"Alan ca ca, bên này bên này.."
Thiếu nữ dũng giả như chú chim nhỏ, cứ bay nhảy hết từ quầy hàng này tới quầy hàng khác.
Trên miệng đồ ăn không ngừng tắc, nhìn phồng lên gò má mà vẫn cố gắng nói chuyện, trông có vẻ thật buồn cười, nhưng phải công nhận khá là làm cho người trìu mến.
"Chậm một chút a. " Nữ kiếm thánh cũng không nhịn được mà nhắc nhở.
Cái này đồng bạn vẫn luôn như vậy tinh lực dư thừa. Mình trên tay xâu nướng còn chưa kịp chậm rãi thưởng thức đâu, lại phải đuổi theo.
"Ha ha, bình thường ngươi vẫn rất khổ cực đi. " Alan cũng thông cảm, năng động hệ muội muội vẫn là luôn làm cho thân làm ca ca, tỷ tỷ phải nhức đầu.
"Đúng vậy... " Nữ kiếm thánh nhìn về phía Alan tỏ vẻ mình bất đắc dĩ, nhưng trong ánh mắt lại thoáng qua một tia nhu hòa.
Tuy tính cách hay gây cho người phiền toái, gặp kẻ địch thường luôn là một kiếm xung phong, chiến thuật vứt sau đầu, thỉnh thoảng còn thích làm một màn ra sân hoành tráng. Thật sự làm cho ai thấy cũng im lặng.
Nhưng mà, trẻ tuổi thiếu nữ tâm hồn lại rạng rỡ đến làm cho người thán phục.
Dũng cảm, công chính, nhân từ, hi sinh, khiêm nhường,.. Toàn bộ những điểm lóa mắt nhất của nhân loại cũng có thể dễ dàng tìm thấy trên người của nàng. Đây là riêng thuộc về thiếu nữ dũng giả mị lực.
Lễ hội lúc này đây đã thật huyên náo nhộn nhịp. Đâu đâu cũng nghe được tiếng reo hò hào hứng từ những màn ảo thuật hay tạp kỹ biểu diễn.
Đương nhiên, còn có một số ca kịch. Trong đó thậm chí có một vở 《Black Fang chuyện xưa không ai biết》 làm Alan mí mắt co giật liên tục.
"Black Fang a... " Thiếu nữ dũng giả hơi lên giọng.
Bên cạnh hai vị thiếu nữ cũng hơi mang vẻ trêu chọc nhìn chằm chằm hắn.
"Ách..." Alan quả thật lúng túng, không ngờ kịch tình biên được như thế ngoại hạng, cách ban đầu phiên bản đã quá xa.
"Cái gì đại chiến ba ngày ba đêm, tay cầm truyền thuyết thần khí, ta tại sao không biết? Rồi tự dưng lại thêm một cái công chúa đi vào. Cũng may hôm nay ta mặc là lễ phục, nếu không thì việc vui lớn lắm. " Alan trong lòng chửi thầm.
Alan rất dễ dàng hòa nhập với nhóm các thiếu nữ, hảo cảm nhanh chóng bay lên, không biết khi nào đã bắt đầu xưng hô nhau bằng tên thật.
Ít nói như hiền nhân thiếu nữ, cũng cảm thấy trước mắt nam tử nói chuyện thật dễ nghe, còn thỉnh thoảng pha trò đùa làm cho vẫn hay trầm mặc nàng cũng phải nhoẻn miệng cười.
Thời gian trôi qua thật nhanh,
Đến lúc đoàn người bừng tỉnh thì trời đã hoàn toàn tối xuống, ánh đèn giăng khắp các nơi lễ hội lại khiến cho khung cảnh có một nét về đêm mỹ lệ.
×
— QUẢNG CÁO —
"Alan ca ca, ta hôm nay quả thật rất vui!"
Hắn cảm giác như thiếu nữ trong giọng nói còn mang theo một tia nhè nhẹ tiếc nuối.
Chắp hai tay sau lưng, nàng đối với Alan lộ ra thật lòng tươi cười, mũ trùm đầu đã sớm hạ xuống, hiện ra hoàn chỉnh mái tóc dài và khuôn mặt xinh đẹp.
Alan biết đây là lời từ biệt của thiếu nữ.
Hắn cũng không có nói thêm cái gì, chỉ là lễ phép dứt khoát chào tạm biệt.
"Hi vọng sẽ gặp lại! Ách... "
Cảm giác gò má bị một đôi môi ướt át chạm phải, Alan có hơi sững sờ.
"Cảm ơn nữa rồi... " Thiếu nữ thanh âm có một chút thẹn thùng, đồng thời khi chứng kiến Alan bối rối, khóe miệng lại lộ ra một tia ranh mãnh.
"Alan các hạ, có duyên gặp lại!" Nữ kiếm thánh cũng lên tiếng. Nàng thật cảm thấy khá buồn rầu, khi nhận ra trước giờ khuyên can vẫn là không có chút nào tác dụng.
Hiền nhân thiếu nữ thì chỉ gật đầu xem như chào hỏi, còn len lén trợn mắt liếc sang phía cái kia thô thần kinh đồng bạn.
Nhìn ba vị thiếu nữ đi xa, Alan nội tâm thật sự có chút thổn thức.
Đây xem như là bất ngờ gặp gỡ a!
Trên khuôn mặt còn lưu lại một chút dư hương làm cho người miên man bất định.
"Hi vọng kết cục của các nàng cuối cùng sẽ vừa lòng đẹp ý. " Alan lần nữa chỉ có thể như thế chúc phúc. Hành trình của các thiếu nữ so với hắn hung hiểm hơn nhiều.
Về phần thân phận hay nhiệm vụ gì. Alan không có truy vấn, cũng không có cái đó cần