Giang Duy tốt hơn Phó Lỗi một chút, cậu ta biết câu thơ đầu trích từ Đậu hủ thi của Trương Thiệu, nhưng cũng chưa cẩn thận suy nghĩ xem bài thơ này muốn ám chỉ cái gì, nhưng câu thơ phía dưới là Khuất Nguyên liệt truyện nên cũng không thể nghi ngờ, vì thế người Giang Duy đóng vai cũng là Khuất Nguyên.
Một giám khảo nghe cậu ta giải thích, đầy hứng thú hỏi: "Cho nên trong nhận thức của cậu thì Khuất Nguyên ăn mặc như thế à?"
Giang Duy mặc áo màu xanh lá, thường màu xanh lam, áo còn có viền màu tím, phối màu quá đau mắt, còn có dân mạng bình luận nói "Giang Duy hi sinh thân mình để tăng giá trị nhan sắc cho thí sinh khác" cũng rất hợp lý.
Vừa rồi khi thay đồ, Giang Duy cũng có đấu tranh tư tưởng một phen.
Đến khi bước lên sân khấu, cậu ta mới bình phục lại sau kích thích mà đoạn băng ghi hình kia mang lại.
Sự tình phát sinh bất ngờ làm cho đầu óc cậu ta rối loạn hết lên, căn bản không có tĩnh tâm suy nghĩ, giờ bình tĩnh cân nhắc một chút, Giang Duy thấy lời mẹ nói rất có đạo lí.
Chỉ là một đoạn băng mà thôi, vẫn không thể từ đó suy luận ra điều gì, hơn nữa trên hình không hề xuất hiện mặt hay tên cậu ta, cậu ta chỉ đăng một cái weibo thôi, không việc gì phải sợ, chắc chắn có phương pháp giải quyết.
Sau khi suy nghĩ như thế, trong lòng an ổn hơn nhiều, Giang Duy giữ vững tinh thần, vốn định biểu hiện thật tốt trong cuộc thi, nhưng không ngờ mình lại chọn một bộ đồ kì cục thế này.
Đừng nói là khán giả bên dưới muốn cười, ngay cả Giang Duy sau khi thay đồ cũng không dám soi gương.
Tuy thế, cậu ta vẫn tin tưởng đáp án của mình là đúng, nghe tiếng cười trộm dưới khán đài trong lòng cũng thản nhiên., dù sao đánh mất những thứ người thường không thể mất, mới có được thành tựu người thường không thể có, những kẻ ngu xuẩn cười nhạo cậu ta lúc này sẽ ngay lập tức bị vả mặt.
(Câu trong dấu phẩy trên kia mình không chắc lắm?? Nguyên văn là 丢常人不可丢之人, 才能挣常人挣不到的面子)
"Đúng thế, tôi không quá đồng ý với quan điểm của bạn học Phó Lỗi."
Chờ đến chờ đi, cuối cùng giám khảo cũng hỏi, Giang Duy cho rằng mình có đạo lí có luận cứ nói: "Bởi vì trước đây trong thời nhà Tần, trang phục đủ màu sắc kiểu này rất thịnh hành trong dân gian, đặc biệt bản thân Khuất Nguyên cũng rất yêu thích trang phục trang sức, nói ví dụ như khi ông viết cao dư quan chi ngập ngập hề, trường dư bội chi lục li...! Ngọc bội rực rỡ, trang sức rườm rà, mùi hương thơm ngào ngát, chính là ý tứ này."
Giang Duy nói xong lời cuối cùng, nhịn không được nhìn xuống khán giả tươi cười bổ xung: "Tuy so với thẩm mĩ hiện đại mà nói trông bộ đồ này không hợp mắt nhưng lại là mốt thời đó, không nên chỉ nhìn một cách phiến diện.
Chỉ khi bản thân có đủ kiến thức mới có tư cách đánh giá người khác."
Theo quy tắc, sau khi Giang Duy nói xong MC cũng cười bình luận vài câu, nhưng chưa nói đúng sai, mời Giang Chước thuật lại lí do cậu chọn bộ đồ hiện tại.
Giang Chước thu hồi ánh mắt nhìn Giang Duy, dùng ngón trỏ cọ cọ chóp mũi, dừng một lúc mới mở miệng: "Tôi đóng vai Hoài Nam vương triều Hán Lưu An."
MC nói: "Đáp án của bạn học Giang Chước quả là ngoài dự đoán, những đối thủ cạnh tranh khác của cậu đều đóng vai Khất Nguyên, mà cậu đến cả triều đại cũng khác, tôi còn tưởng cậu định đóng Sở Hoài vương đấy."
Trong hai câu nhắc đến ba nhân vật là Hoài vương, Khất Nguyên và Thượng Quan đại phu, thế nhưng không những nhân vật sắm vai khác các thí sinh còn lại, mà nhân vật còn chưa được nhắc đến.
Điều này làm cho khán giả bắt đầu hoài nghi hay Giang Chước phát hiện mình sai rồi, không biết tự bào chữa như nào mới tạm dừng như vừa rồi.
Giang Chước lại biết, MC đang cho cậu gợi ý để nói tiếp, liền thuận thế giải thích: "Sở Hoài vương là vua một nước, trên bả vai sẽ thêu hoa văn mặt trăng mặt trời, còn Hoài Nam vương là người được phong chư hầu, nên trên người sẽ thêu đồ án hình tộc huy.
Tôi lựa chọn sắm vai Hoài Nam vương thì có hai lí do chính.
Bình thường cậu nói ít, bây giờ cũng lời ít ý nhiều: "Câu thơ thứ nhất miêu tả đậu phụ, mà Hoài Nam vương lại là người nghĩ ra đậu phụ, đây là một ý.
