“Lấy yếu thắng mạnh.”
“Cảnh ban nãy là sao vậy?”
“Cảm giác trên người Trì thần mang theo rất nhiều bí mật.”
“Tò mò đạo cụ Trì thần lấy được ghê.”
“Đạo cụ “Tì vết không che được ánh ngọc”, chắc cũng bình thường, lấy ra xem rồi thôi..”
“Thực ra Triệu Cẩm Hoa cũng rất đáng thương, tôi nghe nói chồng bà ta không chịu nổi vợ mình nên bỏ đi theo người phụ nữ khác, bỏ lại bà ta và Du Cảnh…”
“Vậy là cả hai đều vào…”
“Triệu Cẩm Hoa giận mà, đợi con trai trưởng thành rồi cầu nguyện có thể trả thù chồng mình, thế rồi bà tới đây, sau đó Du Cảnh muốn tìm mẹ cũng tới theo…”
“Như vậy à, tôi đoán chắc nguyện vọng của Du Cảnh là hy vọng mẹ hài lòng..”
“Thế tôi hiểu vì sao mãi mà Triệu Cẩm Hoa không đi rồi, chắc là bà ta muốn đợi Du Cảnh hoàn thành nguyện vọng rồi đi theo phải không? Dù sao trả thù chồng chắc không cần quá nhiều điểm đâu?”
“Cũng chưa chắc bồ à, dục vọng không giới hạn mà, hoàn thành nguyện vọng đầu tiên, sau đó lại điền nguyện vọng tiếp theo đâu có hiếm đâu? Nếu là tôi, ban đầu tôi mong có được một căn nhà cho riêng mình, đến khi hoàn thành nguyện vọng nhất định sẽ lại muốn xe, muốn đồ xa xỉ, muốn gái đẹp, hoặc cầu nguyện trở thành người giàu nhất thế gian này…”
“Ủa cơ mà sao phải đi? Chắc gì thế giới hiện thực đã tốt hơn nơi này?”
“Em thấy hình như Hạ Dao có ý với Tạ Trì….”
“Được rồi nè.”
…
Màn hình tối om lại sáng lên, lần này là giám định phẩm chất phim kinh dị lần hai, khán giả lập tức im lặng, nhìn màn ảnh rộng không chớp mắt.
Trên màn ảnh rộng, thẻ phim “Ngôi nhà bị ám 1552” màu tím nhạt đang dần đậm màu hơn.
“Trời má! Nhanh vậy sao?!”
“Tím đậm tím đậm rồi!!”
“Chỉ thiếu một chút nữa thôi, móa ơi――”
Khán giả như ngừng thở.
Trên màn ảnh rộng, chiếc thẻ từ màu tím biến thành màu đen rung lên mấy hồi, cuối cùng quay lưng lại, đến khi được lật ra, lại trở thành màu cam sáng.
“Thăng cấp rồi!! “Đặc sắc lộ diện” 1000 tệ một phim!! Tui lời 500 tệ rồi nè! 1000 tệ đủ xem hai phim “Tì vết không che được ánh ngọc” luôn á!!”
“Trời má, mặc dù em cũng đoán bộ phim này được thăng cấp cơ mà trông thấy thật….”
“Hình như cả năm nay mới có 3, 4 phim thăng cấp từ thẻ tím lên cam thôi nhỉ?”
“Mấy chế mau nhìn xem, vẫn chưa kết thúc đâu!”
Sau khi thẻ tím thăng cấp thành cam, cũng không hề dừng lại, theo hình ảnh hiện lên màn hình, màu của nó vẫn còn đang đậm hơn!
Khán giả kinh hồn bạt vía hết sức kích động chờ đợi một lúc, trố mắt ra nhìn chiếc thẻ màu cam nhạt biến thành màu vỏ quýt, nhịp thở như dừng lại.
Một phút trước tấm thẻ này vẫn còn là màu tím nhạt, bây giờ đã “gột hết phấn hoa”, phát sinh biến hóa, trở thành thẻ cam đẳng cấp rất cao.
“Tui đã bảo theo Trì thần không sai đâu mà!” Một con quỷ kích động nói với con quỷ ngồi bên cạnh, “Tui theo ảnh từ phim cương thi, phim cương thi của ảnh cũng lên màu! Bây giờ lại thăng cấp, đúng là lời cả chặng đường!”
“Ủa thiệt ấy hả?! Đây không phải lần đầu tiên anh ấy thăng cấp à?!”
“Cảm giác như Triệu Cẩm Hoa gián tiếp giúp Tạ Trì thành công ấy nhỉ, bộ phim đạt được thành tích như vậy, nhưng ban đầu tuyệt đối không thể thăng cấp, nếu không phải vì có Triệu Cẩm Hoa và Du Cảnh, thực ra diễn viên trong phim chỉ cần biết có phe của quỷ em, sau đó hòa giải hai chị em, mưu cầu phúc lợi cho bản thân là được rồi, bồ xem, cuối cùng quỷ chị còn kiêng dè với Triệu Cẩm Hoa mà sửa đổi phần thưởng, chứng tỏ không gian đàm phán rất lớn…”
“Thực ra tui cảm thấy, không ai phát hiện ra phe của động vật cũng không sao, chỉ cần duy trì cân bằng, để sức mạnh của quỷ chị và quỷ em không chênh lệch nhau quá nhiều, như vậy hai người họ đấu đá lẫn nhau, không rảnh để tâm tới diễn viên, còn nếu yêu cầu diễn viên tìm răng nhổ răng, tìm bộ phận tìm nội tạng, cho quỷ em một bộ phận, lập tức cho cô chị thêm một chiếc răng, như vậy là được rồi, chỉ động vật thôi thì giết được mấy người? Bọn họ còn tìm được thực đơn nữa kia mà, đây mới là nội dung mà phim “Tì vết không che được ánh ngọc” nên có.”
