“Đây là đang ngủ hả?” Trợ lý vừa lái xe tới cửa, liền thấy Trâu Hàn đầu đầy mồ hôi kéo Ngu Thành Hà đi ra.
Ngu Thành Hà nhắm hai mắt, tùy ý để Trâu Hàn tha đi, hoàn toàn không có phản ứng gì với mọi thứ xung quanh.
Hồi nãy mới nói không say mà?
Trâu Hàn không muốn nói chuyện, nhét Ngu Thành Hà vào ghế sau, nói với trợ lý. “Em lái xe, chị chăm sóc ảnh đi.”
Trợ lý nhìn ra Trâu Hàn dường như không mấy vui vẻ, không dám nói gì cậu, chỉ yên lặng ngồi cạnh Ngu Thành Hà.
Thấy cánh tay anh đặt trong tư thế kì lạ, trợ lý sợ anh không thoải mái, đưa tay ra chỉnh lại một chút.
Ngu Thành Hà mơ hồ rên rỉ một tiếng.
“Ảnh bị sao vậy?” Trợ lý sợ hết hồn.
Trâu Hàn đang đóng cửa, nghe thế thì dừng một chút, úng thanh úng khí trả lời. “Nãy bất cẩn đụng một phát.”
Vừa nãy cậu thực sự không thể xuống tay với gương mặt kia được, cuối cùng đập lên cánh tay của Ngu Thành Hà.
Sau đó Ngu Thành Hà liền ngã xuống đất… ngủ mất.
Trâu Hàn vẫn còn đang tức nha, nhưng cậu lại không có cách gì, vẫn phải đưa người về khách sạn.
Cũng may sau khi Ngu Thành Hà say rượu rất yên tĩnh, không có làm ầm làm ĩ.
Một đường yên lặng, đến khách sạn, hai người Trâu Hàn cùng trợ lý cùng nhau nâng Ngu Thành Hà đem về khách sạn.
Nặng chết đi được.
Trâu Hàn ghét bỏ ném người lên giường, mượn cớ ở cửa phòng có máy quay nên rất khó ở lại, xoay người rời đi.
Trợ lý là một tiểu cô nương, đương nhiên cũng không thể đơn độc ở lại, cô để lại một cái vòng tay giám sát cho Ngu Thành Hà, rồi cùng rời đi.
Hai người chào tạm biệt nhau ở cửa.
Trong phòng, Ngu Thành Hà nghe thấy tiếng đóng cửa mới mở mắt ra, sau đó thở ra một hơi thật dài.
Cái này còn khó hơn so với đóng phim.
Anh chống tay định ngồi dậy đi rửa mặt, đột nhiên cơn đau tê rần kéo tới, tay anh mềm nhũn, thân mình nặng nề ngã xuống.
Ngu Thành Hà xoa xoa cánh tay, nghĩ đến chuyện khi nãy, thần sắc phức tạp.
Nói thật, dù Trâu Hàn không đánh anh, anh cũng tự muốn đánh mình.
Bị điên rồi sao?
Sao lại muốn hôn Trâu Hàn?
Trong đầu hiện ra hình ảnh Trâu Hàn nằm dưới thân mình, hai mắt ngơ ngác trợn to, đôi môi hơi mở ra…
Ngu Thành Hà tát mình một cái, mò lấy điện thoại di động để xem giờ, lại phát hiện có thông báo của weibo.
Đây là acc clone, chỉ theo dõi một mình Mèo mắt to.
Ngu Thành Hà bấm vào, khóe miệng hơi co giật.
【 Nhìn bộ dáng quần áo xộc xệch này xem, dòng thứ đồi phong bại tục [ ảnh ] [ ảnh ] [ ảnh ] 】
Cả ba tấm hình đều là chụp trong đêm nay, ánh đèn tối mù mù, nhưng có thể nhìn thấy Ngu Thành Hà lười biếng làm ổ trên sofa, mắt nửa khép nửa mở, cổ áo sơ mi mở rộng, làn da trắng noãn đỏ bừng lên, vạt áo vắt ngổn ngang lộn xộn bên hông.
Quả thật là quần áo xộc xệch.
Ngu Thành Hà cúi đầu nhìn, bây giờ quần áo vẫn xốc xếch như cũ. Rốt cuộc cậu bạn nhỏ đã chụp khi nào vậy nhỉ?
Trâu Hàn đêm nay vừa thấy có diễn viên rời đi, liền biết tiệc hơ khô thẻ tre đã sắp kết thúc, người nên say đều say cả rồi.
