“Mày thu hoạch được cái gì cơ?” Thích Ca liếc mắt nhìn áo thun trên người cậu, cứ có cảm giác không đúng chỗ nào.
Trâu Hàn một tay che chỗ được kí tên, một tay vung vẩy áo khoác để mặc vào. “Giới giải trí quả là bên ngoài tô vàng nạm ngọc bên trong thì thối rữa.”
Thích Ca biết cậu có cảm xúc phiến diện với giới giải trí, cũng không giải thích nhiều, y nổ máy xe. “Cái nghề nào cũng có người tốt người xấu.”
Trâu Hàn theo thói quen đẩy đẩy kính, đụng trúng khoảng không mới nhớ tới mắt kính đã bị Ngu Thành Hà lấy đi còn chưa trả.
Trâu Hàn: “…”
Thích Ca cũng mới phát hiện, liền hỏi. “Mắt kính của mày đâu?”
“Rớt bể rồi.” Trâu Hàn hơi chột dạ, vội vàng đánh trống lảng, “Công ty của bọn mày đối xử với nghệ nhân tốt quá vậy? Còn để bà chủ tự mình lại đây tham ban nữa?”
“Ngu Thành Hà là bạn thân nhất của anh Lộc, sao giống người khác được.”
Anh Lộc tên là Lộc Nhất Bạch, là ông chủ của Tinh Phàm, cũng là chồng của Thích Ca, hai người đã công khai.
Trâu Hàn cùng Thích Ca là bạn tốt mười mấy năm, nghe vậy thì tâm tình liền trở nên phức tạp. “Mày thích Ngu Thành Hà hả? Nên mới đi tham ban hắn? Lỡ hắn mà bị dính scandal gì thì có liên lụy tới mày không?”
“Không liên lụy tới tao được, với lại Ngu Thành Hà là người đàng hoàng, hắn không có scandal gì cả.” Thích Ca vẫn chưa phát hiện ra ý khác trong lời Trâu Hàn, “Chỉ là gần đây hắn xui xẻo, bị một tên điên quấn lấy.”
Trâu Hàn nắm điện thoại, ngón tay hơi giật giật. “Hắn là đại minh tinh, còn có thể bị người ta bắt nạt sao?”
“Cũng chính vì nổi quá, nên mới bị bó tay bó chân.” Thích Ca như nhớ tới điều gì, hỏi Trâu Hàn, “À đúng rồi, mày có biết tác giả nào tên là “Mèo mắt to” không? Hắn cũng ký hợp đồng với website giống mày đó.”
Trâu Hàn: “…”
Cậu là một tác giả mạng, bút danh là “Mèo mắt to”. Cậu cũng như rất nhiều tác giả khác, cảm thấy bị người quen nhìn thấy mình đang viết truyện thì rất xấu hổ, nên trước giờ vẫn luôn giấu kín như bưng.
“Tác giả đó làm sao vậy?” Trâu Hàn hỏi một đằng trả lời một nẻo.
“Hắn cọ nhiệt độ Ngu Thành Hà, sao chép tính cách của Ngu Thành Hà, vai chính trong truyện của hắn giống Ngu Thành Hà như đúc, vậy mà cố sống cố chết không chịu thừa nhận, cứ nói mình không biết Ngu Thành Hà.” Thích Ca dừng một chút, “Nếu nói mày không biết Ngu Thành Hà thì tao còn tin, chứ làm gì còn ai không quan tâm đến thế giới bên ngoài như mày nữa đâu?”
Trâu Hàn: “…”
Tâm tình phức tạp.jpg
Trước đây đúng là cậu không quen biết gì Ngu Thành Hà, nam chính kia là cậu dựa vào tình nhân trong mộng để tả ra, đâu nghĩ tới có thể trùng hợp đến vậy?
Cơ mà vậy mà cũng có thể đụng phải đó, hôm nay tận mắt nhìn thấy Ngu Thành Hà, đến chính bản thân Trâu Hàn cũng thấy giống như đang nhìn thấy tình nhân trong mộng bước ra ngoài đời thực.
Cho nên bị mắng chửi bị khóa truyện gì cậu cũng phải nhận lấy.
Chuyện như vậy, giải thích không được, cũng không ai tin.
Rõ ràng là mình chẳng làm gì hết, mà lại bị giội nước bẩn đầy người, truyện cũng bị khóa mất, nói trong lòng cậu không có oán khí là nói dối. Đặc biệt là sau khi tận mắt nhìn thấy Ngu Thành Hà, Trâu Hà cảm thấy Ngu Thành Hà không xứng với gương mặt kia.
“Mày nói tên điên, là… “Mèo mắt to” đó sao?” Trâu Hàn hỏi.
“Không phải.” Ngoài dự liệu của Trâu Hàn, Thích Ca phủ nhận. “Đoàn phim có một tên bỉ ổi, trước đây gã đắc tội không ít người trong nghề, nhưng bởi vì có chỗ dựa nên chả không thèm kiêng nể gì ai hết. Giờ núi dựa của gã ngã rồi, mấy người gã đắc tội hồi đó đều quay lại tìm gã tính sổ, gã tự biết không sống được lâu trong cái nghề này nữa nên thừa dịp đóng phim quấn lấy Ngu Thành Hà. Thiệt đúng là làm người ta mắc ói chết.”
Trâu Hàn cảm thấy khó mà tin nổi. “Chẳng phải Ngu Thành Hà có anh Lộc nhà mày làm chỗ dựa hả? Vậy mà còn không bắt được cái tên bỉ ổi đó?”
