9 giờ sáng hôm sau.
Lạc Yên mơ màng tỉnh lại, ngay khi vừa mở mắt, cô lập tức nhìn sang bên cạnh, phát hiện Âu Dực không có ở đây, hình như anh dậy rất sớm, cũng không biết đang ở nơi nào, chiếc gối ôm ngăn cách hai người cũng không cánh mà bay.
Lạc Yên mím môi, chậm rãi đi xuống giường chuẩn bị vào phòng tắm làm vệ sinh cá nhân, nhưng đến trước cửa phòng tắm mới phát hiện cánh cửa đã khép chặt.
Âu Dực đang ở trong đó sao? - trong lòng Lạc Yên thắc mắc.
Hẳn là vậy rồi, trong phòng có mỗi cô và anh, anh không ở trong đó thì còn ai nữa, cô đúng là ngớ ngẩn.
Lạc Yên quyết định đứng tại chỗ chờ anh ra, khoảng 15 phút sau, tiếng nước chảy kết thúc, bên trong phòng tắm truyền đến tiếng mở chốt cửa.
Giây tiếp theo, thân hình cao lớn của Âu Dực xuất hiện, sẽ chẳng có gì đáng nói ở đây nếu như anh không để lộ tấm thân trần, phần thân dưới chỉ quấn một chiếc khăn tắm mỏng...
Lạc Yên suýt sặc máu mũi, anh...!có phải Âu Dực đang cố ý câu dẫn cô không?
Nếu Âu Dực biết suy nghĩ hiện tại trong đầu cô, chắc chắn sẽ cực kỳ oan ức, anh không cố ý muốn quyến rũ cô đâu, anh cứ nghĩ cô ngủ ít nhất 10 giờ mới dậy nên mới vô tư như vậy, không ngờ vừa mở cửa phòng tắm ra liền nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp với biểu cảm kinh ngạc kia, chính anh cũng ngỡ ngàng không kém.
Tình huống này khiến anh không khỏi nhớ lại giấc mơ khiến anh mất ngủ đêm qua, anh không biết bộ não của anh đã điều khiển anh như thế nào, vậy nhưng lại mơ thấy cảnh tượng anh và cô vợ trên danh nghĩa của mình dây dưa không dứt, trong mơ, anh thoả sức tưởng tượng, không có lớp vải mỏng ngăn cách, hai người càng thêm cuồng nhiệt, hệt như cái đêm định mệnh hôm đó, thậm chí còn có phần mãnh liệt hơn.
"Khụ...!Anh xong chưa?" Thanh âm ngại ngùng của Lạc Yên khiến Âu Dực kịp thời tỉnh táo lại, anh ho nhẹ vài cái, sau đó làm như chưa có chuyện gì xảy ra, điềm nhiên đi ra khỏi phòng tắm, nhường lại chỗ cho Lạc Yên.
Lạc Yên tắm rất nhanh, chưa đến 30 phút sau đã xong.
Sau khi tắm xong, Lạc Yên lấy dụng cụ ra bắt đầu làm bữa sáng và bữa trưa, Âu Dực ngồi trên giường bấm điện thoại một lúc, có lẽ là do cảm thấy quá nhàm chán nên anh để điện thoại sang một bên, chủ động đi đến trợ giúp Lạc Yên.
Lạc Yên không nghĩ đến người đàn ông này sẽ giúp mình, cô kinh ngạc đến vài giây, cho đến khi nhìn thấy từng ngón tay thon dài kia lặt từng cọng rau, cô vẫn chưa hoàn toàn bình tĩnh được.
Âu Dực thế mà lại giúp cô làm những công việc lặt vặt này? Chậc, không thể nào tin được.
Nhưng Lạc Yên cũng không kinh ngạc quá lâu, sau khi ngỡ ngàng qua đi, cô tiếp tục chuyên tâm làm tiếp những việc còn lại, bầu không khí trong căn phòng nhỏ hiện giờ vô cùng ấm cúng, hài hoà, khác hẳn sự cô độc lạnh lẽo ở căn biệt thự to lớn kia.
Hình ảnh này đẹp đến mức...!khiến Lạc Yên muốn hai người cứ mãi mãi như bây giờ.
...
Cùng lúc đó, trong một căn phòng khác.
Lạc Mạn tay cầm điện thoại gõ nội dung trên bàn phím, sau khi gửi tin nhắn đi, cô ta nhìn nữ minh tinh nổi tiếng cùng phòng, cất giọng nói: "Tư Lan, hôm nay tôi đến kì, cô giúp tôi đi mua băng vệ sinh được không?"
Nữ minh tinh được gọi là Tư Lan kia không nói lời nào, lập tức đứng dậy đi mua đồ giúp Lạc Mạn ngay lập tức.
Nói đến cũng thật lạ, Lạc Mạn đúng là tài giỏi, có thể đem một thiên kim tiểu thư cành vàng lá ngọc kiêm đại minh tinh nổi tiếng nhất nhì showbiz như Tư Lan phục tùng dưới chân mình.
Năng lực này không phải ai cũng có được, Lạc Mạn là một trong số ít người có thể khiến cho một cô gái ngang ngược như Tư Lan nghe lời răm rắp.
Cũng không biết là cô ta dùng thủ đoạn gì...
Lại nói đến sau khi Tư Lan rời đi, không lâu sau đó, một người đàn ông đẩy cửa phòng Lạc Mạn rồi bước vào.
Người đàn ông này không phải ai khác, chính là Lục Duy Khiêm.
Lục Duy Khiêm bước vào phòng, đưa mắt quan sát bên ngoài rồi từ từ khép cửa lại, sau đó dùng tay cài chốt.
Sau khi xác nhận trong phòng chỉ còn lại hai người bọn họ, hắn mới yên tâm đi đến bên giường của Lạc Mạn, ngồi vào vị trí bên cạnh cô ta, không chút vòng vo mà đi thẳng vào vấn đề chính:
"Mọi chuyện sao rồi? Đã qua một ngày mà tôi thấy cô và Âu Dực vẫn