"Hóa ra cô tới tìm tôi là vì cậu ta?"
Tiểu Viên vừa nghe được giọng điệu của người kia thì đã lập tức cảnh giác, cô đã kiến thức qua Vĩ Trang với giọng điệu kỳ dị ở tầng cao nhất Quý Đảo, lần này nghe có vẻ dường như càng nguy hiểm......
"Không không không!" Cô vội vàng phủ định: "Đương nhiên không phải vì cậu ta!"
"À?" Vĩ Trang nhướng mày nhìn nhìn cô, một bộ dáng chờ cô giải thích.
Tiểu Viên véo véo ngón tay, nghẹn lời trong một lúc.
Cô cụp mắt rồi thấy được sữa bò trên bàn trà trước mặt, đại não đã lơ đễnh mấy phần.
Cô nhớ được đồ uống lần đầu tiên tới đến tầng 33 cũng là sữa bò, cô bưng cái ly lên, nhấp vào một ngụm lớn, hương sữa nồng đậm quanh quẩn ở đầu lưỡi cô, trong lòng cô cũng đã lắng đọng xuống được.
Giao tiếp của hai lần trước hoặc nhiều hoặc ít đều mang theo quá nhiều cảm xúc, cũng không phải sự giao tiếp hiệu quả.
Giờ phút này, ở nơi chốn đã từng quen thuộc lại ấm áp, hai người ngồi mặt đối mặt, vì sao không bình tĩnh hoà nhã mà trò chuyện một lần đây?
Ít nhất bản thân trước tiên muốn hòa nhã xuống, cũng muốn bộc lộ suy nghĩ của mình.
"Là tôi có chút thắc mắc muốn hỏi cô, với lại tôi gọi điện thoại hỏi Alex, cô ấy nói cô khó chịu, cho nên tôi liền......" Tiểu Viên thoáng ngắc ngứ, sau đó mới nói tiếp: "......!Cho nên tôi cứ bất giác mà đi qua tới rồi."
Đôi mắt đen nhánh sâu sắc của Vĩ Trang nhìn cô chăm chú đến mấy giây, đôi môi hơi mỏng gợi ra một tia chân thật, nét cười như có như không: "......!Muốn hỏi tôi cái gì?"
Tiểu Viên hơi hơi hít vào, cũng nhìn cô ấy: "Tôi có thể hỏi về Từ Mộc Dịch, là bởi vì trước kia tôi cũng từng có trải nghiệm tương tự, không biết cô còn nhớ hay không?"
Vĩ Trang hơi thoáng thu mi, hơi hơi suy tư, theo sau đó nói: "Việc của Từ Mộc Dịch không giống như của cô."
"A" Tiểu Viên ngạc nhiên mà hỏi: "Thật sự cậu ấy làm sai chuyện gì rồi mới bị hủy hợp đồng sao?"
"Ký hợp đồng giải ước cũng là chuyện rất bình thường trong ngành.
Điều tôi có thể nói rõ với cô là, việc nhân sự trong ngành phim (của công ty) thì tôi đều không quản, tôi cũng là không hỏi qua." Vĩ Trang nói, giọng nhàn nhạt.
Ý của người kia là Từ Mộc Dịch ký hợp đồng và giải ước cũng không liên quan đến người kia?
Ngẫm lại cũng đúng, người kia là sếp tổng lớn của tập đoàn Đồng Hoa, sao có thời gian chuyên đi quản lý một nghệ sĩ ký hợp đồng của một cái công ty dưới trướng đây?
"À......" Tiểu Viên ngơ ngác mà ngó người kia, bắt đầu cảm thấy bản thân hình như là đầu óc quá đơn giản rồi.
"Nếu đã hủy ngang với cậu ta trong kỳ hạn hợp đồng, chắc hẳn tiền giải trừ hợp đồng cũng bù gấp đôi rồi." Vĩ Trang tiếp tục nói: "Tôi không cảm thấy Đồng Hoa có chỗ nào bạc đãi cậu ta."
"Tôi nhớ là hình như cậu ấy từng nói cậu ấy đã viết kịch bản gì đó, thế kịch bản cậu ấy viết sẽ làm thế nào?"
"Này thuộc về tác phẩm trong thời gian ký hợp đồng, quyền quyết định ở Đồng Hoa.
Về sau nếu như được duyệt, biên kịch có thể đề tên cậu ta hay không, phải xem tình huống cụ thể." Vẻ mặt Vĩ Trang càng thêm lạnh nhạt, có điều vẫn đã trả lời cô như cũ.
Nghe có vẻ hình như là ứng xử kinh doanh bình thường, hình như Từ Mộc Dịch cũng chẳng có chịu thiệt? Ngược lại là mình lòng dạ tiểu nhân (suy nghĩ hẹp hòi thiển cận) rồi, cho rằng Vĩ Trang bởi vì "ghen tuông" mà ra tay can dự hợp đồng của Từ Mộc Dịch, lạm dụng quyền lực mưu đồ riêng.
Gương mặt Tiểu Viên nóng ráo, rũ mắt, giọng nho nhỏ: "Vậy, vậy tôi biết rồi."
Vĩ Trang lặng im.
Mắt Tiểu Viên trộm ngắm người kia một cái, đôi mắt Vĩ Trang cứ giống như là hồ nước tĩnh lặng, không thấy rõ lắm phía dưới hồ có cái gì, nhưng cũng làm cô đã càng thêm trở nên xấu hổ.
"Thật ra tôi cũng chỉ là hỏi một chút......"
"Lúc trước Vĩ Gia Bảo từng làm khó cô, gần như dồn ép cô vào ngõ cụt, mà tôi là mẹ ruột của nó, mẹ nào con nấy, con trai cũng đã từng làm như vậy rồi, chắc chắn mẹ nó cũng không trật đi đâu, đúng không?"