“Thiệt ra Ngu Thành Hà đi được tới hôm nay đều là dựa vào thực lực của chính hắn, anh Lộc giúp hắn cũng không nhiều. Huống chi vua còn thua thằng liều mà, Ngu Thành Hà lo lắng nhiều cũng phải.” Thích Ca thở dài.
Trước đây Trâu Hàn không biết gì về giới giải trí, sau khi bị chửi là đạo văn mới bắt đầu nghiêm túc điều tra tư liệu về Ngu Thành Hà. Bộ phim truyền hình đầu tiên anh diễn khi vừa xuất đạo là vai nam chính, là tài nguyên Lộc Nhất Bạch đưa cho. Cho nên cái gì mà Ngu Thành Hà chỉ dựa vào chính mình, đều là giả.
Trong đầu lướt qua rất nhiều ý nghĩ, Trân Hàn chợt dừng lại một chút, quay đầu hỏi Thích Ca. “Cái tên bỉ ổi kia nhìn ra sao?”
Thích Ca miêu tả một phen, Trâu Hàn liền biết tên bỉ ổi đó chính là người cậu thấy được bên đài phun nước.
Trâu Hàn vô thức gõ gõ ngón tay lên chiếc laptop đang ôm trong ngực.
Vậy là, Ngu Thành Hà nổi giận đánh người vì tên kia quấy rầy anh ta trước?
Thích Ca vốn muốn mời Trâu Hàn đi ăn cơm, nhưng đến dưới nhà y mới phát hiện Lộc đại boss đã lái xe chờ sẵn.
Trâu Hàn mệt tâm xua xua tay. “Tao quyết không làm bóng đèn cản trở, hai người đi hẹn hò đi, đừng kéo theo tao.”
“Chú mày thích kiểu nào? Anh giới thiệu cho mày một người ha?” Tâm tình Lộc đại boss không tệ, lại còn muốn làm ông mối.
Đáng tiếc, Trâu Hàn chỉ liếc mắt đã nhìn ra hắn đang kìm nén ghen tuông, cả người cậu nổi hết da gà da vịt lên.
“Dạ thôi em không dám làm phiền hai người.” Trâu Hàn đổi chỗ qua ghế lái, lái xe vào garage, “Ngoài nam thần ra, ai em cũng thấy không vừa mắt.”
Lời vừa nói ra, trong đầu chợt lóe lên gương mặt của Ngu Thành Hà, nhất thời làm cậu vô cùng phiền muộn.
Kẻ đáng ghét nhất với người mình thích nhất có cùng một gương mặt, là loại cảm giác gì đây?
Trâu Hàn không nói được, cảm giác trong cổ họng nghẹn một hơi, nuốt không trôi mà phun ra cũng không được, cực kỳ khó chịu.
Ôm laptop trở về nhà, Trâu Hàn tùy ý đá giày qua một bên, đi chân trần vào nhà, rúc trên ghế salon định post bài lên weibo.
Tên weibo của cậu đương nhiên là Mèo mắt to, hiện tại đã có gần mười vạn người theo dõi. Phần lớn là fan của Ngu Thành Hà, theo dõi cậu để tiện mắng cậu.
Trâu Hàn đem tấm ảnh chụp khi nãy lấy ra, bởi góc độ, nên chỉ có thể thấy gò má Ngu Thành Hà, tác dụng không lớn lắm.
Video thì bởi cách quá xa nên nửa đoạn trước nghe không rõ hai người nói gì, mà chỉ thấy Ngu Thành Hà ra chân đạp người. Sau cái đoạn người kia ngã xuống đất thì mới dần rõ hơn, có thể nghe thấy gã bỉ ổi kia nói yêu Ngu Thành Hà, Ngu Thành Hà nói buồn nôn, còn nghe được cả lời uy hiếp của anh.
Đoạn video này chỉ cần upload lên mạng, không nói Ngu Thành Hà có thể rớt đài hay không, ảnh hưởng chắc chắn không nhỏ.
Ngu Thành Hà là đại minh tinh, có nhiều fan, anti càng không thiếu.
Đoạn video này là scandal chân chân thật thật, vừa up lên đám người kia sẽ coi như nhặt được kho báu.
Trâu Hàn edit bài đăng weibo xong, con trỏ chuột vừa nhích tới ô xác nhận, bên tai bỗng vang lên lời Thích Ca đã nói.
“Gã tự biết không sống được lâu trong cái nghề này nữa nên thừa dịp đóng phim quấn lấy Ngu Thành Hà. Thiệt đúng là làm người ta mắc ói chết.”
Chần chừ hồi lâu, Trâu Hàn vẫn bấm hủy bỏ.
Sau đó, ngụm khí trong cổ họng càng nghẹn hơn.
Cậu vứt máy tính qua một bên, nắm lấy con cá bông dùng sức giày vò rồi lại dùng sức chà đạp.
Chà đạp xong vẫn không đã ghiền, cậu ném nó xuống đất, dùng cả hai chân nhảy lên.
Ý thức được hành động này quá ấu trĩ, Trâu Hàn mới mệt phờ ngã vào ghế salon.
Điện thoại di động vang lên tiếng báo, biểu tượng chim cánh cụt hiển thị có tin nhắn mới.
Trâu Hàn mò lấy cái điện thoại giơ lên trước mặt, tin nhắn là từ cái group ba người, hai người kia là bạn gay khuê mật của cậu.
【 quan tự tại: Weibo mới của Ngu Thành Hà hơi bị tởm a. 】
【 Thủy Yêu Yêu: Đúng rùi, tui vẫn luôn cảm thấy không nên đánh đồng hành vi của fan với minh tinh, vậy mà… Với lại vụ này cũng chưa