“Nói vậy cũng hay nè, Triệu Cẩm Hoa và Du Cảnh hại người ta quá trời.”
“Hì hì, tui cũng nói vuốt đuôi thế thôi, chứ quá trình kia ừ thì thú vị đấy, nhưng đâu mãn nhãn bằng kết cục hoàn mỹ mà Trì cưng tạo ra chứ?”
“Phải đó!”
….
Trên màn ảnh rộng, phía dưới thẻ cam có dòng chữ giới thiệu: Phim “Ngôi nhà bị ám 1552”, thẻ cam, phẩm chất “Đặc sắc lộ diện”.
Ưu điểm: Diễn viên chính Tạ Trì ngăn cơn sóng dữ, nghịch thiên trở mình, vai phụ không màng hy sinh đồng thời phối hợp ăn ý; các phe phái đối đầu kịch tính, nhiều tình tiết đảo ngược, cao trào luân phiên; tiết tấu chặt chẽ, bầu không khí căng thẳng; chủ đề mới lạ; kết cục viên mãn.
Khuyết điểm: Phần đẩy kịch bản có vẻ quá tận lực; lúc dài quá dài; các khuyết điểm khác mỗi người một ý, ở đây không nhận xét.
Theo thống kê:
Bộ phim đạt 97% khen ngợi, nam số 1 Tạ Trì trong phim tăng 28911/30000 fan, cao hơn 90%.
Bởi vì hai số liệu trên, bộ phim nhận được ba đề cử vào ba danh sách “Phim ma đặc sắc hàng năm”, “Phim nhà ma đáng xem hàng năm”, “Diễn viên chính năm đó chúng ta cùng u mê”.
Phần thưởng thăng cấp, được đề cử vào danh sách phim sẽ được gửi tới điện thoại của diễn viên sau khi bộ phim kết thúc hoàn toàn.
Bộ phim “Ngôi nhà bị ám 1552” tới đây là kết thúc, cảm ơn bạn đã theo dõi.
Khán giả hài lòng, lục tục rời khỏi rạp chiếu phim.
…
“Tạ Trì à!” Lục Văn đã ngồi đợi trong văn phòng của Tạ Trì từ lâu, bây giờ trông thấy anh tới, cười bảo: “Huyết thống ngư của tôi thăng cấp rồi!”
Tạ Trì sửng sốt một chút, lập tức hiểu ý, chẳng trách Lục Văn trả giá nhiều như vậy lại không nhận được đạo cụ, thì ra là app ban phần thưởng bên ngoài.
Anh vỗ vai Lục Văn, cười bảo: “Chúc mừng anh nhé.”
Lục Văn nhìn anh, anh không hề có vẻ kiêu ngạo, vẫn cứ ấm áp ôn hòa, không hề giống với Tạ Trì hung ác tuyệt tình trong bộ phim kia.
“Anh thật sự quá――” Lục Văn đang định khen ngợi Tạ Trì, Tạ Trì đáp qua loa, “Nói đến tôi làm gì.”
Chặn lời bên miệng anh trở về.
Lục Văn biết anh nhận tấm lòng.
Tạ Trì rót hai cốc nước, đưa cho anh một cốc, bản thân mình thoải mái ngồi xuống ghế, hỏi rằng: “Thế sau này anh có dự định gì không? Có định theo tôi không?”
Hiển nhiên Lục Văn cũng từng nghĩ tới vấn đề này, anh nói thẳng: “Thôi không, tôi quyết định quay trở về phim cương thi.”
“Như vậy rất tốt.” Tạ Trì cũng không hề thấy ngạc nhiên, anh cảm thấy đây là lựa chọn tốt với Lục Văn nhất, chân thành nói, “Thực ra đi theo tôi quá thiệt thòi cho anh, nhất định anh có thể tỏa sáng rực rỡ trong phim cương thi, đi theo tôi lại bị ép buộc tiếp xúc với những thứ không thích hợp và chưa quen thuộc, hạn chế sự phát triển của bản thân.”
Lục Văn cười bảo: “Thực ra tôi không nghĩ mấy chuyện này. Nếu anh cần tôi, nhất định tôi sẽ không nhiều lời đi cùng với anh, chỉ là tôi hiểu anh, với anh mà nói đồng đội không quan trọng, có thì như dệt hoa trên gấm, không có cũng không đáng ngại, con đường của anh sau này sẽ rộng mở hơn tôi nhiều, cho nên có lẽ tôi nên tìm vị trí cho mình vào thời điểm này, sống cuộc sống quen thuộc của mình..”
Tâm tình Tạ Trì rất ngổn ngang: “Lục…”
Anh hiểu được ý của Lục Văn, Lục Văn sợ làm liên lụy tới anh.
Lục Văn nhớ tới cảnh Triệu Cẩm Hoa bắt mình và Nhậm Trạch ra để uy hiếp Tạ Trì, nụ cười có phần chát chúa, nhưng anh nhanh chóng tỏ vẻ thoải mái: “Tạ Trì à, anh đã mạnh hơn tôi rất nhiều.”
“Sau này tôi sẽ ở cùng Kính Tử, cảm thấy vui mừng và tự hào trước thành tích của anh.”
Tạ Trì nhìn anh thật sâu, gật đầu với anh: “Cảm ơn.”
Tạ Trì gửi tin nhắn qua app cho Nghiêm Kính, bản thân anh thì quay trở về nhà trước.