Tiểu Viên lúc đầu thì hơi hơi khom eo, sau đó từ từ ngồi trên đùi sếp tổng lớn.
Dần dần, toàn bộ thể xác và tâm trí đều dựa về phía người phụ nữ kia.
Vĩ Trang ở một hai giây ban đầu bị động tác bất thình lình kéo đến này của Tiểu Viên làm cho hơi kinh ngạc, nhưng hương thơm ngọt ngào giữa môi răng của Tiểu Viên đã truyền tải lại đây.
Cô tựa như một bé mèo con liếm liếm cắn cắn, giống y như ăn được thứ gì đó ngon miệng.
Vĩ Trang ôm kéo cô xuống, đỡ lấy cái ót của cô, hôn môi với cô.
Tiểu Viên ôm cổ người phụ nữ kia, dần dần thông suốt, nắm bắt được kỹ xảo, cái kiểu nghe đồn khiến trời đất quay cuồng trong truyền thuyết được diễn trong phim ảnh kia, môi lưỡi cùng hòa lẫn với người phụ nữ này từng chút một, mái tóc xinh đẹp của các cô phớt qua lẫn nhau, ngưa ngứa......
Dần dần đắm chìm trong đó, mỗi lần môi lưỡi quấn quýt, như là đang nhấm nháp cánh hoa ẩm ướt vào mùa xuân.
Các cô đều có thể nhận ra được một sự mới lạ kiểu chưa từng trải nghiệm qua trước đây, hóa ra hôn môi cũng có thể làm người ta say mê lạc lối như thế.
Tay Vĩ Trang nhẹ nhàng chậm rãi vuốt ve bả vai, mái tóc, chiếc cổ của Tiểu Viên.
Vị trí của Tiểu Viên thuận tiện hơn người ấy, động tác cũng to gan hơn so với người ấy, có vài giây chiếm được ưu thế, cô rõ ràng đã nghe thấy Vĩ Trang nhẹ nhàng rên một tiếng.
Một tiếng rên này rất nhỏ, hiếm lạ, đã khơi dậy được vô số luồng điện trong giữa không trung, nện lách tách lốp bốp ở thân thể và thần kinh của Tiểu Viên.
Cô ngày càng táo tợn mà tiếp tục từ đôi môi của người phụ nữ kia kéo đến chiếc cổ, bả vai của người ấy......
Nét mặt của Vĩ Trang có chút khác thường, chỗ cổ họng thon dài trắng mịn của cô ấy khẽ nhúc nhích, đã đè lại cái tay vụng trộm làm loạn của Tiểu Viên.
Khuôn mặt nhuộm đỏ phơn phớt của Tiểu Viên kề sát vào trước ngực cô ấy, ánh mắt hai người cùng dán vào nhau.
"......!em," Tiểu Viên vô cùng chột dạ dưới ánh mắt như vậy: "Em thì không thể sao?"
Ánh mắt Vĩ Trang chợt lóe, cực kỳ ngắn ngủi, tiếp tục nhìn cô.
"Người buổi sáng thừa lúc em còn chưa tỉnh ngủ......!liền......" Tiểu Viên cắn môi, khẽ cào cổ áo sơmi của cô ấy, tay đã bị cô ấy nắm lại.
Tiểu Viên nhỏm dậy từ trên người người ấy, đứng lên, đứng thẳng tắp, không cam lòng yếu thế mà đối diện với người ấy, môi cũng bất giác vểnh lên, giống như tăng thêm tự tin cho mình.
Không sao, không phải chỉ nhỏ hơn người ấy vài tuổi sao, có lẽ mười tuổi trở lên đi? Dù sao thì Tiểu Viên cũng không so đo cặn kẽ, những cái này đều không quan trọng! Khí thế cô lại không thua người ấy!
Vĩ Trang mặc sơ mi trắng cùng quần tây màu trắng, cổ áo sơ mi bị Tiểu Viên lột ra, đã để lộ một khoảng lớn da dẻ không chút tì vết, còn có dây áo ngực màu trắng......
Người ấy dựa ra sau về hướng phía sofa, vắt đôi chân dài, ánh mắt nhìn về phía Tiểu Viên cũng đã nảy sinh một chút thay đổi.
Khóe mắt hơi hơi nhếch lên, vẽ ra một chút ý cười mỏng manh.
