Account Mèo mắt to bây giờ đã có hơn mấy trăm nghìn lượt follow, vừa đăng weibo có liên quan tới Ngu Thành Hà lên liền có rất nhiều bình luận.
【 Ngư Ngư đã nói xin lỗi rồi, sao cậu còn anti ảnh quài vậy? Ké fame đến nghiện luôn rồi hả?? 】
【 Sao tui cứ thấy đại đại không giống đang anti mà giống như đang ăn dấm á mấy người?? 】
【 Ăn dấm = chân tướng, ha ha ha ha ha tui cũng ngửi thấy mùi chua lè. 】
【 Chỉ có tui thấy hình chụp của đại đại hơi lạ hả? Nếu như tui nhớ không lầm thì bây giờ Ngư Ngư đang đi ghi hình đúng hông? Góc độ này không giống ghế khán giả, không lẽ đại đại là nhân viên công tác thiệt hở? 】
【 Tất Sinh, ông phát hiện ra điểm mù rồi. Hàng của đại đại lúc nào cũng chụp từ mấy góc độ rất xảo quyệt á. 】
【 Tui chỉ muốn nói Ngư Ngư mặc đồ như này nhìn quá quá quá quá quá là đẹp trai ư ư ư ~ 】
【 Tui là khán giả tại hiện trường tối nay, đại đại không phải đang anti đâu, giữa Ngư Ngư với Ông Tuyết Đình thật sự có hơi không ổn. Chờ đến khi chương trình lên sóng rồi mọi người sẽ thấy, tui có kí hiệp nghị bảo mật, không thể nói nhiều. 】
【 Tui cũng là khán giả tại hiện trường, báo trước là có tin nóng à nha. 】
【 Tin nóng đừng chạy trốn, ông nhắc chút thui cũng được mà, tui lo quá đi. 】
【 Ngu Thành Hà và Ông Tuyết Đình vốn chỉ diễn thôi, có người tin là thật cơ á?? 】
【 CP kẻ thù lén lút đi hít hà drama, ngửi được mùi chanh nồng ghê. 】
Ngu Thành Hà liếc mắt kéo xuống, đại khái đọc được vài bình luận bị đẩy lên trên cùng.
Có thể là do sự khiêm tốn của anh, cũng có thể là do fan chuyên nghiệp Phí Lễ mời đã có tác dụng, thậm chí có thể là do weibo của Trâu Hàn chưa bao giờ thực sự anti anh, ngược lại còn vô tình cố ý thay anh giải thích rất nhiều chuyện, nên bình luận dưới weibo của Mèo mắt to càng lúc càng hiền hòa, lâu lâu xuất hiện vài comment ác ý cũng sẽ được fan kiên trì giải thích và thuyết phục.
Đây là chuyện tốt, Ngu Thành Hà không nhịn được liếc mắt nhìn qua hướng Trâu Hàn.
Trâu Hàn đang tức giận, rõ ràng là không vui với việc anh ở lại trên sân khấu với Ông Tuyết Đình.
Đụng phải tầm mắt của anh còn lườm anh một cái.
Ý cười trên khóe miệng Ngu Thành Hà càng sâu.
Thực ra anh không hề gạt Trâu Hàn, lần đầu tiên nhìn thấy cậu bạn nhỏ anh đã cảm thấy đặc biệt thân thiết.
Chỉ là lúc đó anh cho rằng cậu mang ác ý, nên cũng không nghĩ nhiều.
Sau đó phát hiện ra cậu là Mèo mắt to, tính cách cũng không xấu, nên mới càng lúc càng cảm thấy cậu đáng yêu.
Đến tận khi xác định được cậu chính là Ngai Ngai, Ngu Thành Hà liền không thể khống chế cảm xúc của mình nữa.
Xác nhận tình cảm của mình xong, anh lại bắt đầu lo lắng về tình cảm của Trâu Hàn.