Vĩ Trang khi trước kiệm lời, rất nhiều chuyện đều phải dựa vào Tiểu Viên đoán, đêm nay Vĩ Trang đã nói nhiều hơn, giọng điệu cũng không tính là nghiêm túc, nhưng ngược lại Tiểu Viên cảm thấy Vĩ Trang như vậy thật sự quá khó đối mặt rồi, ai bảo người đuối lý là mình đây?
Dưới kiểu xa cách dửng dưng bức ép càng nặng này, càng có áp lực vô hình.
"Tôi, tôi......" Tiểu Viên đã đỏ mặt, lấy hết can đảm, dứt khoát thừa nhận: "Được rồi, là tôi sai rồi mà! Tôi không nên hiểu lầm cô, cũng không nên......!Tự mình đa tình." Bốn chữ cuối cô nói rõ đến nhẹ nhàng yếu ớt, gương mặt mình phiếm đỏ đã phớt qua.
Vĩ Trang nhìn nhìn cô, ánh mắt hơi hơi dập dờn, tiếp đó nghiêng tầm mắt đi: "Quả thật tôi rất không thích cậu ta lượn lờ bên cạnh cô."
Trái tim Tiểu Viên chợt nhảy lên, gương mặt càng lúc càng nóng, rũ mắt nhìn chằm chằm vào đầu gối của mình.
Im ắng trong một lúc.
Tiểu Viên chịu không nổi không khí yên tĩnh này, vội tìm đề tài, cũng là tò mò trong lòng mình từ lâu tới nay: "......!tôi có thể hỏi Vĩ Gia Bảo là chuyện như thế nào chứ?"
Tiểu Viên tập trung tinh thần nhìn về Vĩ Trang: "Cậu ta cũng quá không giống với cô nữa." Vẻ ngoài không giống, tính cách không giống, vì sao có thể là mẹ con?
Có thể là cảm giác đầu tiên, ấn tượng của Tiểu Viên đối với Vĩ Gia Bảo rất không tốt.
Sau khi biết được Vĩ Trang là mẹ cậu ta, cô mới miễn cưỡng từ "rất không tốt" xoay chuyển thành "không tốt lắm".
Vĩ Trang hơi hơi nheo mắt, chỉ nhìn phía cô, trong mắt che giấu rất nhiều vẻ Tiểu Viên nhìn không hiểu.
Tạm dừng giây lát, Vĩ Trang mới nhàn nhạt mà hỏi: "Cô muốn biết cái gì?"
Mấy năm trước, ngay ở tầng 33 này, Vĩ Gia Bảo đã xông vào tới, quậy to hết một trận, biết được từ miệng cậu ta rằng Vĩ Trang không ngó ngàng với cậu ta, không quan tâm cậu ta, uổng công làm mẹ ruột.
Cô nhớ rõ lúc ấy là Vĩ Gia Bảo nói như vầy:
—— "Tôi vẫn luôn cho rằng trên đời này ngoại trừ công việc, không có gì làm cho người để ý.
Tôi tốt nghiệp liền tới công ty học tập, người có hứng thú với phim ảnh, tôi liền tới quay phim, nhưng trước nay người cũng không thèm để ý......"
—— "Ngươi họ Vĩ, Đồng Hoa cũng sẽ là của ngươi, không cần vì phải đi làm chuyện gì vì ta."
—— "Ta chỉ có thể cho ngươi những thứ này, cái khác ta không có."
Vì sao bọn họ sẽ là quan hệ mẹ con dạng này?
Vĩ Trang, cái người kia để ý là cái gì? Con trai ruột còn như thế, vậy cô cái người ngoài này đây? Người kia cũng là dùng "hợp đồng" để duy trì quan hệ với cô.
Nếu nói là quan hệ "hợp đồng" đơn giản, thế thì lòng của người kia bỏ ra trên người mình cũng quá nhiều rồi.
Tiểu Viên vẫn nhìn không thấu người kia, mỗi lần cảm giác cách đến gần được một ít, nhưng thực tế duỗi tay qua tới thì lại sờ không đến, cảm thấy càng xa người kia hơn rồi.
Cô không muốn như vậy nữa, dứt khoát liền thừa dịp đêm nay hỏi cho rõ ràng, có điều phải hỏi như thế nào đây? Lúc cô rối rắm thì ánh mắt người phụ nữ kia trước sau vẫn dừng ở trên mặt cô, thăm dò, sâu xa thăm thẳm trong chớp mắt, rất mau thì đã lặng yên.
Tiểu Viên châm chước mà hỏi: "Hiện tại cậu ấy thế nào rồi?"
"Nó đã tốt nghiệp từ UCLA, còn ở Mỹ, cách Vĩ Đình rất gần."
"Hai người......!vẫn là giống y như khi trước sao?"
"Ừm."
Vĩ Trang trả lời đến thật đơn giản, một chữ "ừm" nhẹ nhàng dường như nện vào trong lòng Tiểu Viên vậy.
Đêm đó lời Vĩ Gia Bảo hô to quậy lớn cũng đã để lộ ra không ít tin tức, Tiểu Viên rất muốn hỏi người kia vì sao sinh ra cậu ta rồi lại muốn che giấu thân phận mẹ ruột, có phải người kia đã trải qua không ít chuyện hay không, nhưng lại sợ vừa hỏi thì sẽ chọc vào vết sẹo của Vĩ Trang.
Đây là điều cô không mong muốn nhất, cũng là nguyên nhân khi trước cô không dám đi chạm đi hỏi.
Câu hỏi này nặng tựa nghìn quân (*), cô không dám tuỳ