Tuy rằng bối cảnh của 《 Cung đình thâm sâu 》 là vương triều hư cấu, nhưng đối với lễ nghi cung đình cùng với tư thái hình thức chuẩn mực thì hết sức coi trọng.
Nhân vật Tiểu Viên diễn là nội thị hầu hạ Thái tử, cô lại là thế vai, cho nên thời gian huấn luyện là dài nhất.
Ngày huấn luyện đầu tiên, ưu tiên hàng đầu là phải thử trang phục và định kiểu hóa trang.
Tiểu Viên chẳng ngờ rằng tổng biên kịch và đạo diễn cũng đã tới, ở bên ngoài chờ xem tạo hình cuối cùng của cô.
Tiểu Viên vẫn hơi có chút hồi hộp.
Chờ khi thay quần áo vào, kích cỡ rộng thùng thình một chút, một nhà tạo mẫu đứng sát sau lưng, một vị khác thì nhìn đánh giá: "Ừm......!chị Viên à, dáng người lại tốt quá, đến lúc đó có thể phải mặc buộc ngực xuống, chính là sẽ không thoải mái lắm."
"A, không sao, mặc thì mặc thôi." Tiểu Viên không có ý kiến.
"Tôi nhìn qua thì quần áo cũng không cần quá vừa người, Lương Tịch vốn dĩ chính là kiểu cao gầy, chùng ra một chút thì cũng có thể che đi một tí đặc trưng nữ tính."
"Đế giày có thể phải cao thêm một chút, lúc lên hình sẽ càng cao hơn."
"Tôi đo chị một chút, để xác định cỡ giày thử xem."
Đợi đo xong, chuyên viên trang điểm tiến đến gần cô, quan sát cô tỉ mỉ: "Chị Viên à, lại ngồi xuống đi, tôi nhìn xem......"
Thầy hoá trang là chuyên gia trang điểm kiểu cổ đại trong giới, người sinh ra vào thời kỳ những năm 60, năm nay hơn 50, chăm sóc giữ gìn được trông giống mới đầu 30.
Tiểu Viên cũng không dám nhận một câu "chị Viên" của ông ấy, bèn vội vàng nói: "Thầy à, ngài gọi tôi Tiểu Viên là được rồi."
Thầy hoá trang cười cười: "Được, Tiểu Viên.
Để tôi vẽ lông mày của cô trông khí khái một chút......" Ông ấy miệng nói chuyện, động tác lại nhẹ nhàng uyển chuyển nhanh như cắt, cọ trang điểm, mút xốp và bình phun sương luân phiên tự nhiên.
Tiểu Viên nhìn chính mình trong gương, bị thuyết phục bởi kỹ thuật của chuyên viên trang điểm.
"Nốt ruồi này, tôi còn đang do dự coi có phải che khuất đi hay không, cá nhân tôi cảm thấy không cần che." Chuyên viên trang điểm giơ cọ trang điểm hỏi hai vị trợ lý: "Hai người cảm thấy sao?"
"Em cảm thấy phải che khuất đi, có hơi gái tính chút xíu, à, nhưng mà em vẫn rất thích nốt ruồi này nha."
"Em cũng thích, Lương Tịch vốn dĩ chính là nam sinh nữ tướng, ngoại hình đẹp có một không hai.
Thầy à, em cảm thấy vẫn là giữ nguyên đặc sắc của chị Viên đi."
"Chờ chút đi ra ngoài hỏi thử ý kiến của đạo diễn."
"Tôi muốn giữ nguyên, lão Từ ý kiến ông sao?" Chuyên viên trang điểm hỏi ông ta.
Khi nhìn dáng vẻ mặc Duệ Tát (*) với mặt ngoài thuần màu đen của cô, đầu tiên Từ Thù Dân sửng sốt, tiếp theo vuốt cằm nhìn cô chằm chằm như có suy nghĩ gì.
Từ Mộc Dịch thì vỗ tay cười, cả khuôn mặt là nỗi kinh ngạc vì vẻ đẹp xuất sắc: "Quao, trời ạ, bố già, bố xem, khi trước bố còn lo lắng về ngoại hình của Tiểu Viên, bây giờ không cần lo lắng nữa rồi đi, í, bố à, bố già......"
(*) Duệ Tát (曳撒) một dạng Hán phục, được biến đổi từ trang phục của người Mông Cổ Trung Á sau khi tiếp nhận thẩm mỹ truyền thống của dân tộc Trung Hoa, sau đó được tích hợp vào hệ thống văn hóa quần áo của nhà Minh.
(lược dịch theo zhihu)
Từ Thù Dân hoàn toàn không rảnh phản ứng với cậu, thoáng phất tay về phía cậu, rồi lẩm bẩm trong miệng mà đi mất.
"Rất tốt rất tốt, thầy à, ngài cứ ra quyết định đi, tôi cảm thấy như vậy đã là rất tốt rồi," Từ Mộc Dịch cười cười khẽ gật đầu với bọn họ, rồi xoay người bước nhanh đuổi theo Từ Thù Dân: "Bố à, bố đợi con chút nào......"
Tiểu Viên đang khó hiểu, thầy trang điểm ngược lại gật đầu hiểu rõ: "Lão Từ chắc hẳn là đi sửa kịch bản rồi, chúng ta không cần phải quan tâm."
