Thể xác và tinh thần của Tiểu Viên đều bao phủ trong cảm giác mềm nhũn tê tê, ngứa lăn tăn, say choáng váng đã lâu không thấy.
Trước kia, chỉ cần các cô vừa thân mật thì chính là loại cảm giác này, cái không giống là hiện tại các cô chỉ đang hôn môi mà thôi.
Cô với Vĩ Trang khi trước rất ít khi hôn môi thời gian dài như vậy, rõ ràng các cô chỉ là đang hôn nhẹ, dao động nơi giữa môi răng mà thôi, mà chân của cô cũng sắp nhũn rồi.
Hơn nữa không biết vào lúc nào, các cô đã ngồi xuống mép giường, lại thoáng ngẩn ngơ, Vĩ Trang nhẹ nhàng ấn ngã cô rồi.
"Ưm, người......" Cô câu lấy cổ người phụ nữ kia, muốn ngồi dậy: "Người, người đợi lát nữa còn phải mở họp......"
"Ừ......" Trán hai người đã gần như dán vào nhau, Vĩ Trang khẽ ừ nhẹ nhàng, tiếng ngân làm trái tim Tiểu Viên đều tê dại cả.
Bốn mắt nhìn nhau, hai người ngửi được hơi thở lẫn nhau, ám hiệu thân mật trước kia đã sớm ẩn ngầm trong khóe mắt đuôi mày của cả hai, không cần lời nói vẫn có thể nhận rõ hiểu thấu.
Tiểu Viên đã nhận ra ý đồ của người kia thoáng qua một chớp mắt, cô bèn cuống quít dời mắt đi, cự tuyệt: "Cho em dậy."
Ánh mắt của Vĩ Trang hạ xuống từ gương mặt, lỗ tai, chiếc cổ phiếm đỏ của cô, khi lại tiếp tục đi xuống, thì cho dù đã dừng, cô ấy vẫn đứng dậy ôm Tiểu Viên về đầu gối của mình.
Hai người đều không có nói chuyện hết một hồi lâu, đều đang ổn định nhịp tim của mình.
Tiểu Viên nhớ tới chuyện cũ, bắt đầu trề môi lên án người kia: "Em nhớ có một lần em tới văn phòng tìm người, người rất không vui, em thật khổ sở, cuối cùng em chỉ có thể ỉu xìu mà đi mất."
Vĩ Trang thoáng ngẩn người, đối diện trực tiếp với ánh mắt tủi thân tồi tội của Tiểu Viên, môi cô ấy động đậy.
Sau khi tạm dừng qua hết hai ba giây vi diệu, cô ấy mới nói: "Về sau em có thể tới bất cứ lúc nào."
Tiểu Viên vẫn cứ chu môi nhìn cô ấy, ánh nước đong đầy trong mắt.
Vĩ Trang cảm thấy một loại áp lực chưa từng có, không thể không tiếp tục nói bổ sung: "Không phải mỗi ngày tôi đều ở chỗ này, chỉ cần tôi ở đây, em có thể tới bất cứ lúc nào."
"Hừ, em mới không muốn, em không có hứng thú đối với văn phòng." Tiểu Viên kiềm lại khóe môi giương lên, ỡm ờ, nửa thật nửa giả mà lườm người kia một cái: "Người biết lúc ấy em là cảm giác gì chứ?"
Vĩ Trang cũng không né tránh, nhìn vào đôi mắt cô, chờ cô nói.
Tiểu Viên nhếch môi lên: "Người đúng là đồ tồi!"
Vĩ Trang thoáng chớp mắt, ngẩn người ra.
Tiểu Viên cười đến đôi mắt cong cong, cô đã lại đổi ghi chú của Vĩ Trang thành đồ tồi, cho dù thế nào thì sẽ có một hồi thật lâu không sửa lại.
Cô nhìn Vĩ Trang chăm chú, thưởng thức biểu cảm của người kia.
Người phụ nữ kia cũng không có không vui, cũng chẳng có để bụng, ngược lại mặt nghiêm túc bảo đảm với cô: "Không có lần sau nữa."
Vẻ mặt của người kia tuy nhạt, nhưng giọng điệu rất nghiêm túc, trái tim Tiểu Viên đã đập nhanh hết mấy hồi, rồi hé mở tươi cười: "Ừm."
Ánh mắt hai người lại tiếp xúc lần nữa, người phụ nữ kia khẽ phất tóc mai của cô, đầu ngón tay đã sờ đến vành tai của cô.
Giống như đã nhận được kêu gọi, Tiểu Viên đã sáp qua đến.
Hai người lại cùng nhau hôn tới mà không hay biết rồi.
Tiểu Viên đã phải lòng loại cảm giác này rồi, môi của người phụ nữ kia mềm mại, thơm ngọt, cùng với ẩm ướt như thế, lòng bàn tay của người kia xoa nhẹ lên gương mặt nóng hầm hập của cô, hôn về lại, đuổi theo đầu lưỡi của cô.
