“Anh đầu cổ.”
“Anh Tạ à tôi sợ lắm…” Trước đó Nghiêm Kính bám lấy cánh tay Tạ Trì, bây giờ vẫn bám chặt lấy Tạ Trì như như bạch tuộc không chịu buông.
Tạ Tinh Lan vừa tới, trông thấy bàn tay Nghiêm Kính được một tấc lại muốn tiến một thước, hắn nghĩ tới việc trước đó Tạ Trì bị người ta nắm lấy, chân mày chau lại, mặt không đổi sắc hất tay Nghiêm Kính ra.
“Anh Tạ…?” Nghiêm Kính khẽ cất tiếng gọi, không hiểu vì sao Tạ Trì lại đột nhiên tuyệt tình như vậy, vô thức vẫn muốn nắm lấy cánh tay anh ấy.
Trong giọng Tạ Tinh Lan mang theo chút vụn băng lạnh lẽo: “Nói chuyện thì được, đừng đụng vào tôi.” (Tiểu Trì của tôi)
Cảm giác xa cách lạnh lùng và cao ngạo* bẩm sinh đập vào mặt, Nghiêm Kính bị dọa khe khẽ run lên, cảm nhận như mình là học sinh tiểu học bị giáo viên nghiêm khắc dạy dỗ, ngoan ngoãn đứng bên tường cúi đầu xuống, trong lòng lẩm bẩm rốt cuộc người này có mấy bộ mặt.
(*gốc là Cư cao lâm hạ, chỉ việc nhìn từ trên cao xuống)
Lúc mới gặp thì hết sức ôn hòa, khi vạch trần cậu lại chẳng lưu tình chút nào, bây giờ thì.. hết sức lạnh lùng.
Ở bên kia, Châu Văn vừa chế giễu anh chàng đen gầy, vừa tự cho tay vào trong hũ.
Biểu hiện dũng cảm không sợ sệt, dễ dàng tăng người hâm mộ hơn, người mới đương nhiên không biết những điều này, Châu Văn âm thầm đắc ý.
Một giây sau, vẻ mặt giả vờ bình tĩnh vỡ răng rắc thành từng mảnh, hắn kêu gào thảm thiết, vội vã rụt tay về, cầm cổ tay mình điên cuồng vẩy để xoa dịu cơn đau.
Bị mất mặt trước nhóm người mới như vậy, vẻ mặt Châu Văn hết sức khó coi, dữ dằn nói: “Tôi ở bên ngoài đợi mọi người, làm nhanh lên!”
Đến cả diễn viên cũ duy nhất như Châu Văn cũng ăn trái đắng, vẻ mặt mọi người càng thêm sợ sệt, ầm ĩ đứng yên tại chỗ, anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, không ai rời khỏi vị trí.
Tạ Tinh Lan hờ hững lề mề tiến lên trước, đưa tay vào.
Mấy giây sau, hắn hơi chau mày lại.
Chưa thấy rõ trong hũ có cái gì, Tạ Tinh Lan không nóng lòng rút tay ra, mà chờ đợi một lát.
Mọi người trơ mắt nhìn, lúc “Tạ Trì” rút tay ra, một con cổ trùng bám lên ngón tay đẹp đẽ thon dài của “anh”.
(Cổ trùng: bọ, sâu độc)
Cuối cùng con vật trong hũ cũng lộ tướng mạo, nó chỉ to bằng một quả dâu tây, mình nhện, nhưng lại có lớp vỏ đen bóng như kim loại.
Trên người con nhện.. là cái đầu trẻ con to bằng cái móng tay. Tạ Tinh Lan đứng gần đó, còn có thể trông thấy tóc lưa thưa trên đỉnh đầu đứa trẻ.
Mọi người như nín thở.
Bà chủ kinh ngạc thốt lên: “Cục cưng à, sao con lại ra chứ? Mau trở về đi!!”
Sau đó cô ta dịu dàng xoa con cổ trùng trên mu bàn tay Tạ Tinh Lan, nhẹ nhàng thả nó xuống hũ.
Mọi người rùng mình.
Bà chủ lẩm bẩm: “Ôi, sao không còn đẹp như trước nữa rồi, sao lại đen sì sì thế này, trước kia rực rỡ sắc màu cơ mà.”
Tạ Tinh Lan được nhìn chân dung con cổ trùng như ý nguyện, đang chuẩn bị rời đi, nhưng nghe thấy lời bà chủ lẩm bẩm, bước chân thoáng dừng lại, sau đó mới làm như không có việc gì mà ra ngoài.
Tạ Tinh Lan tìm nhà vệ sinh ở tầng một, rửa chỗ máu đen bị cắn chảy ra trên đầu ngón tay, đợi máu ngừng chảy, xác nhận không còn cảm giác đau đớn nào, bấy giờ mới thầm nghĩ: “Tiểu Trì à, được rồi.”
Chàng trai đứng trầm mặc trước bồn rửa tay đột nhiên ngẩng đầu lên, trong gương lại là gương mặt dịu dàng thanh tú.
“Cảm ơn anh.”
Nhà vệ sinh vắng vẻ, giọng Tạ Trì bé xíu khó mà nghe thấy.
