“Giành nội tạng.”
“Thế sau đó thì sao, vì sao cuối cùng người chị lại chết?” Nhậm Trạch không chờ được mà hỏi.
Tạ Trì nói: “Người em oán hận hóa quỷ, sợ chị lại ăn thịt người, sau khi nhổ răng chị, nhẫn tâm giết chị mình, cô sợ chị vì không cam lòng mà hóa quỷ, sau khi chết vẫn hại người, nên giấu răng của chị ở khắp nơi trong nhà. Quả nhiên người chị hóa quỷ, bởi vì oán khí sâu nặng mà thành quỷ mạnh hơn nhiều so với người em. Căn nhà này là vật dẫn của người em, cũng là vật dẫn của người chị, một núi không thể chứa hai hổ, người em nhỏ yếu bị chị mình áp chế, quỷ lực suy yếu, cuối cùng chỉ có thể trốn trong thi thể trong vách tường để kéo dài hơi tàn, đợi người hữu duyên đến trước khi người chị thu thập đủ răng, trợ giúp cô giết chị mình.”
Nhậm Trạch và Lục Văn bừng hiểu.
Lục Văn: “Vậy đầu bếp thì sao? Chuyện của đầu bếp là như thế nào?”
Tạ Trì nói: “Sau khi người chị hóa quỷ đã thẳng tay giết đầu bếp, để ông ta ở âm phủ cũng phải nấu thức ăn ngon cho mình, cho nên chúng ta vào phòng bếp không thu được nguyên liệu nấu nướng cũng như rác, bởi vì những món đồ kia không thuộc về dương gian, những món đó thực ra nấu cho người chị ăn. Đầu bếp bị người chị nô dịch, cho nên ông ta mới nói dối chúng ta, nói ở đây có một đôi vợ chồng, tất cả hành động của ông ta đều có lợi cho người chị. Chuyện chúng ta được mời tới cũng do một tay người chị lên kế hoạch. Cô ta muốn mượn tay chúng ta, giúp cô ta tìm răng, để cô ta thoát khỏi ràng buộc của quy tắc, đại khai sát giới.”
“Sau khi hai chị em họ chết, những người bước vào đây đều chết cả, bao gồm người yêu của người em, cảnh sát tới đây điều tra, nơi này dần trở thành nhà ma nổi tiếng, mọi người xung quanh biết chuyện đều dọn đi. Thoáng cái mười năm trôi qua, mãi đến mấy tháng trước, người chị thông qua điện thoại linh dị, liên hệ với Triệu Cẩm Hoa tham gia rút thưởng, thông báo bà ta rút thăm trúng trải nghiệm sáu ngày trong căn biệt thự.”
Đây chính là chi tiết nối tròn kịch bản.
Lục Văn và Nhậm Trạch biết chuyện, tâm rõ như gương, đều tỏ vẻ thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng bối cảnh câu chuyện cũng đã rõ ràng, hơn nữa người em gái đã liên hệ với Tạ Trì, nhất định người em gái đã đưa ra yêu cầu hoặc dẫn lối cho Tạ Trì, bọn họ chỉ cần làm theo là được rồi.
Tạ Trì nhìn ra được tâm lý hơi thả lỏng của họ, bảo rằng: “Đừng vui mừng quá sớm, đúng là người em có thông báo nhiệm vụ cho tôi, nhưng nó rất khó hoàn thành, thậm chí tôi cảm thấy nó không đơn giản như phe của người chị.”
Lục Văn “Ồ” một tiếng.
Tạ Trì mở điện thoại ra: “Tôi phát nhiệm vụ phe của người em cho mọi người.”
Sau khi Tạ Trì hoàn thành việc liên hệ với người em đã trở thành người đại diện cho phe của người em, người đại diện có thể thông báo thông tin trong phe với các diễn viên khác, để họ lựa chọn có gia nhập phe này hay không.
Triệu Cẩm Hoa, Du Cảnh, người chị cùng một phe, bây giờ làm đại diện cho phe của người chị. Trước đó Du Cảnh đẩy ba người nhóm Tạ Trì ra ngoài, cho nên ba người Tạ Trì không có tư cách để gia nhập phe của người chị.
Nhậm Trạch nhìn thông tin trên màn hình, không thể tin trợn to mắt nhìn: “Cái này….”