Trâu Hàn thích anh, việc này anh có thể cảm giác được. Thực ra từ trước khi hiểu lầm được cởi bỏ, nhiều lúc ánh mắt Trâu Hàn nhìn anh đã nóng rực đến mức thiêu cháy cả lòng người.
Chỉ có điều, hình như chính bản thân cậu bạn nhỏ cũng không chú ý tới.
Thế nên, điều Ngu Thành Hà lo là dưới tình huống không biết anh là Ngu Tranh, Trâu Hàn rơi vào vòng xoáy xoắn xuýt không biết mình thích ai.
Bây giờ nhìn lại, Trâu Hàn dường như chẳng hề xoắn xuýt chút nào, dục vọng chiếm hữu đối với anh cứ tăng cao.
Ngay cả chuyện như đi méc người lớn mà cũng làm được.
Quả nhiên vẫn là một đứa con nít, đáng yêu chết mất.
“Anh Ngu!” Ông Tuyết Đình nhìn Ngu Thành Hà cười cười ám muội, chua xót thuận theo tầm mắt anh mà nhìn qua.
Nhưng Phí Lễ đã dự kiến trước, ngay lúc Ngu Thành Hà nhìn sang đã di chuyển, lấy thân mình ngăn trở Trâu Hàn.
Ông Tuyết Đình chỉ nhìn thấy Phí Lễ đang chào hỏi MC, nhất thời không thể xác định được người Ngu Thành Hà nhìn là ai.
“Có chuyện gì sao?” Ngu Thành Hà rốt cuộc cũng để ý tới Ông Tuyết Đình, thu hồi nét cười trên mặt, tỏ vẻ giải quyết việc công, “Xin lỗi, tôi rất bận, còn phải đi gặp Lộ đạo nữa.”
Anh không chỉ trích Ông Tuyết Đình, nhưng chỉ cần nhắc đến Lộ đạo là Ông Tuyết Đình hiểu.
Ông Tuyết Đình có hơi xấu hổ, giải thích nói, “Lộ đạo sẽ không tức giận, em đã nói chuyện với bọn họ rồi.”
“Ông ấy không giận cậu, đó là chuyện giữa các cậu. Ông ấy với cậu không quen biết sâu, đương nhiên là không tiện tức giận với cậu.” Ngu Thành Hà quả thật rất khó chịu với anh ta, nói trắng hết ra, cười lạnh lùng xa cách, “Chuyện giữa tôi và Lộ đạo không có quan hệ gì tới cậu, cậu không cần phải quan tâm.”
“Anh Ngu, anh có cần phải nói với em như thế không?” Hốc mắt Ông Tuyết Đình đã ngấn lệ, “Đến bây giờ chắc anh đã hiểu tâm ý của em rồi đúng không?”
Ngu Thành Hà không lên tiếng.
Ông Tuyết Đình nói, “Vậy thì để em nói thẳng, em vào giới giải trí là vì anh, vì em thích anh.”
Xung quanh có rất nhiều nhân viên công tác, chỗ bọn họ đứng không tính là quá xa, chỉ cần hơi tới gần một chút là có thể nghe thấy.
Nhưng may là tất cả mọi người đều nhận ra bầu không khí đêm nay không đúng lắm, không ai dám đi lên tặng đầu người*.
*tặng đầu người: hy sinh vô ích.
Cho nên, không có ai nghe thấy.
Ngu Thành Hà nhìn Ông Tuyết Đình, một nụ cười cũng không cho, “Cảm ơn sự yêu thích của cậu. Thế nhưng xin lỗi, tôi đã có người mình thích.”
Sắc mặt Ông Tuyết Đình trắng bệch, “Là ai?”
“Cậu không cần phải biết.” Ngu Thành Hà dừng một chút, rồi nói thêm, “Nói thật, nếu như tôi yêu thích một người, tôi chắc chắn sẽ không bỏ qua ý nguyện của người đó mà khăng khăng cố chấp. Một lần nữa cảm ơn tình cảm của cậu, chúng ta thực sự không thích hợp, rất xin lỗi.”
