“Cái gì? Để tôi đi làm tình với bà chủ ư?”
Trong KTV ồn ào, Lâm Húc Dương nhìn chằm chằm vào ông chủ Đặng Hạo đang ngồi giữa một nhóm mỹ nữ.
Anh có chút không dám tin, mặc dù ông chủ nói rằng ly hôn để chia tài sản, nhưng việc này thật quá bất ngờ.
“Đúng, ngủ với cô ta, chụp ảnh lại để tôi làm bằng chứng! Tôi đưa cậu một trăm nghìn tệ! Ngoài ra cậu không cần phải làm công việc chà lưng ở trung tâm tắm hơi của tôi nữa, tôi sẽ cho cậu làm quản lý sảnh!”
Điều kiện ông chủ đưa ra vô cùng hấp dẫn, nhưng Lâm Húc Dương vẫn không dám đồng ý ngay.
“Ông chủ, nhưng cô ấy là người phụ nữ của ông, tôi không dám…”
“Cái gì mà dám hay không dám? Ly hôn rồi thì cô ta và tôi sẽ không còn quan hệ gì nữa! Cậu suy nghĩ cho kĩ, một trăm nghìn, còn được thăng chức, nếu như từ chối, thì tôi sẽ đi tìm người khác.”
Nghe xong những lời này, Lâm Húc Dương do dự một hồi lâu, tiếng cười đùa của các cô gái trong phòng bao không ngớt, nhưng anh không rảnh để tận hưởng, bây giờ anh đang rất cần tiền, nghĩ đến việc bố mình đang nằm trên giường bệnh, còn bố mẹ bạn gái lại không ngừng hối thúc sính lễ, anh gật đầu với vẻ mặt chứa đầy cảm xúc khác nhau….
Ngày thứ hai, Lâm Húc Dương thay một bộ trang phục đắt tiền được ông chủ sắp xếp, và đi đến khu nghỉ dưỡng suối nước nóng.
Lúc này, Lâm Húc Dương đang đứng ở một góc hành lang giả vờ hút thuốc, nhờ sự che chắn của những chậu cây dưới chân tường, nên ánh mắt anh không giây phút nào rời khỏi bà chủ Phương Thanh Di vừa bước ra khỏi bồn nước nóng trong chiếc áo choàng tắm.
Bà chủ thật sự rất xinh đẹp, sau khi ngâm mình trong suối nước nóng, mặt cô ửng hồng, hơi nước từ cơ thể bốc lên khiến Lâm Húc Dương dù đứng ở xa, nhưng vẫn có thể ngửi thấy mùi hương cơ thể của người phụ nữ này.
Nếu như không có tư liệu của Phương Thanh Di, thì Lâm Húc Dương đã không nghĩ rằng người phụ nữ trước mặt mình đã gần ba mươi tuổi.
Vẫn là khuôn mặt của một thiếu nữ, nhưng lại có nét đẹp quyến rũ của một cô gái đã có chồng, vô tình cổ áo choàng mở ra làm lộ những đường nhấp nhô trắng trẻo đầy sự mê hoặc, làm cho Lâm Húc Dương đang đứng nấp không khỏi nhìn lấy nhìn để.
Ánh mắt vô ý của Phương Thanh Di cho thấy khí chất cao quý nhưng lạnh lùng của cô, khiến Lâm Húc Dương cảm thấy có đầy hứng thú với người phụ nữ này.
Sau khi thấy Phương Thanh Di đi vào một căn phòng gỗ, Lâm Húc Dương liền vứt điếu thuốc trên tay và nhìn xung quanh, chắc chắn rằng không có ai chú ý đến, anh mới lẻn vào phòng của Phương Thanh Di.
Nhưng ngay khi Lâm Húc Dương bước vào phòng, anh đã sững sờ, ngay lúc này, Phương Thanh Di đang quay lưng về với anh, nhưng chỉ cần cô quay lại, sẽ lập tức nhìn thấy anh, sợ lúc đó anh sẽ bị bắt lại như một kẻ biến thái.
Lâm Húc Dương tự trách bản thân hành động quá vội vàng, anh nên xác nhận đúng hoàn cảnh mới phải, khi anh đang nghĩ về việc làm sao thể thoát ra ngoài, bỗng tiếng của Phương Thanh Di vang lên:
“Đến rồi à? Nhanh vậy sao? Không phải nói đợi một lát sao? Cũng tốt, làm xong sớm tôi còn có việc khác phải làm.”
Lâm Húc Dương thật sự bị sốc, vừa đang nghĩ xem phải giải thích như thế nào, nhưng nhìn kĩ lại thì thấy Phương Thanh Di đang đắp mặt nạ, cô nhắm mắt lại, giơ tay nói: “Đỡ tôi nằm lên giường.”
Lâm Húc Dương suy nghĩ một chút, rồi chỉ có thể đâm lao theo lao, nếu không anh sẽ gặp rắc rối nếu như Phương Thanh Di mở mắt ra.
Sau khi anh đỡ Phương Thanh Di ngồi lên giường xong, định rón rén tìm chỗ nấp, lúc này, giọng nói của Phương Thanh Di lại vang lên:
“Giúp tôi cởi quần áo ra, sau đó bắt đầu đi.”
Lâm Húc Dương hoàn toàn bị sốc, nhưng dường như anh không có lựa chọn lúc này, anh nuốt nước bọt, bàn tay run rẩy sờ vào cổ áo của Phương Thanh Di, những ngón tay chạm vào làn da của người phụ nữ này, cảm giác ấm áp và mịn màng khiến trái tim của Lâm Húc Dương khẽ run lên.
Sau khi bình tĩnh lại, trái tim của Lâm Húc Dương cũng đã được kìm nén lại, cẩn thận cởi chiếc áo choàng tắm duy nhất trên người Phương Thanh Di xuống.
Làn da trắng và thân hình nóng bỏng ở trước mặt, ngay lập tức khiến Lâm Húc Dương cảm thấy có chút lóa mắt, nhịp thở không thể khống chế được và bắt đầu nóng lên.
“Bắt đầu đi, còn ngây ra đó làm gì? Đỡ tôi nằm xuống!”
Cảm thấy chờ rất lâu mà không có ai phản ứng, Phương Thanh Di khẽ cau mày và ra lệnh, nhưng may mắn thay, cô không hề mở mắt.
Lâm Húc Dương cảm thấy sợ hãi, nhanh chóng đỡ Phương Thanh Di nằm xuống, để không bị phát hiện, Lâm Húc Dương đã điều chỉnh tư thế nằm sấp cho Phương Thanh Di, cô cũng phối hợp làm theo.
Cơ thể ngọc ngà nằm sấp trước mặt, mặc dù tạm thời thôi không thể nhìn thấy đỉnh núi uốn cong đầy hấp dẫn, nhưng khe suối được che giấu phía sau đồi núi cũng khiến gân