【Nhiệm vụ phe người em: Giúp người em thu thập đủ bộ phận còn thiếu, để cô ấy ngày một mạnh lên, đủ để cô chống lại chị mình, giết chị gái.】
【Chú thích 1: Bởi vì các bộ phận của người em đã bị chị gái ăn hết, trong nhà không còn bộ phận của người em, cho nên các diễn viên chỉ có thể “lùi lại cầu thứ nhì”, lựa chọn những bộ phận tương ứng tồn tại trong nhà để bù vào chỗ trống trong thân thể người em.】
(Lùi lại cầu thứ nhì: Thối nhi cầu kỳ thứ, Mọi chuyện nếu như không thể đạt tới tận cùng của yêu cầu, chỉ có thể chấp nhận kém một phần, cố gắng thỏa mãn nhu cầu)
【Chú thích 2: Diễn viên không thể giết diễn viên, nên các bộ phận không được lấy sau khi diễn viên giết hại diễn viên, điều này sẽ vi phạm nguyên tắc cơ bản, diễn viên bị trừng phạt, trực tiếp tử vong. Diễn viên bị động vật giết, bởi vì bị oán khí của động vật bám lấy, bộ phận này không thể dùng để bù đắp chỗ trống trong thân thể người em.】
Não Lục Văn quá tải: “Bộ phận tồn tại trong nhà là sao, không thể giết diễn viên để thu thập bộ phận, không thể dùng nội tạng động vật do diễn viên giết, vậy lấy đâu ra nội tạng?”
Rõ ràng Tạ Trì đang cười, nhưng trong mắt không có chút ý cười nào cả: “Giành đồ ăn từ trong miệng người chị!”
Nhậm Trạch chửi thề một tiếng, nhảy dựng lên, vẻ mặt hết sức khó coi.
Trái tim Lục Văn gia tốc đập thình thịch, chật vật lên tiếng: “Anh nói là, chúng ta phải đợi sau khi người chị giết diễn viên, trước khi cô ta kịp ăn nội tạng trong người diễn viên, để giành lấy thi thể hoàn chỉnh?”
“Đúng vậy!”
【Vãi nồi! Chơi gì mà ác dữ, khác nào buộc họ phải đối mặt với người chị đâu!】
【Trời ơi, giành đồ ăn từ trong miệng quỷ.】
【Bảo sao người chị ăn mấy bộ phận này của diễn viên! Chưa chắc vì cô ta đói, có lẽ cô ta không muốn người em có được nội tạng trở nên mạnh hơn!】
Nhậm Trạch chau mày lại: “Nhưng mà tôi nhớ, mỗi lần người chị thu được một chiếc răng chỉ có thể giết được một người thôi mà? Sau khi cô ta giết diễn viên, chúng ta đi cướp thi thể từ tay cô ta, theo quy tắc cô ta không thể giết chúng ta được mà…”
Tạ Trì lắc đầu: “Cậu không thể tính như vậy được, cậu phải dùng ánh mắt mọi chuyện có thể biến hóa phát triển để nhìn, điều kiện tiên quyết trong giả thiết của cậu là, trong quá trình thu thập răng năng lực của người chị không đổi, bản thân nó là quan điểm tĩnh, nhưng trên thực tế, trong quá trình thu hoạch răng, thực lực của người chị không ngừng mạnh lên, có khả năng cô ta sẽ ra tay giết những người không cùng phe như chúng ta. Dù không thể, có lẽ cô ta cũng có năng lực để làm chúng ta tổn thương nặng nề.”
Sắc mặt Nhậm Trạch trở nên nghiêm trọng.
“Phe của người em xuất hiện rồi, suy đoán về con số của tôi cũng đã được chứng minh.”
Nhậm Trạch: “Con số?”
“Số nhà là 1552, cộng lại là 13, ám chỉ bữa tối cuối cùng ―― bữa tối có vấn đề.” Tạ Trì hơi dừng lại, “Ba số 6 là danh hiệu của ma quỷ, là quỷ Satan, chúng ta đã tìm được ba số sáu trong căn nhà.”
“Ba số sáu?” Nhất thời Nhậm Trạch còn chưa xâu chuỗi rõ ràng các tin tức với