Nhanh nhẹn gom lại thù lao và thông tin của mấy cái Goblin nhiệm vụ. Trong đầu thầm tính toán lát nữa đi đâu ăn một bữa. Nghĩ tới những cái kia thơm phức ma thú thịt, vừa ngon lại vừa có thể tăng cao thực lực.
Ngươi nói chỉ số thân thể của Alan đã đến cực hạn? Ma thú bổ sung năng lượng tốt hơn bình thường thịt nhiều, đặc biệt là gia tốc hồi phục ma lực, thể lực.
Hơn nữa hắn có tiền, tùy hứng muốn ăn ngon không được sao? Alan trong nội tâm cũng có chút mong đợi nho nhỏ. Thịt ngon rượu ngon đối với 'Hiện tại' hắn mà nói cũng xem như số ít việc vui trên cái thế giới này.
Alan xoay người rời khỏi, trên đường như vô lý lướt qua mấy cái chỗ mạo hiểm giả đang tụ tập.
Có ngưỡng mộ, có ghen tị, số ít còn lại là hờ hững, nhưng phần lớn mạo hiểm gia, đặc biệt là đám đàn ông đều né tránh ra ánh mắt. Cũng không phải xấu hổ hay gì.
"Đây quả thực là bị hắn đánh sợ! "
Lúc trước khi chưa có danh hiệu 《Black Fang》, vì hắn tấn cấp quá nhanh, nhận tí ghen ghét cũng coi như nhân chi thường tình.
Châm chọc sau lưng bảo hắn dùng khuôn mặt nịnh hót những nữ tiếp tân không nói, nhiều tên mạo hiểm giả nóng tính còn cùng hắn kiếm chuyện ép buộc tổ đội, hay dứt khoát đòi hắn nhường lại nhiệm vụ.
Ma sát ở giữa mạo hiểm giả vì nhiệm vụ mới là trạng thái bình thường. Ai cũng phải kiếm cơm ăn sao? Nhiệm vụ ngon lành cũng chỉ có bấy nhiêu đó.
Mạo hiểm giả loại người gì cũng có, long xà hỗn tạp, thông qua xét duyệt lên cấp thì phần lớn không tới nỗi là bại hoại nhưng cũng là tục nhân một đám. Nóng tính người không phải là ít.
Không phải ai cũng như Goblin Slayer chịu thương chịu khó, quanh năm suốt tháng đi giết Goblin để mỗi lần chỉ nhận lẻ tẻ mấy đồng bạc, hơn nữa bị khinh bỉ cũng không phản ứng. Alan cũng không nhịn được khen hắn một câu "Lão người tốt."
Hơn thế nữa, kết nhóm đi chinh phạt kiểu gì cũng phải chia nhỏ thù lao và chiến công.
Alan mình có đủ thực lực, thân còn mang một cái tiện lợi không gian trữ vật.
"Thế nên, một mình ăn hết không thơm sao? mang thêm một đám kéo chân sau để làm gì. "
Nhờ đó mà thời gian qua hắn tích lũy được một khoản cũng được xem là to lớn tài phú. Ma thú thịt ăn như cơm bữa, chính vì vậy mới khiến chỉ số thể chất nhanh như vậy lên tới cực hạn.
Alan thật ra cũng không quá để ý việc bị khiêu khích, nhưng một việc làm hắn cực kỳ không nhịn được là còn bị gán cho mấy cái biệt danh mang tính châm chọc như【Goblins khắc tinh】, 【Goblins thẩm phán giả】... Khi có người thấy hắn làm thịt nhiều như vậy Goblin.
Cho nên sau đó, hắn đành phải bất đắt dĩ dành chút thời gian vốn đã ít ỏi, lần lượt cùng mấy tên gia hỏa nhảy nhót nhiều nhất trò chuyện một chút 'nhân sinh lý tưởng', nói cho bọn hắn biết bản thân quả đấm có bao nhiêu trọng lượng, nhân tiện bóp tắt mấy cái biệt danh khó nghe từ trong trứng nước.
Tiếp đó, Trời yên sóng lặng...
----------
Sáng sớm hôm sau, một căn nhà nhỏ ngay phía ngoài thành Bedford.