Cảnh tượng dần dần trở nên nóng bỏng, hình như có chiều hướng vượt ra khỏi tầm kiểm soát.
"Ư......" Không dễ gì Tiểu Viên tách ra với người kia, muốn bình tĩnh một chút, mà môi của người phụ nữ kia đã dò xét tới lui đến lỗ tai, cùng cổ của cô rồi.
"Người......!gần đây hẳn là đã......!không còn việc gì nữa đi, không cần đi công tác rồi nhỉ?" Tiểu Viên vắt óc suy nghĩ mà tìm đề tài: "Frances......"
"Hôm sau," Giọng nói trầm thấp của Vĩ Trang đã lướt nhẹ mà thổi vào lỗ tai cô: "Ngày mai tôi còn phải đi thành phố Bội."
"A?" Tiểu Viên vô cùng kinh ngạc: "Không phải người vừa trở về sao?"
Vĩ Trang đã ngừng động tác, đôi mắt đen sẫm sâu sắc nhìn đến cô, hít thở thơm hương.
"Người cũng bận quá rồi đi......" Đến cả hô hấp của Tiểu Viên cũng đã chậm lại.
Vĩ Trang xoa xoa bả vai của cô: "Chỉ là đi hai ngày."
Tiểu Viên hơi hơi thở dài, cô cũng biết đây là chuyện không còn cách nào khác, nhưng vẫn muốn làm nũng chút: "Thế em nhớ người thì biết làm sao đây?"
Khi cô làm nũng thì hơi hơi chu môi, cánh môi bị hôn đã lộ ra sắc đào ngon ngọt mà tươi đẹp, nốt ruồi đặc biệt nơi chóp mũi kia hết sức xinh xắn linh động, đôi mắt chớp chớp, từng cái nhấp nháy khơi gợi tiếng lòng người ta.
Giây tiếp theo, Tiểu Viên đã lại chìm vào cái loại cảm giác kiểu uống vào rượu ấm kia, tâm trí của cô đều bị môi lưỡi của người phụ nữ kia mút hút cho không còn, chỉ có thể đáp lại người kia nhiệt tình rạo rực, bị người kia mê hoặc thật sâu.
Rõ ràng cô hẳn là còn nhớ thời gian, bởi vì Vĩ Trang phải đi mở họp, nhưng lúc này cô đã quên mất tồn tại của thời gian cùng không gian, chỉ chìm đắm vào thân mật giữa các cô.
Cô đã ngưỡng cao cổ mà không hay biết, để cho đối phương hôn một tí một ti, từng tấc từng tấc,
Áo quần cọ xoa, không khí dần dần nóng lên.
Giọng nói của người phụ nữ kia dường như cũng đã trở nên nhỏ khàn, người kia nói: "Để tôi sờ......"
Tiểu Viên mất tập trung, hô hấp gian nan, trong đầu đã lóe qua gì đó cực nhanh, nhưng cô bắt lấy không kịp rồi.
Cô tiếp nhận nụ hôn dịu nhẹ như xưa của người phụ nữ kia, còn có rờ nắn từ nhè nhẹ dần dần tăng lên ấy của người kia.
Lúc phản ứng đang thân thể đang trở nên càng thêm rõ rệt, Tiểu Viên bỗng nhiên bừng tỉnh, hơi thở không đều mà bắt lấy cổ tay của người kia: "Từ từ, người đồng ý rồi......"
"Ửm? Cái gì?"
"Người đồng ý em muốn......!từ từ tới......" Tiểu Viên vô thức thoáng làm ướt đôi môi khô đi.
"Tôi nhớ rõ nguyên lời của tôi là -- tạm thời tôi không phản đối." Vĩ Trang thì thầm ở bên tai cô, dường như người kia còn đã cười một tiếng.
Tiểu Viên nghi hoặc, không phản đối còn không phải chính là đồng ý rồi, người phụ nữ này đang chơi chữ với mình sao?
"Nhưng tôi cảm thấy tôi cũng không có nhanh lắm." Tiểu Viên phát hiện vành tai mình đã bị người kia khẽ cắn thật cực nhẹ, người không gần khói lửa nhân gian (người ăn chay) xưa kia mà trêu ghẹo lên thật sự quá đòi mạng rồi!
Cô hơi run lên không chịu nổi, lại bị người phụ nữ kia hôn đến rồi, lần này ngay cả quần áo cũng bị xốc lên cả......
Buổi chiều là hội nghị lớn vào hai giờ rưỡi.
Mãi đến mười phút trước khi mở hội nghị, trợ lý Cao mới đón được Tiểu Viên ở cửa.
Bé thần tượng ửng đỏ gương mặt, đôi mắt lộ ánh nước, lúc nhìn thấy cô ấy thì đã thẹn thùng mà quay mặt đi.
Trợ lý Cao cười trộm, dẫn cô đi thang máy, đưa cô thẳng một đường lên xe của chú