Người ấy thật ra ngoại trừ đường cong sườn mặt thiên lạnh một ít, đường cong nơi đôi mắt cùng khóe môi lại đặc biệt nhẹ nhàng, chỉ cần có một tí ti ý cười thì liền sẽ tỏa ra một loại xinh đẹp đáng yêu đơn thuần câu người.
Này là mỹ nhân kế cấp bậc gì đây? Bình thường không thể thấy, ngẫu nhiên vừa hiện ra quả thật sức để kháng cự không hề có, lực sát thương quá lớn rồi!
Mặt Tiểu Viên càng lúc càng đỏ không cứu vãn được, cảm thấy cũng sắp bị rối loạn nhịp tim.
Vĩ Trang nhìn cô, thoáng gật đầu: "Tôi hẳn là có trưng cầu sự đồng ý của cô," Người ấy tạm dừng ở chỗ này một chút, trái tim của Tiểu Viên cũng sắp nhảy ra ngoài rồi.
Vĩ Trang hơi hơi mỉm cười, đây là lần đầu tiên Tiểu Viên thấy người ấy hơi cười rõ ràng như vậy với cô, hơn nữa còn là nụ cười nhạt thâm ý tràn trề: "Vả lại, cô dành cho tôi rất nhiều sự khẳng định."
Tiểu Viên đã nhìn người ấy ước chừng năm sáu giây rồi mới phản ứng lại đã xảy ra cái gì, cô thậm chí cũng không dám hoài nghi lỗ tai của mình —— cô đã bị Vĩ Trang trêu ghẹo.
Hơn nữa là lần đầu tiên người phụ nữ này tán tỉnh với cô.
Hơn nữa người ấy còn nói —— bản thân đã cho người ấy rất nhiều sự khẳng định.
A!
"Frances, ư......!ở đây......"
Cô ôm lấy cổ người phụ nữ kia, dán vào lỗ tai người ấy, gần như khóc nỉ non mà thở dốc, mu bàn chân cong lên cọ cọ vào chân người phụ nữ kia.
"Trang, Trang Trang......!Người thật là lợi hại, em, em ưm......"
Cô cũng nhớ rõ mình thiếu chút nữa thì bị gấp cuộn lại.
Trời ạ, tư thế mới này thật sự quá......!quá quá quá......!Cô cũng không nghĩ ra được từ hình dung rồi.
Mặt Tiểu Viên đỏ đến độ sắp nổ bùng, nhớ lại được càng nhiều chi tiết hơn, thêm nữa phát sóng trong đầu cô có tiếng có hình.
Cô bịt kín mặt, một giây cũng không dám ở lại tiếp trước mặt người ấy nữa, bèn xoay người bỏ chạy.
Vừa khi chạy còn cảm thấy có ánh mắt theo sát cô, suýt nữa thì cô nhũn chân liền té rồi!
Vĩ Trang thu ánh mắt quay về, rũ mắt tiếp tục xem báo, khóe môi lại cũng vẫn luôn cong, hô hấp của cô ấy thoáng chậm lại khó phát hiện ra.
Tiểu Viên đã ngây ngốc ở trong phòng một khoảng rất lâu, thẳng đến hai giờ chiều mới chậm rì rì ra tới ăn bữa trưa.
Vĩ Trang cũng ở nhà.
Hai người lẳng lặng ăn xong bữa trưa rồi, Tiểu Viên còn uống vào một ly rượu vang đỏ.
"Người hôm nay không cần đi công ty sao?"
Máy hát đĩa than đặt ở khu vực thư giãn, trên bàn trà để trái cây đồ ăn nhẹ.
Tiểu Viên ngồi trên thảm, chọn trái cây loại nhỏ ăn.
Vĩ Trang ngồi ở sofa một người kế bên, nghe nhạc.
"Hôm nay không cần, chủ nhật."
"À vậy người ngày mai cũng phải đi làm ư?" Tiểu Viên gác cằm trên mặt bàn trà gỗ hồ đào đen, nhìn người ấy chăm chú.
Vĩ Trang không trả lời cô câu hỏi này, ngược lại hỏi: "Có muốn đi nơi nào chơi không?"
Người ấy có thể hỏi như vậy, có phải rằng ý nghĩa là có cơ hội đi du lịch cùng người ấy hay không?
