Mạo hiểm giả công hội,
Hôm nay vẫn là tấp nập như mọi ngày, một đám mạo hiểm giả tụ năm tụ ba trò chuyện trong khi chờ đợi phục vụ.
Thực tế, thành lập đội ngũ đi thảo phạt ma vật mới là mạo hiểm giả thường thức. Đảm bảo tính an toàn và đội ngũ sở trường toàn diện, đặc biệt là kỹ năng Heal và ma pháp.
Đừng nhìn mấy cô nàng ma pháp sư trong nguyên tác bị Goblin một chiêu giây mà thấy ma pháp sư vô dụng, đó là vì Goblin số lượng quá đông trong khi ma pháp có số lần sử dụng hạn chế.
Đối với chinh phạt đẳng cấp cao ma vật, phòng thủ rất cao, chỉ có ma pháp hoặc đặc công là có hiệu quả. Cho nên ma pháp sư trong đội ngũ tính ra còn là rất quan trọng.
Còn độc hành hiệp như kiểu Alan mới là khác lạ, tất nhiên không phải chỉ có một mình hắn là độc hành hiệp.
Theo hắn để ý còn từng có không ít đâu, có điều không phải ai cũng có đầy đủ thực lực, tâm cao khí ngạo tay mới cũng không là số ít. Nhưng hầu hết là treo sau 1 nhiệm vụ, nếu may mắn còn sống thì cũng biến thông minh tìm cách trà trộn vào một đội ngũ.
"Đây là nhiệm vụ hoàn thành xác nhận, Aubrey tiểu thư." Alan vẻ mặt hơi có vẻ mệt mỏi nói.
Không mệt mới là lạ, chỗ nào thảo phạt Goblin cũng phải chạy xa tít tắp, đi ngựa đi đến xốc hông. Mà đường xá thời đại này... Thôi không nói cũng được, cũng may nhờ cái thể chất không đến nỗi nào mới khiến cho cơ thể của hắn không đến nỗi tán giá.
"Vất vả cho ngươi, Alan."
Từ lúc hắn liên tiếp nhận chinh phạt Goblin nhiệm vụ đã được 1 tuần lễ, hoàn thành hiệu suất lại cao. Aubrey đối với hắn thái độ càng thêm thân mật. Nàng vẫn luôn lo lắng về một đống Goblin nhiệm vụ ở công hội không ai tiếp.
Thậm chí nàng còn từng có ý nghĩ liên lạc vị kia nổi tiếng【Goblin Slayer】sang Bedford trợ giúp. Đương nhiên thân mật cũng chỉ là từ nhà hàng xóm trở thành cậu em trai như vậy. Không phải là mị lực của Alan hắn không đủ, mà là vì ...
Liếc nhìn mu bàn tay của Aubrey, đôi tay trắng noãn mịn màng, móng tay cắt tỉa gọn gàng cho thấy chủ nhân là một người ngăn nắp kỹ lưỡng.
Chỉ tiếc là tại sao có một cái 'Chướng ngại vật' vòng tròn đáng ghét ở ngón áp út đó a.
"Cái này gọi là gì? Một đóa hoa lài cắm bãi phân trâu." Alan trong nội tâm than thở.
Vị hôn phu của Aubrey lần trước hắn cũng may mắn gặp qua sau giờ tan việc, hình như là một thư ký trong tòa thị chính, dáng vẻ so với hắn kém đâu chỉ một vạn tám ngàn dặm.
×
— QUẢNG CÁO —
Sức bền càng không cần nói, thể chất 7 điểm không phải là thổi, ước chừng gấp 4 lần người bình thường, hơn nữa kỹ thuật của hắn là tinh hoa từ hiện đại, quăng người thời đại này không biết mấy con phố.
Nhưng nghĩ lại tình huống ở thế giới này thì cũng dễ hiểu, có lý trí nữ nhân thường là không bao giờ chính thức cặp kè với một mạo hiểm giả. Trừ phi thích ở góa.
Mạo hiểm giả cái ngành nghề này năm nào cũng có người ngủm, từ cấp Silver tới cấp thấp nhất Porcelain một không bỏ sót.
Thành thật mà nói, NTR nhà hàng xóm cái gì một chút hắn cũng không ngại. Nghĩ nghĩ còn thật kích thích, nhưng mà khổ cái... Thực lực không đến a.
Bị sài đao hay đánh ghen với một kẻ cả Siêu phàm cấp độ cũng chưa sờ tới biên như hắn quả thực không đỡ nổi.
"Chết dưới hoa mẫu đơn, làm quỷ cũng phong lưu" Câu này nghe thì nghe cho vui tai một chút thôi, ai thật tin đó mới là ngu ngốc. Bị chém chết thì cái gì cũng không có.
Một tiếng kim loại va chạm vang lên làm cho Alan lấy lại tinh thần. Aubrey đặt một cọc đồng bạc trên khay nhẹ nhàng đưa về phía hắn.
"Đây là thù lao, tổng cộng 12 đồng bạc." Alan lặng