Tại sao lại ở ngoài thành? Căn nhà này là Alan mua lại từ một lão mạo hiểm giả để tiện cho việc huấn luyện, hoàn cảnh yên tĩnh không nói, bênh cạnh còn có một dòng suối nhỏ, cảnh vật xinh đẹp gần với tự nhiên cũng rất làm người ưa thích.
Có người thắc mắc Alan hắn tại sao không sợ trộm cướp, toàn bộ tài phú hắn để ở bên trong tinh thần không gian a. Hơn nữa, thế giới này có một thứ còn ngưu hơn cả máy chống trộm, đó là ma pháp bẫy rập.
Sét đánh, hỏa thiêu, ngủ ma pháp, thạch đầu, thậm chí ác tâm như độc khí và đầm lầy. Kẻ nào nổi máu tham thì xem như phải xui xẻo.
Nhưng thực đáng tiếc, hầu như không có ai biết hắn ở tại cái chỗ này. Ai lại nghĩ tới một mạo hiểm gia có tiền như 《Black Fang》lại đi ở ngoài thành cơ chứ.
Alan hằng ngày dậy cũng từ rất sớm để luyện tập. Kiếm thuật tuy đã không thể lên cấp, nhưng còn rất nhiều thứ có thể tăng cường hắn thực lực.
Cao cấp minh tưởng, Ma lực khống chế, bộ pháp kỹ xảo, ma pháp ngâm xướng, thậm chí đơn giản như động tác rút kiếm Alan cũng cực kỳ xem trọng. Hắn còn nhiều lần ban bố nhiệm vụ nhờ cái khác mạo hiểm giả chỉ dạy hắn chuyên nghiệp kỹ xảo.
'Gặp qua không quên được' đến từ hệ thống chức năng, thêm số liệu hóa nên hắn học tập mấy cái kỹ xảo rất nhanh là có thể nhập môn, đồng thời cố hóa thành kỹ năng.
"Thật là sảng khoái!." Mồ hôi tuôn rơi nhưng không ngăn trở được trong lòng vui thích.
×
— QUẢNG CÁO —
Trở lên mạnh mẽ cái cảm giác này, chỉ có đích thân thể nghiệm mới biết được lực hấp dẫn của nó.
Dù cho hôm nay có là ngày rất quan trọng và ý nghĩa đối với hầu hết các mạo hiểm giả, Alan hoàn toàn không có từ bỏ thói quen ý nghĩ.
"Một cái hư danh mạo hiểm giả cấp Silver mà thôi!" Hắn lý tưởng còn là tiến hóa thành thần, mở cái thật lớn hậu cung đâu.
...
Mạo hiểm giả hiệp hội,
Alan thong thả bước vào. Trên người hắn giờ cực kỳ sạch sẽ, sau khi tắm rửa thì hoàn toàn không có một dấu vết mồ hôi từ luyện tập để lại.
Hắn nghĩ lúc này cũng chỉ là trải qua một chút quen thuộc câu hỏi và thủ tục. Nội tâm rất ổn.
Không cần người chỉ dẫn, Alan tự động đi tới một căn phòng trên lầu 2. Các nữ nhân viên tiếp tân gặp hắn còn thiện ý nở nụ cười.
Nga, đối với mấy nữ hài tử hắn luôn là đối xử có một tay, tất nhiên phải khác với mấy tên đàn ông mạo hiểm giả đầu toàn gân chỉ có thể bằng nắm đấm nói chuyện.
Gõ gõ nhẹ cửa phòng, Alan kiên nhẫn mà chờ đợi.
"Mời vào."
Một giọng nữ trầm ổn vang lên. Lên tiếng tuy không phải là hắn quen thuộc Aubrey nhưng hắn cũng biết đây là của ai.
Sau cánh cửa đập vào mắt là một nữ sĩ tuổi đã qua trung niên, mái tóc màu nâu đỏ nhưng phân nửa đã chuyển bạc, trên khuôn mặt còn loáng thoáng có vài nếp nhăn.
Nàng mang một cặp kính gọng bạc trông đầy vẻ trí thức, quần áo gọn gàng, mặc một bộ bình thường nhân viên công phục, nhưng khác biệt là thắt nơ trên cổ còn óng ánh một cái hiếm thấy màu lam Sapphire bảo thạch, tượng trưng cho xuất thân cao quý.
Nhìn thoáng qua nét mặt của nàng ai cũng có thể đoán được lúc trẻ tuổi cũng là một mỹ nhân