Tiểu Viên thoáng vui vẻ trong lòng, khẽ cười ngọt ngào với người ấy: "Em mới vừa đóng phim xong, thật sự thì không muốn di chuyển nữa."
Cô càng muốn cùng Vĩ Trang hai người cứ lẳng lặng ru rú ở trong nhà như vậy, thế thì thời gian ở chung có thể nhiều hơn một chút, lại còn sẽ không ảnh hưởng công tác của người ấy.
"Qua mấy ngày nữa thì lại phải bận rộn lên rồi." Tiểu Viên khẽ than thở, nói bổ sung.
"Bữa tối muốn đi ra ngoài ăn chứ?" Vĩ Trang lại hỏi cô.
"Ưm......!em không muốn động đậy đâu." Tiểu Viên thật sự cũng vẫn không muốn đi ra ngoài: "Vả lại hai vị đầu bếp nhà người nấu nướng đều rất ngon miệng."
Vĩ Trang có hai vị đầu bếp riêng, một Trung một Tây, đồ ăn cô cơ bản có thể nghĩ đến đều có thể được ăn.
Vĩ Trang còn lại nói gì nữa.
Một lần nữa từ chối khéo ý tốt của người ấy thì cũng có hơi không tốt lắm.
Tiểu Viên quan sát đến nét mặt của Vĩ Trang, may là người ấy cũng không có bất kì dấu hiệu không vui gì.
Hai người yên lặng được vài phút.
Tiểu Viên hơi mím môi, từ thảm bò qua, bò tới trước chân của người phụ nữ kia, rồi lại dựa qua, hướng đôi mắt to chớp chớp với người ấy, ý cười rực tràn.
Vĩ Trang bị cô lôi kéo tầm mắt, rũ thấp mắt, duỗi tay xuống gãi cằm cô một cái.
Tiểu Viên giống một con mèo nhỏ được gãi đến thoải mái bèn khẽ cong đôi mắt, cô thẳng người dậy từ từ chuyển về phía đùi người phụ nữ kia, tiếp đó cả người bò đi lên, nói với giọng mềm mại: "Em chỉ muốn ru rú ở nhà cùng người đấy!"
Vĩ Trang hơi rũ mắt, một chút xíu xao động cảm xúc dấy lên.
Tiểu Viên còn tưởng rằng người ấy sẽ cười một cái, ai biết là không có.
Cô có chút không thỏa mãn lắm, sáp lên liền hôn người ấy, thoáng ngửi được hơi thở thân thể người ấy, Tiểu Viên nhịn không được càng muốn gần gũi cùng người ấy thêm một chút nữa.
Một lát sau, Tiểu Viên nói lẩm bẩm: "Chân em tê rần rồi."
Vĩ Trang duỗi tay đỡ cô thoáng kéo lên, mang lên tới đầu gối mình.
Tiểu Viên ôm lấy cô ấy, lại lần nữa lấy quen thuộc tư thế hôn môi cùng cô ấy.
Lại qua một hồi thật lâu, gương mặt Tiểu Viên dán lên da thịt bên cổ cô ấy, nhỏ giọng nói: "Mấy ngày này có thể không đi làm được không?"
"Có thể thời gian ở nhà nhiều hơn một chút."
Đó chính là không thể không đi làm rồi, Tiểu Viên thầm nghĩ cũng đúng, cô cũng chỉ thuận miệng nói một chút, chỉ cần sếp tổng lớn chịu nói những lời này cũng là được rồi.
Cô ngẩng mặt cười cười với người ấy, tiếp tục ôm người ấy, lại kề đến hôn người ấy.
......
Nhóm người làm vườn đều phát hiện ra bài đăng Weibo mấy ngày nay của Weibo Hướng Tiểu Viên càng ngày càng nhiều hơn.
Buổi sáng ngày 26 cô đã đăng một cái "Buổi sáng vui vẻ nhàn nhã ~ #ZZ
Buổi tối ngày 27 cô đã đăng một cái "Đang xem bộ phim Frances McDormand đóng 《 Bão đông máu Fargo 》, tôi quá yêu người ấy.
#ZZ"
Ngày 28 cô đã đăng mấy tấm chụp đồ ăn ngon của bữa tối.
#ZZ
Bình luận lúc đầu còn chưa ngửi ra được mùi gì, nhận xét đều là "Chị Viên những ngày không đóng