Sau khi suy nghĩ một cách lạc quan hắn quyết định quay trở lại trường quay. Dù gì mình cũng là người giám sát buổi quay hôm nay nên ko thể cứ vậy mà bỏ đi đc. Hắn vui vẻ mở cửa bước vào thì cảnh đầu tiên hắn thấy là Mạc Kỉ Vân với Hàn Tử Tuyết đang ôm nhau một cách rất thân mật. Mạc Kỉ Vân ôm Hàn Tử Tuyết từ phía sau. Tay cậu ta vòng qua eo cô, mặt thì vùi vào cổ cô. Trông cực kì là ái muội. Nụ cười trên môi hắn đóng băng, gân xanh nổi đầy trên trán. Đúng lúc này, đạo diễn lên tiếng
- Cắt. Hôm nay tới đây thôi. Ngày mai chúng ta sẽ quay nốt.
Nghe đạo diễn nói, Hàn Tử Tuyết thầm rủa "Mẹ nó, sao ko quay nốt đi. Cuộc sống như cái lồng bàn."
- Chị nói gì cơ?
Mạc Kỉ Vân hỏi
- À, không có gì.
Khi hai người đang vui vẻ nói chuyện thì ở cách đó không xa có một người đang nhìn cô với Mạc Kỉ Vân với ánh mắt giết người.
Hôm sau, mọi người lại đi làm bình thường. Nhưng ở một nơi không khí làm việc ở đây có vẻ hơi căng thẳng - CEO.
Từ lúc Chủ tịch của CEO tới công ti, không ai mà không bị dọa tới xanh mặt. Khuôn mặt của hắn hôm nay đầy sát khí. Ngay cả Jenny hàng ngày cũng bận rộn hơn và cũng là người bị dọa nhiều nhất vì lúc nào cô cũng ra ra vào vào phòng chủ tịch.
- Các người làm ăn kiểu gì vậy hả? Công ti trả lương cho mấy người là để mấy người cho tôi mấy cái ý tưởng như vậy à? Làm lại cho tôi. Gìơ thì cút ra ngoài.
Tiếng Trương Hàn từ trong phòng làm việc vọng ra cùng với tiếng đập bàn đập ghế.
Đây là người thứ năm bị đuổi ra khỏi phòng trong sáng hôm nay rồi. Không biết còn bao nhiêu người bị đuổi nữa đây. Và sau mỗi câu "cút ra ngoài" là một câu đe dọa "nếu lần sau không làm tôi