[AOV] Học Viện Liên Quân

Ghen


trước sau

*

- Kinh nghiệm của em còn non lắm.

- Dạ? - Lindis có chút tò mò trước lời nói của Yorn.

Kinh nghiệm non... có khi nào là tài cưa đổ của cô vẫn còn thấp, sức quyến rũ của cô chưa đủ. Hay là... Yorn muốn cô độc chiếm anh. Trời ơi, bớt suy nghĩ đen tối lại đi Lindis!

- Nếu em muốn khóa cơ thể của ai đó thì trước tiên em nên nhấn vai, rồi đến khoá chân. 90% cơ thể người đó sẽ không phản kháng được - Yorn ngây ngô nói, 1 kiến thức thực tế a!

- ... - nghe Yorn nói vậy, Lindis không biết nói gì hơn.

Cô liền úp mặt vào lồng ngực của Yorn. Vậy ra kinh nghiệm non mà anh nói... lại là khoá người theo nghĩa đen à. Làm cô tưởng... Thất vọng thật sự!

Phòng Lữ Bố - Điêu Thuyền.

- Lữ Bố! - Điêu Thuyền bực tức hét lên.

- Có chiến chuyện gì thế vợ yêu? - Lữ Bố hỏi.

Anh lập tức chạy ra khỏi phòng tắm rồi đứng nghiêm chỉnh trước Điêu Thuyền. Mặc dù trên người chỉ quấn mỗi cái khăn quanh hông, mái tóc còn ướt đẫm. Vợ là trên hết mà...

- Là ai? Rốt cuộc là anh đã thả thính bao nhiêu người rồi? - Điêu Thuyền giơ điện thoại của Lữ Bố lên.

Anh nín lặng nhìn dòng tin nhắn 'Em yêu anh...' và còn nhiều câu bộc lộ tình cảm khác trong điện thoại. Thảo nào Điêu Thuyền ghen là đúng rồi, nhưng mà người nhắn tin này là...

- Không phải như em nghĩ đâu Điêu Thuyền, tin nhắn này là của em họ anh - Lữ Bố nhanh chóng chối, để Điêu Thuyền hiểu lầm thêm thì khổ.

- Anh còn viện cớ được à, có người em họ nào lại tỏ tình với anh trai mình không? - Điêu Thuyền không chịu tin, anh em mà thích nhau thì coi như là loạn luân luôn rồi.

- Anh nói thật mà... - Lữ Bố dở khóc dở cười, sao vợ yêu lại không tin anh chứ.

- Không biết đâu, anh biến khỏi đây đi! - Điêu Thuyền quay người đi như không muốn nhìn mặt Lữ Bố.

- Khoan đã vợ yêu, nghe anh giải thích đi mà! - Lữ Bố nắm lấy cánh tay của Điêu Thuyền rồi ôm lấy cơ thể nhỏ bé này vào người như không muốn cô nàng rời đi.

- Anh... - Điêu Thuyền lập tức đỏ mặt hẳn lên.

Nguyên cả khuôn mặt của Điêu Thuyền ịnh vào vùng ngực săn chắc của Lữ Bố, mùi hương nam tính bạc hà này lập tức xộc vào mũi cô. Cô cố giữ mặt lạnh rồi dùng hết sức để vùng vẫy nhưng không được. Ông chồng này... ăn cái gì mà khỏe quá vậy!

Bất chợt điện thoại của Lữ Bố trên tay cô xuất hiện thêm dòng tin nhắn. Điêu Thuyền và Lữ Bố đều chú ý vào dòng tin nhắn này.

'Hí hí, anh thấy em nên dùng câu nào để tỏ tình với crush vậy anh họ?'

Bầu không khí trở nên im lặng đến lạ thường, Điêu Thuyền không còn vùng vẫy nữa mà ngoan ngoãn để Lữ Bố ôm mình. Khuôn mặt cô ngày càng đỏ lên, vậy ra... là cô hiểu lầm anh thật rồi. Xấu hổ quá!

- Thấy chưa, anh đã nói rồi, em không chịu tin anh gì hết - Lữ Bố phồng má nói.

Anh thích thú nhìn khuôn mặt xấu hổ của Điêu Thuyền. Nói thật thì đây là biểu cảm dễ thương nhất của cô luôn ý.

