Ngày hôm sau, lúc Mục Vãn Vãn thức dậy, trên tầng một không một bóng người.
Cô nhìn thời gian, mười một giờ.
Mình dậy sớm quá à? Không thể nào, bình thường mà dậy giờ này cô đã thấy muộn lắm rồi.
Ngồi vào trước máy tính, sợ những người khác sẽ bất thình lình xuất hiện, cô chỉ đánh rank chứ không livestream, tranh thủ làm quen luôn với bộ phụ kiện mới.
Vào giao diện BAN PICK, cô liếc nhìn ID của đồng đội, vừa nhìn đã thấy một dòng tiếng Anh.
MA.Shark.
Chiều nay MA phải thi đấu, Từ Hạo giờ vẫn còn đấu đơn, luyện tay?
Cô khẽ nhíu mày, không có biểu cảm dư thừa gì nhiều.
Đang giữa ban trưa, có vẻ mọi người đều không quá hào hứng, thông báo điểm hạ gục lơ thơ lác đác, cô ngáp một cái, tiếp tục nghiêm túc farm lính, ngay cả đi cấu máu đối phương cũng chẳng buồn làm.
[MA.Shark đang tới]
Âm thanh tín hiệu đột nhiên vọng tới tai, Mục Vãn Vãn giật mình, trên bản đồ nhỏ, Ahri trong tay Từ Hạo đang từ từ di chuyển xuống dưới.
Cô ngay lập tức hiểu ý, sử dụng luôn R (Giờ Khắc Cuối Cùng), Vayne lộn người ẩn thân, nhanh chóng bắn Caitlyn của đối phương dính tường.
Hỗ trợ phe cô là Leona, chỉ cần cô hoặc Leona làm choáng trúng, đối phương đừng mơ đến chuyện nhúc nhích, Soraka phía bên kia hồi thêm vô số máu vẫn không thể cứu ADC của bên mình về được, Ahri vừa đi đến gần chỗ bùa xanh của đối phương, Caitlyn đã bị hạ gục mất tiêu rồi.
Rừng phía bên kia sắp qua đây để giữ trụ, Mục Vãn Vãn đang định lùi về thì bên tai vang lên tín hiệu.
Cô vừa tính ping rút lui thì thấy Ahri đi thẳng vào bụi cỏ sau trụ địch, mở luôn chiêu cuối (Phi Hồ) bay vào trong trụ, thành công mê hoặc được Soraka, sát thương dồn vào vừa đủ, nhẹ nhàng đưa Soraka lên bảng đếm số.
Lúc này, đường giữa và rừng của đối phương cũng chạy tới, Ahri nhảy về sau, vừa khéo nhảy ngay vào chỗ Hạt Thông Nổ, click nhẹ một phát, an toàn về đến khu vực sông rồi đi thẳng về đường giữa farm lính.
Thao tác cực kì thành thạo.
Phía cầu thang có tiếng bước chân.
Cô tranh thủ thời gian ngẩng đầu lên nhìn, ngay lập tức đứng hình luôn.
Bùi Lộ thân hình cao lớn một mét tám lăm, lúc này lại đang khoác trên mình một bộ đồ ngủ bằng bông màu xám, đằng trước áo còn có một khoảng màu trắng giống như bụng mèo, sau cổ áo còn có một cái nón.
Mặc dù anh không đội lên, nhưng Mục Vãn Vãn vẫn có thể nhận ra được đó là một cái nón tai mèo.
Bùi Lộ xoa mắt, lơ đãng liếc nhìn xuống dưới, hai người mắt đối mắt với nhau——
"......"
Bùi Lộ ngơ người hết mười giây mới phản ứng lại được, xoay người chạy vội lên lầu.
Sau mông lại còn có cả một cái đuôi mèo?
Đáng, đáng yêu đến mức này cơ á???
Mục Vãn Vãn nhất thời quên khuấy luôn chuyện chơi game, mãi đến khi tai nghe thấy loạt âm thanh tín hiệu, cô mới hồi thần lại được.
Không biết là nhờ chất lượng tai nghe quá tốt hay là gì khác mà cô tỉnh ngủ hẳn, kĩ năng và tốc độ phản ứng lập tức tăng lên mấy bậc. Phút hai mươi hai, đội đối phương đầu hàng.
Song song với tiếng nhà chính đối phương phát nổ, Bùi Lộ tái xuất hiện tại cầu thang.
Anh đã thay một bộ hoodie, dáng người cao ráo.
"Bộ quần áo lúc nãy, là mẹ tôi mua." anh do dự hồi lâu rồi mới lên tiếng giải thích.
Mục Vãn Vãn hỏi ngay: "Có thể nhờ bác gái cho em link mua được không."
"......"
