Cửa ải thứ ba: Trò chơi trốn tìm (1)
Phía Du Cảnh.
Sau khi thuận lợi tìm được cô gái mình thầm mến trong số rất nhiều vong hồn trên sàn nhảy, Du Cảnh dắt tay cô gái xuống sân khấu, trong mắt âm thầm hiện lên vẻ đắc ý.
Trước đó sau khi hắn giao tín vật cho quỷ nữ, quỷ nữ tạm thời bắt lấy linh hồn của người con gái, giấu vào giữa các vong hồn trên sân khấu, cho cô ấy đeo mặt nạ lên, còn hắn thì phải nhanh chóng tìm được cô gái mình yêu thầm.
Du Cảnh hết sức để ý, lúc app cho hắn chọn một cô gái ngẫu nhiên làm người mình yêu thầm, đã chọn một cô gái có vóc người nhỏ con.
Mẹ đã nói với hắn mấy trò vặt vãnh của app rồi.
Bình thường khi app chỉ cung cấp thông tin hời hợt, nhiều khi sẽ chơi chữ lừa diễn viên.
App không nhấn mạnh ý nghĩa lựa chọn cô gái mình yêu thầm, nhưng nhất định có sự khác nhau khi chọn lựa, Du Cảnh đoán chừng có lẽ mình sẽ phải đi tìm kiếm đối tượng yêu thầm, đúng là như vậy thật, cho nên ngay từ đầu đã giành được lợi thế.
Du Cảnh dắt tay cô gái kia đi tới ngồi xuống trước mặt quỷ nữ, nhớ lại cảnh tượng giao tín vật kia, cảm thấy hơi bực bội trong lòng.
App thế mà lại lấy cái thứ đồ này làm tín vật.
Biết thế hắn đã không tới “Kinh dị liên hoàn” rồi, gameshow không giống phim, app có thể vì mua vui cho khán giả mà để diễn viên phải đối mặt với các tình huống khó xử, xác suất diễn viên bị bẽ mặt rất cao, thực sự quá xấu hổ.
May mà tất cả các diễn viên đều giống như hắn, không thoát khỏi trò đùa của app, Du Cảnh nghĩ vậy, trong lòng thấy dễ chịu hẳn ra.
Quỷ nữ ngồi ở hàng ghế thứ ba từ dưới lên, Du Cảnh đi tới trước mặt.
Gương mặt quỷ nữ ẩn dưới lớp mạng che, cô nói: “Cậu nhìn người cậu thích đi.”
Du Cảnh vừa quay đầu lại, lập tức giật mình hét lên, suýt chút nữa nhảy bật ra ngoài.
Trong chớp mắt gương mặt xinh xắn của cô gái kia biến thành một bà lão đáng ghét, da thịt trũng xuống, nhão nhoét treo trên gương mặt, làn da như da gà, vừa nhão lại vừa chi chít mụn thịt.
“Đây là bộ dạng cô ấy khi về già.” Quỷ nữ nói.
Du Cảnh khẽ cắn môi, vẫn nắm chặt tay cô gái.
Một giây sau, gương mặt cô gái kia lại thay đổi, lần này lại càng đáng sợ hơn, là gương mặt một cô gái sau khi bị bỏng, lỗ mũi đen như mực, hốc mắt trống hoắc, mất đi cái cằm…
Du Cảnh chật vật lắm mới có thể dằn cảm giác buồn nôn lại.
Quỷ nữ giơ tay lên, cất giọng khàn khàn: “Không phải cậu yêu cô ấy hay sao, yêu thì phải chấp nhận mọi thứ của cô ấy, bất kể là già nua hay mất đi dung mạo, nếu không tình yêu của cậu chỉ là giả dối. Hãy hôn cô ấy đi.”
Du Cảnh âm thầm trợn trừng mắt lên, bảo hắn hôn một gương mặt buồn nôn như vậy ư? Người này thậm chí còn không có cặp môi hoàn chỉnh, môi cô ta bây giờ là một lớp da mỏng cháy khét.
“Hôn cô ấy đi!” Quỷ nữ lặp lại một lần nữa, nhưng hiển nhiên lần này cô ta đã mất kiên nhẫn, giọng nói điên cuồng, vừa dữ tợn lại vừa điên loạn.
Ham muốn giành chiến thắng vượt qua tất cả, Du Cảnh không ngừng nhắc nhở bản thân đây chỉ là ảo giác, cuối cùng không còn do dự nữa, ánh mắt chân thành hôn lên gương mặt cô gái xa lạ.
Hắn biểu hiện lịch thiệp và dịu dàng, không có chút sơ hở nào, cho dù trong lòng cảm thấy hết sức buồn nôn.
Dường như quỷ nữ hài lòng bật cười một tiếng.