Ngu Thành Hà vẫn chưa đi ra, nói không chừng là say thật rồi.
Trâu Hàn lặng yên không một tiếng động đi vào khách sạn, căn bản không ai chú ý đến cậu, cậu dễ dàng tìm tới chỗ Ngu Thành Hà, chụp mấy bức ảnh.
Những thứ này không thể coi là scandal lớn gì, nhưng có còn hơn không.
Cậu chụp xong liền lui ra, định chờ chút nữa theo dõi Ngu Thành Hà để xem anh có say rượu rồi bại lộ bản tính hay không.
Không ngờ trợ lý lại gọi điện thoại cho cậu, cậu chỉ đành quay lại hỗ trợ.
Kết quả, đã phải giúp rồi còn rước lấy một bụng lửa giận. Vì vậy vừa về phòng cậu liền ngựa không ngừng vó đăng weibo.
Đăng xong rồi refresh trang, Trâu Hàn suýt chút tức chết.
【 A a a a a a a a a a tui chết đây! 】
【 Ngư Ngư sao anh có thể hở hang như vậy, gợi cảm chết người a a a a a a a a a! 】
【 Đù má! Tim tao đập mạnh quá man, chịu hổng nổi! 】
【 Đậu xanh rau má thế này thì ai chịu nổi a a a a a, ai giết tui đi! 】
【 Ngủ hông được, chồng ơi anh dỗ em ngủ đi. 】
【 Bà dì già tui đây đỏ mặt- ing. 】
【 Đệp zai đệp zai đệp zai! Liếm liếm liếm! 】
【 Mad thiệt sự, tui không dám nhìn thẳng ảnh luôn, quá quá hấp dẫn! 】
【 Tui là ghế sofaaaaaaa. 】
【 Đại đại cậu chắc cậu đang hắc người ta chứ? 】
【 Đại đại, cậu nói thiệt đi, cậu là anti-fan giả đúng không? 】
【 Hôm nay Ngư Ngư hơ khô thẻ tre nhỉ? Hình chính thức cũng bộ quần áo này, mà các người nhìn ảnh của người ta đi này @Phòng làm việc Ngu Thành Hà @Đoàn phim ⟪ Tiểu luật sư ⟫. 】
【 Đại đại xin cậu nhả hết hàng tồn ra đi. 】
…
Sau khi đúc kết kinh nghiệm lần trước, Trâu Hàn đã dự liệu được, nếu cậu đăng mấy bức này thì thể nào cũng có người liếm màn hình.
Nhưng cậu không ngờ tất cả các bình luận lại đều là quỳ liếm màn hình.
Hoàn toàn không có ai để ý tại sao Ngu Thành Hà lại như thế, cũng không có ai để ý anh có làm chuyện xấu xa gì không.
Đêm nay Trâu Hàn đặc biệt tức giận, vừa định tìm người oán giận, lại có tiếng thông báo có tin nhắn.
Là độc giả gọi là “Tiểu ngư nhi” kia.
【 tiểu ngư nhi: Đại đại sao muộn vầy rồi còn chưa nghỉ ngơi? 】
Tình cảm Trâu Hàn dành cho độc giả này rất phức tạp, cậu nghiêm túc trả lời lại.
【 Mèo mắt to: Quen ngủ trễ rồi, sao bạn chưa ngủ? 】
【 tiểu ngư nhi: Ngủ không được. 】
【 tiểu ngư nhi: Đại đại, tán gẫu chút được không? 】
【 Mèo mắt to: Bạn muốn tán gẫu chuyện gì? 】
【 tiểu ngư nhi: Có thể nói về Ngu Tranh không ạ? 】
Trâu Hàn chần chừ hồi lâu, mới hồi âm.
【 Mèo mắt to: Đó chỉ là một người tôi giả lập ra thôi, không có gì để nói cả. 】
Hẳn là không ngờ cậu lại nói như vậy, đợi một lúc mới thấy đối phương trả lời.
【 tiểu ngư nhi: Vậy ước nguyện sáng tác ban đầu kia thì sao? Ngu Tranh xuất hiện ở thời điểm nào? 】
【 Mèo mắt to: Không có thời điểm nào, không hiểu sao hắn tự dưng xuất hiện trong giấc mơ của tôi. 】
Có thể là do cảm thấy thái độ của cậu quá qua loa, tiểu ngư nhi không trả lời.
Trâu Hàn bị người này cắt ngang, cũng không còn muốn tìm bạn trên mạng