn một chút. Lái xe vào bãi giữ xe của chung cư, mẹ con hai người tay nắm tay đi lên lầu, trên đường đi còn gặp được mấy người hàng xóm, thế là lại nói chuyện phiếm hỏi han thêm một lúc.
Về đến nhà, Mục Vãn Vãn đi thẳng vào phòng——
Quả nhiên, sạch sẽ gọn gàng, ngăn nắp chỉnh tề, mẹ Mục đã dọn dẹp sắp xếp cho cô xong từ sớm rồi.
Cô nằm xuống giường, cả người thư thái.
Vẫn là ở nhà tốt hơn.
Bên ngoài truyền tới tiếng mẹ Mục đang nấu cơm, nằm thêm một lúc, cô mới chậm rãi cầm điện thoại lên.
Chưa tới mười phút ngắn ngủi, điện thoại đã có đến mấy cái thông báo liền.
Anh Dương: "Lần sau lúc live stream, em chơi bằng acc rank Hàn đi."
Anh Dương: "Tạo thêm chút danh tiếng, lúc công bố tin sẽ thêm phần chấn động."
Vãn: "...Nhất định phải đánh rank Hàn ạ."
Anh Dương: "[cười mỉm]"
Vãn: "Em biết rồi."
Vãn: "Vậy em có thể đổi tên được không? Vừa hay bên rank Hàn có thể dùng vàng mua thẻ đổi tên!"
Anh Dương: "Đổi tên thì còn gì đáng khoe nữa?"
Vãn: "......Đã hiểu."
Á á á, nhưng mà cô thật sự không muốn dùng cái tên đó đi đánh xếp hạng đâu.
Không biết lúc tạo tài khoản có phải đầu bị úng nước hay không, lại