【Ầy, nếu không có Tạ Trì, có lẽ tui sẽ cảm thấy Du Cảnh rất lãng mạn và liều lĩnh, bây giờ thì….】
【Tui hiểu mà, hầy, có cái để so sánh mới thấy Du Cảnh nhạt nhẽo, mặc dù thông minh, nhưng rất quy củ.】
【Tôi thấy anh ta nghiêm túc quá, Tạ Trì chơi rất nghiêm túc, nhưng bản chất vẫn là chơi, Du Cảnh lại quá nghiêm túc, ganh đua thật sự vô vị.】
【Vả lại anh ta làm vậy thì lỗ quá, không cần fan bạn gái nữa à? Đều là diễn, nhưng Tạ Trì không tổn thất chút nào, chỉ nói miệng thôi, nhưng Du Cảnh lại diễn thật, ắt sẽ mất hạng nhất.】
【Hầy, người ta thì tăng fan, Du Cảnh lại mất fan, như vậy không bằng dùng đạo cụ cho qua cửa, chắc tiếc đạo cụ? Hay là sợ bị nói mình chỉ biết dùng đạo cụ thôi?】
【Cũng bình thường mà, có lẽ ra khỏi câu chuyện “Ngón tay bị cắt đứt” thấy mình đứng thứ hai, trong lòng hơi loạn, muốn giành chiến thắng?】
【Ủa mấy bồ không để ý à, hai câu chuyện rồi mà Tạ Trì vẫn chưa lộ thủ đoạn nào luôn á. Đạo cụ của cậu ta đâu?】
【Muốn xem kịch bản kích thích một chút, hơi tò mò không biết cảnh này Lục Văn qua kiểu gì đây hahahaha anh ấy không được, chắc xấu hổ đến mức hóa thành cây xấu hổ luôn á】
【Báo cáo, anh ngốc kia vượt ải đầu tiên rồi.】
【Thực ra kể cũng rất tiếc, ở chỗ Tạ Trì, quỷ nữ kia được đầu thai, nhưng ở chỗ những người mới khác, quỷ nữ vẫn làm NPC như cũ】
Du Cảnh đang thôi miên bản thân thì qua cửa thứ hai, cuối cùng cũng vượt qua câu chuyện “Vũ hội quỷ nữ” diễn viên thì xấu hổ mà khán giả lại hả hê, quay trở lại gian phòng ban đầu.
Hắn mở điện thoại ra, lập tức đắc ý cười.
Hắn đứng thứ nhất, hắn vượt qua Tạ Trì rồi!
Trong app, ở cột câu chuyện “Vũ hội quỷ nữ” có một đoạn giới thiệu ngắn: Nhờ vào tình cảm chân thành mà bạn có được tình yêu vĩnh hằng.
Cánh cửa phía sau vang lên tiếng “kẽo kẹt”, Du Cảnh quay đầu lại, đúng lúc trông thấy Tạ Trì đẩy cửa đi vào.
Tạ Trì ngẩng đầu lên, trông thấy Du Cảnh thì sửng sốt một chút, nhưng không hề thất thố, một tay đút túi dựa vào cánh cửa, cười nhạt bảo rằng: “Chúc mừng.”
“Cậu cũng rất nhanh.” Du Cảnh nở nụ cười thân thiện, nhưng trong mắt lại ngầm ẩn chứa sự khiêu khích.
Tạ Trì làm như không nhìn thấy, sải bước đi vào, kéo ghế ra ngồi xuống, “Anh chọn đi.”
Quy tắc là như vậy, ai tới trước thì người ấy có quyền lựa chọn tín vật của cửa ải tiếp theo, anh chậm hơn Du Cảnh một bước, nói rõ Du Cảnh vẫn còn có chút bản lĩnh, nếu không thì thật có lỗi với vị trí thứ nhất này.
Du Cảnh cảm thấy rất tức giận trước sự bình tĩnh và coi thường của anh, giống như một món đồ hắn rất mong muốn, liều mạng có được, người này lại chẳng thèm ngó ngàng tới, thậm chí còn không cho một biểu cảm.
Du Cảnh âm thầm cắn răng, xoay người đi chọn tín vật ở tủ, Tạ Trì lại cúi đầu nhìn điện thoại.
Lúc này đã hoàn thành “Vũ hội quỷ nữ”, trong cột có một lời giới thiệu ngắn: Khi còn sống thì người như đã chết, chết đi rồi mới được sống lại một lần nữa.
Tạ Trì cảm thấy khá hợp với tình hình này.
Du Cảnh chọn lựa một lúc, quay đầu lại hết sức rộng lượng hỏi Tạ Trì: “Cậu có muốn chọn cái gì không? Tôi thì gì cũng được.”
Tạ Trì khẽ chau mày lại khó nhận ra, nở nụ cười ôn hòa: “Gì cũng được, không cần hỏi tôi.”
So bì với Du Cảnh chẳng có gì hay ho cả.
