Ngày qua ngày trôi qua.
Phương Hạo được Lục Tĩnh Niên dẫn dắt, tốc độ tăng tiến trình độ diễn xuất có thể thấy được bằng mắt thường, đã có thể đủ để bắt kịp khi diễn với cô ấy một cách thành thục.
Hai người ăn ý, diễn yêu nhau đến bắn tia lửa ra bốn phía.
Thế nhưng cặp bạn diễn xuất sắc nhất lại là Hướng Tiểu Viên và Lục Tĩnh Niên.
Ngân sách của 《 Đôi ba chuyện của họ 》 này đầy đủ, đầu tư lớn, trang phục các cô đều là hàng hiệu, trẻ trung xinh đẹp, hợp lại càng tăng thêm sức mạnh.
Trong diễn xuất, hai cô gái tiến lui nhường nhịn qua lại, thấp thoáng hơi có ý đọ sức lẫn nhau, ngoài mặt lại vô cùng hài hòa.
Chỉ là tới cái ngày có cảnh quay của Hướng Tiểu Viên và Vương Tập, đó chính là thảm họa hiện trường.
Nhân viên công tác hiện trường chỉ cần mắt không mù đều nhìn ra Hướng Tiểu Viên đã cố gắng hết mức, nỗ lực dùng hết sức mình dẫn dắt diễn xuất.
Không còn cách nào, đối phương vẫn không dao động.
Mặt không biểu hiện vẻ gì hoặc là biểu hiện lạnh lùng khốc liệt quả thật là vẻ mặt thường dùng của nhóm người mẫu trên sân khấu chữ T giới thời trang, nhưng lại không thích hợp dùng trong phim truyền hình.
Dưới mắt người khác, đây chẳng qua chính là một cọc gỗ biết di động hết sức đẹp đẽ, nhưng đẹp mà không có hồn cũng sẽ làm người xem mệt mỏi mất đi hứng thú.
Hướng Tiểu Viên đóng cặp với Vương Tập, lúc đầu cảm thấy hết sức bắt mắt, càng xem càng cảm thấy hoa tươi sánh đôi với cọc gỗ, thật là đáng tiếc.
Giới giải trí có một ít quy tắc không cần nói cũng hiểu, tình người cùng ích lợi luôn là điều tất yếu.
Thành viên đoàn phim này đều là điều động nội bộ, thực lực mọi người thế nào tới hiện tại đã rõ như ban ngày.
Có vài người là giỏi ngoài ý muốn, có vài người là dở ngoài mong đợi.
Chẳng qua cả đạo diễn cùng nhà sản xuất cũng chưa nói gì, hoặc là nói, không cách nào có quyền đi quyết định cái gì, những người khác thì càng không cần phải nói.
Chỉ là không ít người nhớ kỹ cô diễn viên Hướng Tiểu Viên này, Vương Tập không chịu diễn với cô, cô liền mài giũa từng chút, một lần lại một lần.
Đạo diễn mỗi lần kêu NG (mọi người đều biết vấn đề không ở trên người của cô), cô liền có thể đổi một cách diễn khác.
Quá ngoan cường, quá tận tâm, quá......!thảm!
Lúc nghỉ ngơi giữa các cảnh quay, Tiểu Viên mệt mỏi nằm lì không muốn nhúc nhích trong phòng trang điểm, quá hao tâm tổn sức, quá mệt lòng rồi.
"Anh đã đi nghe ngóng một chút rồi, thằng nhóc này còn rất thần bí," Thái Quyển nói với Tiểu Viên.
Hiện tại anh ấy đã không còn cảm thấy Vương Tập nam tính thu hút gì cả, chỉ là một cái gối thêu hoa —— trông ấn tượng chứ không xài được, hận đến ngứa răng, "Không biết rõ cụ thể."
Anh ấy rời Bác Nghị đã lâu, rời xa vòng quan hệ trước kia, mấy năm nay cũng không trà trộn tiếp xúc, dần dần hỏi thăm chút xíu tin tức cũng không được.
"Có thể xác định chính là, hắn không phải người của Warner," Lúc trước Lục Tĩnh Niên cũng không rõ ràng cụ thể lắm, "Anh cảm thấy hắn cũng không giống người bên Bác Nghị.
Người đại diện cùng trợ lý của hắn, anh thấy là ký từ trong công ty người mẫu."
Tiểu Viên đã không ngủ ngon mấy bữa, lúc này ngáp một cái, lười nhác mệt mỏi nói: "Cũng không cần hỏi thăm, dù sao ô dù lớn hơn của chúng ta, chẳng còn cách nào khác, vẫn phải......"
Cô chợt ngừng lại, bỗng nhớ đến khúc sau có cảnh hôn với Vương Tập.
Cô thậm chí không nói nên lời, ớn lạnh một hồi.
Đến lúc đó hôn thế nào đây?