Tạ Tinh Lan và Tạ Trì có thể giao lưu với nhau trong não bộ, chỉ là Tạ Tinh Lan không muốn làm ảnh hưởng đến mạch suy nghĩ của Tạ Trì, bình thường chủ động rơi vào trạng thái ngủ say, nhưng chỉ cần Tạ Trì gọi, hắn sẽ tỉnh dậy.
Tạ Tinh Lan ở trong não miêu tả hình dạng con cổ trùng kia với Tạ Trì, Tạ Trì am hiểu những thứ này hơn hắn.
Tạ Trì khẽ giật mình: “Vỏ ngoài đen kịt ư?”
Tạ Tinh Lan: “Đúng vậy.”
Tạ Trì: “Anh à, anh có chắc trên người nó không có hoa văn hay màu sắc bắt mắt gì không?”
Tạ Tinh Lan: “Không có, thậm chí anh còn cảm nhận được nó đang suy yếu, bò rất chậm, độc tính cũng tiêu tán rất nhanh.”
Tạ Tinh Lan bổ sung: “Bà chủ nói, trước kia con cổ trùng có màu rực rỡ.”
Qua hồi lâu Tạ Trì không nói gì cả.
Bởi vì muốn giúp Tạ Tinh Lan có được thể xác, Tạ Trì vẫn luôn tìm hiểu về các thể loại huyền học, đương nhiên cũng không bỏ qua về mấy loài cổ trùng này.
Bình thường để luyện chế cổ trùng, cần chọn ra mấy loại độc trùng có độc tính mạnh, ví dụ như rắn độc, rết độc, cho tất cả bọn chúng vào một cái hòm bịt kín, để bọn chúng ở trong đó tranh đấu với nhau.
Con độc trùng sống sót cuối cùng sẽ trở thành cổ trùng, độc tính không tầm thường.
Những con cổ trùng mấy năm qua anh từng thấy, bởi vì hội tụ mấy loại độc tính, cho nên trên người đều có màu sắc rất bắt mắt, ví dụ như rết chân đỏ hay xanh như da ếch.
Cổ trùng màu sắc càng bắt mắt lại càng độc.
Bà chủ nói trước kia con cổ trùng có màu sắc rực rỡ, như vậy nhất định là kịch độc, nhưng bây giờ lại biến thành màu đen không có gì lạ thường, độc tính có vẻ đã suy yếu..
Nhất định đã xảy ra chuyện gì rồi.
Xem ra đến bà chủ cũng không biết.
Tạ Trì nhìn chòng chọc vết thương trên ngón trỏ không hề có cảm giác đau đớn đến xuất thần, cổ trùng dựa vào nhiều phương pháp luyện chế khác biệt, tác dụng cũng khác biệt, anh cảm thấy chuyện này không chỉ đơn giản cắn một cái là xong, nhất định còn điều tiếp diễn.
Đột nhiên app rung lên, gửi một tin nhắn tới ――
【Phán đoán thỏa mãn điều kiện, chúc mừng bạn phát động nhiệm vụ tuyến phụ duy nhất trong “Oán linh váy đỏ ―― Anh đầu cổ.】
(Anh đầu cổ: sâu độc có hình đầu trẻ con, “anh” ở đây chỉ trẻ sơ sinh, “cổ” là là con sâu độc duy nhất còn sót lại như đã lý giải phía trước)
Tạ Trì sững sờ.
【Nhắc nhở tân thủ 1: Mỗi bộ phim kinh dị đều tồn tại một cốt truyện chính, có thể sẽ tồn tại một hoặc nhiều tuyến phụ, cần có điều kiện để phát động nhiệm vụ tuyến phụ, sau khi phát động, nếu hoàn thành yêu cầu của nhiệm vụ tuyến phụ, sẽ phát điểm tích lũy ngoài quy định.】
【Nhắc nhở tân thủ 2: Thăm dò được nhiệm vụ tuyến phụ cũng được tính vào độ thăm dò kịch bản. Sau khi bộ phim kết thúc, độ thăm dò kịch bản là một trong những chỉ tiêu quan trọng nhất để tổng kết lại biểu hiện của diễn viên.】
【Tuyến phụ “Anh đầu cổ”: Nếu diễn viên Tạ Trì thăm dò ra bí mật “Anh đầu cổ” suy yếu, sẽ thưởng 50 điểm tích lũy.】
Bấy giờ các “khán giả” đang xem phim kinh dị.
【Ôi vãi, sao người mới này có thể phát động nhiệm vụ tuyến phụ chứ!!】
【May mắn à? Người mới biết được cái gì vậy??】
【Nhân phẩm gì mà cao dữ vầy chời??】
【Hừ, phát động được thì sao chứ? Nhiệm vụ tuyến phụ dễ thăm dò như vậy, nhưng chắc gì có thể sống sót】
【Tôi có một dự cảm, nếu có thể thăm dò ra được, chất lượng bộ phim này sẽ tăng lên, hahaha, bỏ ra 100 minh tệ để xem phim chất lượng thấp, kết quả có lẽ nó sẽ thăng cấp, lời rồi!】
(Minh tệ: minh trong minh phủ,