【Hahaha đại lão không muốn đếm xỉa tới anh ta.】
【Nội tâm Trì cưng: Đừng tới gần ông đây】
Du Cảnh khẽ buông tiếng thở dài, xoay người chọn một hồi, cuối cùng chọn một con búp bê vải được gia công sơ sài, ngoại hình kỳ quái.
Phim tân thủ của hắn là phim ma đề tài búp bê vải, cái này hẳn cũng là đề tài ma quỷ nhập vào búp bê, hắn chọn cái này sẽ có ưu thế tuyệt đối.
Búp bê vải ánh lên tia sáng, khoảnh khắc trước khi biến mất, Du Cảnh mỉm cười vẫy tay về phía Tạ Trì: “Hy vọng lần sau còn gặp được cậu.”
Trong giọng nói mang theo sự khiêu khích.
【Du Cảnh không biết mình kém xa người ta à? Trời ơi xem mà ngượng giùm nè!】
【Phải đó, mặc dù Tạ Trì chậm hơn anh ta một bước, nhưng với biểu hiện của anh ấy, dù Du Cảnh có nhanh hơn anh ấy một cửa ải thì chưa chắc đã đuổi kịp điểm số.】
【Nhất định anh ta chưa từng chịu đả kích, hầy, tôi cảm thấy lúc tính điểm cuối cùng, anh ta sẽ bị Trì cưng dạy cách làm người!】
【Tui cảm thấy hơi ấm ức, đứng thứ hai à.】
Tạ Trì nhún vai, anh đã thấy nhiều người như Du Cảnh rồi, lúc cao cao tại thượng thì hết sức tình nguyện giúp đỡ mấy người nhỏ yếu để thỏa mãn sự hư vinh nhàm chán, một khi cảm thấy bị uy hiếp, lập tức căng thẳng đề phòng, coi người ta như kẻ địch giả tưởng, muốn tiêu diệt người khác chứng minh sự ưu việt của mình mới chịu bỏ qua.
Du Cảnh thích hợp đứng ở trên cao được người ta ngước nhìn, một khi ngã xuống, nhất định sẽ sụp đổ tuyệt vọng.
Tạ Trì không có hứng thú kéo anh ta xuống, anh chỉ muốn đứng nhất mà thôi.
Màn hình điện thoại của anh sáng lên chậm hơn Du Cảnh nửa phút ――
【Mở ra phim ngắn “Trò chơi trốn tìm”】
Tạ Trì thoáng giật mình, lần này là phim ngắn chứ không phải câu chuyện. Phim ngắn giống với phim điện ảnh, nhưng lại có kết cấu khác với câu chuyện.
Hơn nữa vì sao rõ ràng đề tài búp bê vải, nhưng tên phim lại là “Trò chơi trốn tìm” chứ?
Rốt cuộc búp bê vải có liên quan gì tới trò chơi trốn tìm?
Tạm thời Tạ Trì chưa nghĩ được ra.
Trước khi dịch chuyển, Tạ Trì quan sát kỹ càng con búp bê vải kia.
Chắc hẳn con búp bê này được tự tay làm ra, chứ không phải hàng sản xuất đại trà dựa vào máy móc, đường khâu cực kỳ cẩu thả. Chỗ được khâu lại phía sau lưng con búp bê sờ vào cảm thấy rất thô ráp, dường như bên trong đang giấu thứ gì đó.
Anh còn chưa kịp mở ra nhìn thì đã biến mất khỏi căn phòng.
Lúc Tạ Trì mở mắt ra một lần nữa, phát hiện mình đang ở trong một căn phòng nhỏ chưa tới mười mét vuông, ánh sáng trong gian phòng không được tốt, nhìn đồ đạc hơi mỏi mắt. Trong phòng có mùi mì ăn liền, quần áo trên người thì rẻ tiền, xem ra tình trạng kinh tế của nhân vật không được tốt cho lắm.
Trên tường dán kín những tấm poster máu me: Nữ sinh không đầu, nữ quỷ bò dưới đất như rắn, đầu lâu khô khốc. Trên cửa sổ cũng dán rất nhiều bức ảnh liên quan tới kinh dị.
Chỉ nhìn thì chưa rõ rốt cuộc có nghề nghiệp gì, nhưng nghèo rớt mùng tơi.
Đúng lúc này điện thoại đổ chuông báo.
【Bạn là một streamer chuyên thăm dò trải nghiệm những chuyện kinh dị đáng sợ. Hiện đang là tám giờ tối, đến thời gian bạn livestream, mời bạn lên sóng.】
Livestream? Bàn tay Tạ Trì khựng lại.
Vậy ra ánh đèn và những món đồ dán trên tường là để tạo bầu không khí kinh dị.
【Thời gian bạn livestream là từ tám giờ tối đến bốn giờ sáng ngày hôm sau, trong lúc này, có một khán giả tặng cho bạn nhiều quà nhất, bạn muốn