Đoạn thơ thứ hai lại viết..."
Giang Chước tạm dừng một chút, quay người chỉ vào màn hình lớn phía sau, y phục theo động tác của cậu giơ lên, thực sự có khí phách thiếu niên.
Giang Chước nói: "Các vị có thể nhìn, trong Khất Nguyên liệt truyện, có lúc thì xưng Khất Nguyên, có lúc lại xưng Khuất Bình, dùng khá hỗn loạn, sai lầm này vốn không nên xuất hiên với tác giả Tư Mã Thiên.
Một số nghiên cứu đã chỉ ra một giả thuyết, Hoài Nam vương Lưu An từng viết về Khất Nguyên, nhưng bởi vì ông mưu phản nên sáng tác không được gìn giữ để lưu truyền hậu thế, cho nên để lưu lại có lẽ ai đó đã trộn lẫn mấy câu thơ vào Sử kí, lâu ngày hỗn loạn thành như hiện nay."
Nói đến những nghiên cứu văn học mà Giang Chước nói giống y như đang trình bày bằng chứng của một vụ án, cậu nói thêm: "Đây vốn là một giả thuyết chưa có chứng thực thôi, nhưng đề mục cũng cung cấp thông tin, cố ý chọn hai câu có hai xưng hô khác nhau nên tôi đoán là Hoài Nam vương.
— đương nhiên, coi như là đáp án của cậu sai, Khuất Nguyên là đúng, cho dù Khuất Nguyên mặc như Giang Duy kia thật, thì cậu cũng sẽ không mặc đồ như thế lên người.
Đề bài này quả thật là khó, MC không ngờ có người thật sự có thể nói đến mức này, trong mắt toát lên sự tán thưởng, nói: "Được rồi, ba thí sinh đã trình bày xong, chúng ta hãy cũng xem đáp án chính xác nào!"
Trên màn hình xuất hiện ba chữ Hoài Nam vương, hình ảnh Giang Chước mặc vương bào được phóng đại, trong thính phòng vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.
Sắc mặt Giang Duy thay đổi trong nháy mắt.
Không thể nào, cậu ta hi sinh lớn đến thế, mà đáp án lại sai?!
Để cho người ta phẫn nộ nhất là, nếu ba người cùng sai thì thôi, ít nhất cậu ta còn được một ít điểm, khẳng định sẽ cao hơn Phó Lỗi, thế nhưng cố tình lại có người nói ra đáp án chính xác, cố tình người đó lại là Giang Chước!
Vào giờ khắc này, suy nghĩ của Giang Duy trở nên linh hoạt lạ thường, cậu ta ngay lập tức nhận ra, vừa rồi khi Giang Chước đang nói mà dừng lại một chút, không phải đang sắp xếp từ ngữ, mà cậu đang cười trộm!
Kết hợp với chuyện lúc trước, lại càng làm cậu ta sinh khí.
Nhưng đang ở trước mặt bao nhiêu người, không thể xả giận, còn phải chờ ba giám khảo chấm điểm.
Hai giám khảo đầu tiên đương nhiên là khen ngợi khích lệ, đến lượt Bách Hướng Vĩ, anh ta đã có chút thất thần, phải gọi một tiếng mới phản ứng.
MC cười nói: "Hôm nay chúng ta gặp từ hòa thượng ni cô đến vương gia phi tử, chắc Bách lão sư nhìn đến hoa mắt rồi."
Cô nói lời này để giải vây cho Bách Hướng Vĩ, ai cũng có thể nhìn ra điều này, trận đấu cũng đang được chiếu trực tiếp trên mạng, người xem thấy màn này, cũng có ý tưởng:
"Tôi thấy không phải Bách Hướng Vĩ hoa mắt đâu, trong lòng chột dạ thì có."
"Sáng nay khi có tin gần Cảnh Việt sơn trang có người chết, Bách Hướng Vĩ còn chia sẻ lại cơ mà, bây giờ bị vả đau cả mặt rồi."
"Ha ha ha còn chưa xóa bài đâu, vẫn còn nhìn thấy kìa."
"Vẫn chả thấy tên này đẹp trai chỗ nào, nhìn cứ thấy giả tạo thế nào ấy, hiện tại quả nhiên lật ngược tình thế rồi."
"Hết Giang Duy rồi đến Bách Hướng Vĩ, còn chưa biết chân tướng như nào, đã vội vàng chụp mũ cho Giang Chước, thành ra khó coi như này, có phải thương lượng với nhau trước không?"
Cư dân mạng lần này đoán đúng rồi, Bách Hướng Vĩ đang vô cùng hoảng hốt, không lâu trước khi thấy video kia, phản ứng của anh ta không hề kém Giang Duy — dù sao anh ta cũng là nhân vật của công chúng, ảnh hưởng của dư luận sẽ nặng nề hơn Giang Duy.
Lúc trước khi bị sai đăng weibo nói phong thủy Cảnh Việt sơn trang không tốt, Bách Hướng Vĩ không phải không có do dự, trong lí trí anh ta cũng biết chuyện này dễ lật ngược tình thế, không an toàn.
Nhưng vào giới giải trí lâu như vậy vẫn không hề nổi bật, vất vả lắm mới chờ đến cơ hội được nâng đỡ, anh ta không thể kháng cự lợi ích có được sau khi hoàn thành vụ này, bởi thế nên thề son sắc nói mấy chuyện lạ mình gặp phải liên quan đến mảnh đất tuyệt hậu kia.
Làm cho anh ta vui mừng chính là, sau khi đăng bài, nhất nhanh xảy ra chuyện hoa cỏ héo khô, không nhiều người nghi ngờ anh ta, ngược lại còn có người gặp xui xẻo như vậy