Quả nhiên qua mấy ngày sau, Tiểu Viên đã nhận được kịch bản phiên bản cuối cùng, cô nóng lòng mở ra, lần này vừa đọc thì liền không cách nào buông xuống được.
Mấy tập của phiên bản đầu cô xem khi trước cũng đã đủ xuất sắc, phiên bản cuối cùng này càng hấp dẫn người ta hơn, cô vừa mở ra thì liền không tài nào thả xuống được nữa.
Vai trò Lương Tịch ở trong này là nhân vật trung tâm của chuỗi mắt xích nha, còn muốn quan trọng đến hơn cô tưởng tượng nhiều.
Hoàng đế Nguyên Khánh đế của vương triều Đại Sùng thân thể suy nhược, cơ thể yếu ớt, con trai nối dõi không đông.
Dưới danh nghĩa thì có ba vị Công chúa, hai người Hoàng tử, một là Thái tử do Hoàng hậu sinh ra, chưa tới nhược quán chi niên (*), nhị Hoàng tử là Trịnh Quý phi sinh ra, mới chín tuổi.
(*) Nhược quán chi niên (弱冠之年): ý chỉ các chàng trai vừa bước vào tuổi trưởng thành (đầu 20), cơ thể chưa phát triển hoàn toàn.
Nguyên Khánh đế không yêu sắc đẹp, không thích chính sự, không giỏi viết văn, cô độc một mình ưa nuôi chim trồng hoa.
Hoàng hậu là do Tiên hoàng chỉ hôn, Quý phi dung mạo khuynh quốc khuynh thành, so với Hoàng hậu thì càng được sủng ái hơn.
Lại thêm một tầng nữa, Quý phi chính là chất nữ (cháu gái) của Thái hậu, cho nên là dù nhị Hoàng tử tuổi còn nhỏ, thì đến tột cùng người kế vị đế quốc to lớn này sẽ là ai, vẫn chưa có kết luận.
Trong triều, các vị đại thần đều có lòng riêng, vương triều Đại Sùng ngoài mặt gió êm sóng lặng, thật ra có không ít đá ngầm.
Nguyên Khánh đế cũng không phải Thái hậu sinh ra, mà là gởi nuôi từ nhỏ trong cung của bà, cũng không phải vị hoàng tử được chọn hàng đầu của Tiên đế.
Ông văn đức võ lược (văn thơ - phẩm chất - võ thuật - mưu lược) đều không tính xuất sắc, tư chất bình thường.
Sở dĩ ông có thể lên ngôi cao là bởi vì các huynh đệ khác tranh đấu, tới rồi cuối cùng người thì chết, kẻ thì tàn, chỉ còn lại có một mình ông.
Mấy năm đầu sau khi đăng cơ, chính sự vẫn do Thái hậu nắm giữ khống chế, mãi cho đến khi chất nữ nhà mẹ đẻ của Thái hậu vào hậu cung, chính là Trịnh Quý phi sau này.
Thái hậu mới dần dần buông tay đại quyền.
Đây là một bộ phim quyền mưu chốn cung đình, nhân vật bên trong rất nhiều, quan hệ rắc rối phức tạp.
Tiểu Viên nhịn không được vừa xem vừa lấy bút liệt kê, vẽ sơ đồ quan hệ nhân vật, để tiện cho mình hiểu rõ.
Nguyên Khánh đế là thầy Tằng Lý sắm vai, Hoàng hậu là Hà Thần Ảnh, Trịnh Quý phi là Trịnh Hoàn, mà Thái hậu là Chu Ngạc Hoa.
Đây là sắp xếp đội hình diễn viên hàng đầu của giới nghệ sĩ, đều là tiền bối của tiền bối với tiền bối của Tiểu Viên.
Các diễn viên nữ khác đa số đều là đồng lứa với cô.
Diễn công chúa Sùng An do Hoàng hậu sinh ra là Trâu Nhất Nhụy, diễn công chúa Sùng Bình do Trịnh Quý phi sinh ra là Quách Chỉ Lộ, mà Lục Tĩnh Niên thì diễn cung nữ Tố Hà.
Đối thủ có phần diễn nhiều nhất với cô chính là Chu Ngộ đóng vai Thái tử.
Chu Ngộ đầu 30 tuổi, tuổi thật ra cách biệt đến hơi xa so với của Thái tử, không phù hợp với nhân vật này.
Nhưng tuyển vai cho thành viên chính đoàn phim đã tuyển hồi lâu, diễn viên nam dưới 30 tuổi đều đã thử vai một lần, có vài diễn viên còn không phải chỉ một lần.
Nếu không phải kỹ thuật diễn xuất không đạt, thì chính là khả năng thoại không qua cửa; Nếu không quá lùn, thì là quá cao, làm sao cũng chẳng chọn được người thích hợp.
Cuối cùng đành phải chọn Chu Ngộ, người đã từng một lần đạt được Thị đế (nam diễn viên chính xuất sắc nhất mảng truyền hình).
Vóc dáng anh ta hơn 1m7, da dẻ trắng nõn, dáng người thon gầy, mặt nhỏ, mặt mày tuấn tú sạch sẽ, chỉ là đôi mắt anh ta to, lại ưa cười, hễ khi cười khóe mắt có không ít nếp nhăn.
Tiểu Viên nghe Trâu Nhất Nhụy, cái người sưu tập chuyện hóng hớt này tiết lộ, Từ Thù Dân kêu anh ta gần