"Đùa anh thôi," Mục Vãn Vãn thấy vẻ bối rối trên mặt anh, lướt qua chủ đề này một cách vô cùng tự nhiên, "Đồ ngủ của em cũng dễ thương lắm á, không tin tối em cho anh xem thử."
Bùi Lộ chưa từng gặp cô gái nào nói kiểu như vậy, tay anh bám vào lan can, giả vờ như vô ý mà gõ gõ hai cái, che giấu cảm xúc: "Em ăn sáng chưa?"
"Hả? Vẫn chưa, vừa đánh xong một ván xếp hạng." Mục Vãn Vãn quay lại nhìn màn hình, một thông báo vừa nhảy ra từ góc phải phía dưới.
Là lời mời kết bạn của Từ Hạo.
Giọng cô không mấy bận tâm: "Em có thể kết bạn trong game với tuyển thủ đội khác được không?"
"Đương nhiên là được, thật ra không có nhiều hạn chế lắm đâu."
Chẳng qua là anh Dương dường như hơi cố chấp thái quá về chuyện tạo tin chấn động mà thôi.
Nghĩ cũng phải, TS của mấy năm trước, trăm trận trăm thắng, không ai cản nổi, anh Dương từng trải qua những tháng ngày hoàng kim đó, đương nhiên sẽ không cam lòng với thành tích tầm thường hiện tại rồi.
Có lẽ đây cũng là lí do anh Dương nhất quyết ở lại TS, đề ra yêu cầu nghiêm khắc với mọi người.
Mục Vãn Vãn click đồng ý, cảm nhận được cái dạ dày trống rỗng của mình, tiếp tục chủ đề vừa rồi: "Các anh...thường ăn sáng lúc mấy giờ vậy?"
"Bọn tôi chỉ có bữa tối là ăn cùng nhau, cơm trưa mọi người đều ngủ qua bữa," Bùi Lộ đi xuống lầu, "tôi làm chút gì đó cho em nhé, muốn ăn gì?"
"Anh còn biết cả nấu cơm á?"
Bùi Lộ xắn tay áo lên cao, lộ ra phần cùi chỏ hơi gồ lên.
Người này chỉ có từ cổ trở lên là có vẻ ôn hòa, che mặt lại, chỉ nhìn vào mỗi thân hình không thôi, khí chất của người trưởng thành lộ ra hết sức rõ ràng, nhưng kết hợp vào với nhau lại không tạo cảm giác mất cân xứng.
"Trước đây có học một chút, không giỏi gì đâu, mấy món đơn giản thì vẫn có thể làm được."
Mục Vãn Vãn chắp hai tay lại, khóe miệng nhướng lên: "Vậy cảm ơn anh nhé."
Bùi Lộ phát hiện cô rất thích dùng động tác này, kết hợp với ánh mắt đáng thương tội nghiệp.
...Thật đúng là hết cách.
Trụ sở TS có một phòng bếp nhỏ, ở góc phải tầng trệt, sau khi Bùi Lộ xuống dưới, Mục Vãn Vãn đeo tai nghe vào, đang đắn đo không biết có nên xuống giúp pha cà phê rót sữa gì không.
Đang định đứng lên thì trong game nhảy ra một khung chat.
[MA.Shark: là Tusha2012?]
Giờ Mục Vãn Vãn mới sực nhớ ra—— Từ Hạo từng gửi tin nhắn cho cô bên server Hàn Quốc.
[Vương Tử Ưu Sầu: Ừm.]
Đối phương không trả lời, chỉ gửi một lời mời vào game qua.
Mục Vãn Vãn click từ chối.
Cô mở lại khung chat, định nói không rảnh thì cái chấm màu xanh đằng trước tên của đối phương đã chuyển sang màu vàng rồi—— Anh ta đã vào hàng chờ tìm trận.
Mục Vãn Vãn nhún vai, thu nhỏ giao diện game rồi xuống lầu.
Bùi Lộ chiên hai quả trứng, cạnh bên là hai cái xúc xích, nhìn cũng khá ổn.
Hai người đổ một ít tương cà, thêm một cốc sữa bò, bụng no căng.
**
Tối qua anh Dương bảo là buổi chiều, nhưng mới một rưỡi đã giục cô đi rồi.
"Trận của MA là năm giờ chiều, mình đi sớm về sớm."
Mục Vãn Vãn nhìn các đồng đội mới ngủ dậy: "Các anh không đi hả?"
"Bọn anh đã chụp hết rồi," tiểu Bánh Bao chống cằm, khuôn mặt vốn đã tròn xoe giờ lại còn bị chống lên thành một cục, trông cực kì buồn cười, "Bữa đó bị thợ chụp quần nguyên một buổi chiều đấy... vừa nghĩ đến chuyện giải mùa hè lại phải đến đó chụp ảnh với quay phim quảng cáo,