- C... Cho em x... xin lỗi - Điêu Thuyền ấp úng nói.

Cô tránh đi ánh mắt dò xét của Lữ Bố. Giờ ước gì có cái hố để cô chui xuống cho đỡ nhục quá!

- Chỉ xin lỗi như vậy thôi à? - Lữ Bố giương con mắt cún con nhìn Điêu Thuyền.

- Vậy thì... anh muốn em làm gì? - Điêu Thuyền hỏi.

- Làm gì à? - Lữ Bố suy ngẫm 1 hồi rồi nhếch mép tỏ vẻ nguy hiểm cực kì.

Anh dễ dàng bế Điêu Thuyền lên rồi bước tới cái giường trước mặt. Điêu Thuyền đã hiểu ra chuyện mà Lữ Bố định làm.

- C... Chuyện khác được không anh? - Điêu Thuyền sợ sệt hỏi.

Lời nói hồi nãy... là do cô lỡ buột miệng nói ra. Không ngờ Lữ Bố lại tiến xa tới mức này, mà mỗi lần anh làm tầm khoảng chục hiệp không à. Xác định là cô khỏi lết xuống giường luôn.

- Không chịu đâu - Lữ Bố nói, anh nhẹ nhàng đặt Điêu Thuyền trên giường.

- Nhưng mà... - chưa để Điêu Thuyền nói xong.

Lữ Bố liền chiếm lấy đôi môi mềm mại của Điêu Thuyền. Anh tách khoang miệng cô ra rồi đưa lưỡi vào trong hút hết mật ngọt bên trong. Tay thì luồng vào áo của Điêu Thuyền để xoa nắn bầu ngực căng tròn này.

Thôi xong cô rồi...

1 nơi nào đó ngoài học viện.

Annette thảnh thơi ngồi trên giường, cô chăm chú nhìn vào màn hình điện thoại để đọc tin nhắn của Krixi. Trên người đã được thay bằng 1 cái áo sơ mi khác, vẫn rộng thùng thình như cái áo thun hồi nãy. Thật ra là cô lấy từ giá treo đồ của Hayate, không biết anh có giận không nữa...

- Đi chơi à... - Annette thì thầm.

Chắc là phải chuẩn bị nhiều đồ rồi đây, chưa kể ngày mai còn xuất phát liền nữa. Hơi bất ngờ!

Cạch.

Cánh cửa mở ra, Annette lập tức quay đầu lại nhìn. Đúng như dự đoán của cô, là Hayate đã về, nhưng mà có hơi sớm thì phải.

- M... Mừng anh về... - Annette
ấp úng nói.

Cả người cô không tự chủ mà run lên vì sợ. Đúng vậy, cô sợ là Hayate sẽ tiếp tục chuyện hồi nãy. Thực sự thì cô chưa chuẩn bị tâm lý cho những chuyện đó nữa. Nghe đồn là nó... Đau lắm!

- Ờ, anh về rồi - Hayate bước tới chỗ Annette chỉ trong chớp mắt, anh quàng tay ôm lấy thân hình nhỏ bé này.

Câu nói vừa rồi của Annette... có thể là 1 câu đơn giản đối với bao người khác. Nhưng đối với những mafia, những sát thủ máu lạnh như Hayate thì lại là 1 lời nói vô cùng xa xỉ, 1 lời chào mừng khi về 'nhà'...

- A... Dạ - Annette có hơi bất ngờ trước hành động của Hayate, cứ tưởng là anh tiếp tục chuyện hồi nãy chứ.

- Tin nhắn gì đây? - Hayate hỏi, anh hướng mắt vào màn hình điện thoại trên tay Annette.

- D... Dạ là của Krixi, cậu ấy nói ngày mai học viện sẽ tổ chức đi chơi ở núi LLSD, bắt buộc đi đó anh - Annette vui vẻ trả lời.

Lúc còn ở trại mồ côi, cô cũng ít khi đi chơi lắm và cũng chưa đi lên núi bao giờ. Nên đương nhiên là phải hứng thú như vầy rồi.

- Núi LLSD? - Hayate chau mày lặp lại.

- Dạ, có chuyện gì hả anh? - Annette thắc mắc.