Anh nghiêng người về phía Ông Tuyết Đình, hơi cúi mình. (ừa từ chối là phải văn minh như này nè).
Thái độ này khiến Ông Tuyết Đình trực tiếp nổ tung, “Có phải là kẻ đi mách lẻo với ba em không? Ỷ trong nhà có tiền mà ăn hiếp người khác! Em không tin anh lại đi thích loại người nông cạn như thế.”
“Điều đó càng nói rõ chúng ta thực sự không thích hợp.” Ngu Thành Hà nở nụ cười, “Tôi chính là người nông cạn như thế, yêu tiền, yêu sắc đẹp. Cả hai thứ đó cậu ấy đều có đủ, không lý nào tôi lại không thích cậu ấy. Cậu thử nghĩ xem, nếu không phải tôi nói với cậu ấy, sao cậu ấy biết được những chuyện cậu đã làm? Sao cậu ấy biết mà tìm tới cha cậu để gây áp lực? Như thế đủ để nói rõ tôi còn nông cạn hơn so với cậu ấy. Có thể thấy, tam quan của chúng ta không hợp, tôi không đáng để cậu yêu thích.”
Ông Tuyết Đình nhất thời nói không nên lời.
Ngu Thành Hà tiếp tục, “Tốt xấu gì cũng từng hợp tác với nhau, tôi không hy vọng cậu sẽ làm lớn chuyện. Cứ vậy đi, chúc cậu tìm được hạnh phúc thuộc về mình.”
Anh xoay người, trước khi đi còn quay đầu lại căn dặn một câu, “Có lòng tốt nhắc cậu một câu, đừng điều tra cậu ấy, cũng đừng có so tiền với cậu ấy, cậu không sánh được đâu.”
Nắm đấm Ông Tuyết Đình suýt thì bị bóp nát.
Ngu Thành Hà đi xuống sân khấu, hỏi thăm người của tổ tiết mục một chút rồi vội vã rời đi.
Nhóm bốn người vẫn lái xe về thẳng Lận Xuyên.
Phí Lễ và trợ lý đặc biệt hiểu chuyện, ngồi hết lên hàng trước, còn kéo vách ngăn lên, tách xe thành hai không gian riêng biệt.
Xe khởi động, Trâu Hàn ngồi yên ổn rồi mới quay đầu nhìn về phía Ngu Thành Hà, muốn hỏi anh đã nói gì với Ông Tuyết Đình.
Ai ngờ mới hé môi ra, còn chưa kịp phát ra âm thanh, đã bị Ngu Thành Hà bá đạo bóp lấy cằm, trực tiếp hôn lên.
Không gian trong xe nhỏ hẹp, cậu lại không có chuẩn bị, căn bản không thể giãy dụa gì được, rất nhanh liền bị anh hôn đến đầu óc trống rỗng.
Không khí trong phổi đều bị hút đi hết rồi, Ngu Thành Hà mới buông đôi môi của cậu ra, lại không buông tay, mà cứ nhìn chằm chằm cậu ở khoảng cách gần, hơi thở gấp gáp, “Từ lúc em nói muốn đi gọi điện thoại méc là anh đã muốn hôn em rồi, nhịn nãy giờ khó chết đi được.”
Mặt Trâu Hàn vốn đã đỏ nay còn đỏ hơn, ánh mắt không né tránh đi đâu được, chỉ đành nhắm mắt nói, “Anh không cảm thấy em ỷ thế hiếp người à?”
“Không.” Ngu Thành Hà cười nói, đôi môi mổ nhẹ lên chóp mũi cậu mấy lần liền, “Anh chỉ thấy em quá đáng yêu, đáng yêu hết sức luôn.”
Trâu