"Ôi, nhịn đi, nhịn đi." Thái Quyển lần này thật sự không có cách nào không đứng về phía Tiểu Viên.
Cô thật sự đã trưởng thành, dựa theo trước kia, kịch bản như vậy căn bản cô sẽ không tiếp, diễn với người như vậy là cô liền quay đầu đi.
Đứa nhỏ trưởng thành rồi, bị uất ức cũng sẽ nhịn.
"Không nhịn thì có thể làm sao?" Tiểu Viên thấp giọng nói, rũ mi, những chiếc răng trắng nhỏ cắn xuống bờ môi phấn hồng, lại mím môi, "Em cũng không phải chưa từng diễn......" Âm cuối ảm đạm phai nhạt dần.
Thái Quyển trở nên chua xót khổ sở trong lòng, trong một lúc không nghĩ ra được nên nói gì để an ủi cô.
Đột nhiên có bóng dáng che khuất trước mắt bọn họ, ngẩng đầu nhìn lên, hóa ra là Lục Tĩnh Niên tới.
"Tiểu Viên, anh Thái!" Vật vờ ở đoàn phim lâu ngày, hai người cũng dần quen thuộc, Lục Tĩnh Niên mỉm cười ngồi xuống, "Hai người đang nói chuyện gì thế?"
Thái Quyển khẽ cười nói: "Tiểu Viên đang phiền não chuyện diễn cùng anh Vương đấy."
"Ôi," Lục Tĩnh Niên tặc lưỡi chậc một tiếng, mặt lộ vẻ đồng tình, "Đích thật là......" Cô ấy mập mờ, không thật sự đánh giá Vương Tập, lại cười nói: "Chẳng qua Tiểu Viên à, tôi cảm thấy cô có thể làm được, tôi có niềm tin ở cô!"
Tiểu Viên thu lại vài phần cảm xúc chân thật, ngoài miệng cười nói: "Có phải cô đánh giá cao tôi quá rồi không.
Nói thật ra, tôi bị đạo diễn Tôn kêu dừng đến độ có di chứng về sau rồi."
Khóe mắt Thái Quyển khẽ động.
Chà, đứa nhỏ này cũng học được giấu tài rồi.
"Cô cứ thích nói đùa, tối hôm qua tôi đã xem phim của cô, bộ 《 Tiểu Văn 》 kia đó," Lục Tĩnh Niên nói, "Cô diễn thật hay, vẫn là phim của đạo diễn Hạ có khác, trời ạ, quá lợi hại."
Hạ Khoa Văn là đạo diễn hàng đầu trong nước, quay phim mười bộ thì có chín bộ tiến vào liên hoan phim quốc tế, cũng là Bá Nhạc (*) của Tiểu Viên.
(*) Nôm na là tri kỉ thưởng thức được tài năng của đối phương.
"Kia chính là đạo diễn Hạ đó, rất nhiều người chắc cả đời cũng không có cách nào thấy được ông ấy, đừng nói chi hợp tác cùng.
Tôi hâm mộ ghen ghét cô chết đi được!" Lục Tĩnh Niên nói đến thật ngọt, loại lời nói này cũng không làm người ta chán ghét: "Làm sao cô có thể hợp tác với ông ấy vậy?"
Trong một bữa hội họp kia hồi năm hai đại học, đạo diễn Hạ đến tuyển diễn viên.
Chủ nhiệm khoa chúng tôi là sư huynh đệ với ông ấy, sinh viên toàn ngành học của chúng tôi đều đi thử vai." Tiểu Viên nhàn nhạt nói.
Sinh viên toàn ngành học, là bao gồm các đàn chị, cuối cùng chỉ tuyển cô.
Thái Quyển khẽ nháy mắt, vừa định nói cô khiêm tốn chút, cô lại lơ đãng toát ra kiêu ngạo của mình rồi.
Nụ cười của Lục Tĩnh Niên hơi dừng một chút khó nhận ra, "Đạo diễn Hạ tuyển cô cũng là lựa chọn đúng rồi."
Tiểu Viên hơi hơi mỉm cười.
Khi đó, lúc quay Tiểu Văn là ở nông thôn tỉnh Sơn Tây, cô diễn một cô gái nông thôn quê mùa.
Vì để phù hợp với yêu cầu của đạo diễn Hạ, trước tiên cô sinh sống ở nông thôn ròng rã hết một tháng.
Học chăn gà đuổi vịt, xua trâu cấy mạ.
Những chuyện này cô đều không bài xích, tất cả đều là vì để đắp nặn nhân vật tốt hơn, tới sau này cô còn cảm thấy rất có hứng thú, cảm thấy như chính mình đã nắm giữ thêm kỹ năng mới.
Cái tương đối khó tiếp thu chính là điều kiện vệ sinh kém ở vùng nông thôn.
Mùa hè, hố xí toàn là ruồi nhặng và muỗi đen thui to bự, mỗi lần