- Không có gì... - Hayate trả lời.

Nhìn là biết cô nàng không hề biết gì về núi LLSD đó rồi. Nhưng mà... tại sao học viện lại chọn cái vùng nguy hiểm kia làm địa điểm đi chơi? Hay là... ở đó có gì mờ ám à?

- Giờ đi mua đồ luôn đi - Hayate gạt suy nghĩ đó sang bên, anh lập tức bế Annette lên.

- Ơ... K... Khoan đã anh Hayate, còn bộ đồ... trên người em... - Annette ngượng ngùng nói.

- Không sao - Hayate bình thản trả lời.

Annette ngớ người nhìn anh, bắt cô đi ra ngoài với bộ dạng này là chết cô á. Áo thì rộng thùng thình chỗ hở chỗ không, còn bên trong... chẳng có gì để che hết. Không ngượng sao được.

Ở tiệm làm thêm.

- Hình như chị Amily đến hơi trễ - Krixi đứng trong quầy nói, cô nhìn vào đồng hồ treo tường của quán, đã trễ tận 45 phút rồi.

- Hay là chị Amily bận việc gì rồi - Yena suy ngẫm.

- Cũng may là quán bữa nay hơi vắng khách - Krixi thở phào nhẹ nhõm.

Chứ mọi hôm là khách ngồi gần hết bàn của quán luôn rồi. Bây giờ chỉ có vài ba khách lẻ tẻ gì à, đỡ ghê!

- Tìm được em rồi - bỗng có 1 vòng tay quàng lấy eo của Krixi.

Cô giật mình quay mặt lại. Lại là khuôn mặt này, là khuôn mặt tinh ranh của Nakroth. Riết rồi cô bị ám ảnh luôn!

- Anh Nakroth... Ư... Mau thả em ra! - Krixi cố gỡ tay của Nakroth ra khỏi eo mình, nhưng chẳng nhúc nhích được gì.

- Không thích - Nakroth tỉnh bơ nói.

Nghe Nakroth nói vậy, Krixi chỉ có thể giương con mắt cầu cứu sang Yena. Nhưng đáp lại sự mong chờ của cô là cái quay đầu phũ phàng của Yena.

- Yena, cho anh combo này nha - Ryoma đứng ngoài quầy nói.

Anh có chút cảm phục nhìn tên Nakroth. Dám ôm gái công khai mà vẫn giữ được mặt lạnh như vậy... Đáng khâm phục!

- Dạ, thế còn quý khách này muốn dùng gì ạ? - Yena bấm bill rồi quay sang hỏi Nakroth.

- Đây - Nakroth chỉ tay vào Krixi.

- Đừng có đùa nữa anh Nakroth! - Krixi bực tức nói, tự nhiên muốn 'dùng' cô là sao chứ!

- Thôi kệ 2 đứa nó đi, tình cảm thân thiết với nhau quá mà! - Ryoma nói.

- Dạ... - Yena gật đầu đồng tình, cô quay người đi làm đồ ăn cho Ryoma.

- Ế, khoan đã Yena... - Krixi định cầu cứu Yena nhưng có vẻ muộn rồi, cô nàng đã đi ra sau bếp mất rồi.

Krixi quay người ra sau ủy khuất nhìn Nakroth. Cái tên đàn anh này... lúc nào xuất hiện là đều chọc cô cho bằng được. Thấy ghét!

Nhìn Krixi như vậy, Nakroth không kiềm được mà đặt 1 nụ hôn trên môi của Krixi, chỉ đơn giản là lướt nhẹ qua...

- ... - Krixi không nói gì, khuôn mặt cô đỏ ửng hết cả lên, cả cơ thể không phản kháng nữa.

Ừm... Phải nói sao ta... Thật ra thì cô cũng không ghét nụ hôn này cho lắm. Ngược lại còn bị nó... thâu tóm mới ghê chớ.

Về phía Ryoma... anh chỉ có thể giương con mắt ghen tỵ nhìn 2 đứa này. Tình cảm thân thiết tới mức quên luôn 1 thằng độc thân đang đứng ngoài quầy. Nhìn mà thấy tức luôn ý!

Truyện convert hay : Ta Không Nghĩ Kế Thừa Ngàn Tỷ Gia Sản

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện