Edit: Mạn Già La
*
Tôi có chút không tin nổi, nhưng kích động và hào hứng vẫn chiếm ưu thế.
Chỉ hét trong đầu thế thôi mà hắn đến thật luôn? Hắn đến cứu tôi sao?
Hay là, thật ra hắn vẫn luôn ở trong căn nhà này, nhưng không để tôi nhìn thấy mà thôi?
Trước đó đột nhiên biến mất, cũng chỉ do tôi nhìn lầm khi ở trong bóng tối thôi! Chắc chỉ núp ở trong một phòng nào đó, thành ra bị tôi nghĩ thành tự dưng biến mất.
Thế thì dễ hiểu rồi, nơi này là thế giới của Đặng Tề, cho dù là một “Đặng Tề” khác luân hồi đến đây, vậy thì quyền hạn của hắn đối với thế giới này cũng không lớn hơn Đặng Tề ở thế giới này là mấy.
Chứ sao có thể tùy ý đi vào thế giới này được, thậm chí khi nghe được tiếng lòng tôi là đến cứu tôi ngay.
Chắc chắn là vẫn luôn ở đây rồi!
Nghĩ vậy, tôi bắt đầu điên cuồng lắc lắc đầu, tuy sự giam giữ của Đặng Tề trở nên lỏng hơn, nhưng tay của tôi vẫn không thể thoát khỏi đám dây leo đó, nơi có thể cử động chỉ có đầu mà thôi.
Tóc che khuất mắt tôi, một số cọng cọ vào càng khiến mắt tôi mờ đi, nhất thời không nhìn rõ cảnh vật trước mặt.
Tôi rất sốt ruột, cố sức hất hất tóc, trước đó Đặng Tề cũng đã biến thời tiết thế giới này thành ban ngày, cho nên bây giờ, chỉ cần tôi vén tóc ra, mở mắt, là có thể thấy được gương mặt thật của bóng đen kia!
Đây là một cơ hội để tôi thấy rõ mặt hắn!!! Cũng biết hắn là ai!!!!
Chỉ có đầu là cử động được, làm tôi gấp đến độ người đầy mồ hôi, tôi cố gắng muốn hất phần tóc che mắt tôi đi, nhưng không như mong muốn, cho dù hết hất rồi lắc, chúng nó vẫn cứ chai lì che khuất mắt tôi.
Ngày thường tôi để tóc mái, lúc muốn tạo kiểu cũng chẳng thấy chúng nó ngoan như thế đâu!.
Đam Mỹ Hài
Tôi vô cùng muốn thấy rõ mặt hắn, nhưng tôi lại chỉ nhìn thấy được chân hắn.
Đôi mắt bị cọ nhòe, đến kiểu dáng đôi giày ra sao cũng không biết, nhưng tôi có thể nhìn thấy đôi giày có màu đen.
Đặng Tề, giày Đặng Tề có màu gì ta…… là màu trắng nhỉ?
Cơ mà, không thể loại trừ việc hắn đổi giày trong những lần luân hồi khác.
Chỉ thấy đôi giày đen bước hai bước, hình như hơi lo lắng, sau đó hơi chững lại, có lẽ là thấy dáng vẻ của Đặng Tề —— chờ đã, ai sẽ vì nhìn thấy dáng vẻ của chính mình mà sửng sốt à?!
…… Thôi, cũng đâu biết được Đặng Tề ở lần luân hồi này cũng không biết tương lai chính mình sẽ biến thành dạng này.
Nếu có một ngày tôi nhìn thấy mình biến thành dạng như vậy, tôi cũng sẽ hoảng sợ.
Nhưng, từ đầu đến cuối, tôi đều thấy mình đang bao biện cho sự khác biệt giữa bóng đen này và Đặng Tề, cố gắng chứng minh bọn họ khác nhau ra sao, đáng ngờ thế nào.
Nếu bọn họ đúng là cùng một người, vậy thì, thật sự cần tôi giải thích nhiều như vậy sao?
Đáy lòng tôi lạnh buốt, theo tôi, Đặng Tề là một người bất khả chiến bại trong thế giới của chính mình, người duy nhất có khả năng đánh bại hắn chính là chính hắn.
Trong tình huống ấy, thế giới này vừa lúc như thật sự có chút dấu hiệu thời không sai lệch, nên nếu bóng đen hư hư thực thực đó chính là bản thân Đặng Tề, nó sẽ trở thành cơ hội thắng duy nhất trong lòng tôi.
Nhưng hiện giờ, bóng đen đó, hình như…… vốn không phải một Đặng Tề khác luân hồi đến.
Vậy, hắn có thể thắng nổi ư? Hắn có thể đánh bại chủ nhân thế giới này đã hóa thành quái vật ư? Hắn…… và bóng đen đã thành công đánh bại Đặng Tề trước đó, rốt cuộc có phải cùng một người không?!
Lòng tôi loạn cào cào, nhìn chằm chặp động tĩnh trên mặt đất.
Thấy đôi