Nghe người phụ nữ này nói thế, Lâm Húc Dương không hiểu ra sao, cái gì mà lát nữa sẽ tìm cậu? Người phụ nữ này tìm anh làm gì chứ?
Ngược lại thì lúc Chu Thuận ở đối diện nhìn Lâm Húc Dương, vẻ mặt có hơi kỳ lạ.
“Cô ta là ai thế?”
Lâm Húc Dương hỏi.
“Khách hàng của công ty, chị Na.”
Chu Thuận vẫn không nói quá nhiều.
“Ồ, người phụ nữ này thật là kỳ lạ.”
Lâm Húc Dương bĩu môi.
“Có hơi kỳ lạ thật, cô ta... có rất nhiều yêu cầu... nhưng mà lại là một khách hàng lớn, chỉ cần yêu cầu hợp lý, tổng giám đốc Phương sẽ cố gắng thỏa mãn.”
Hiếm khi Chu Thuận chủ động nói nhiều.
“Có nhiều yêu cầu? Yêu cầu gì vậy?”
Lâm Húc Dương thắc mắc hỏi.
Nhưng mà Chu Thuận lại không trả lời nữa.
Lâm Húc Dương nhìn chị Na đi vào công ty, rất nhanh đã có nhân viên phụ trách chuyên nghiệp mỉm cười đưa cô ta vào phòng VIP của công ty.
Không bao lâu sau, Lâm Húc Dương phát hiện Phương Thanh Di lại từ văn phòng lầu ba đi xuống, xem ra thì chắc là đi vào phòng VIP dành cho khách kia, không biết có phải là đi phục vụ chị Na không nữa.
Lại một lúc sau, Phương Thanh Di vác vẻ mặt kì lạ đi ra ngoài cùng với chị Na, phía sau còn có nhân viên chăm sóc khách hàng vừa mới đón tiếp chị Na.
Đi chưa được mấy bước, Lâm Húc Dương đã thấy chị Na chỉ vào anh rồi nói với Phương Thanh Di: “Vậy... Chính là cậu ta.”
Lâm Húc Dương lập tức tỏ vẻ kinh ngạc và mờ mịt, anh thế nào, sao người phụ nữ này lại kéo Phương Thanh Di đến chỉ đích danh anh chứ.
Phương Thanh Di thấy chị Na chỉ vào Lâm Húc Dương thì mặt mày càng thêm kỳ lạ, cô gượng cười rồi còn nói mấy câu gì đó, sắc mặt chị Na lập tức trầm xuống.
“Cái này tôi mặc kệ, mấy người có thể sắp xếp thì nhanh chóng sắp xếp đi, nếu khiến tôi vừa lòng thì tôi có nạp thêm vài trăm triệu cũng được, tôi chỉ cần kết quả, không cần biết quá trình!”
Giọng nói của chị Na rất lớn, gần như tất cả mọi người ở lầu một đều nghe thấy.
Lâm Húc Dương để ý thấy vẻ mặt của Phương Thanh Di như có chút khó chịu, cô có lén nhìn lướt qua Lâm Húc Dương, trong mắt có chút do dự.
Hình như lại khẽ nói gì đó với chị Na, chị Na được cô nhân viên chăm sóc khách hàng kia dẫn đi một hướng khác.
Bây giờ Phương Thanh Di mới bước tới, nhìn Lâm Húc Dương nói: “Cậu đi theo tôi.”
Mặt Lâm Húc Dương mờ mịt, nhưng Phương Thanh Di đã gọi cũng chỉ đành đi theo qua đó.
Hai người lên lầu một.
Đến một góc ít người, Phương Thanh Di nhìn Lâm Húc Dương, có điều muốn nói lại không dám nói.
“Thanh Di, lúc nãy sao vậy? Có phải tôi đã gây chuyện gì không? Nhưng mà tôi nhớ tôi chưa làm chuyện gì mà?”
Lâm Húc Dương khẩn trương hỏi.
“Đúng là có chút phiền phức, anh biết xoa bóp đúng không?”
Vẻ mặt Phương Thanh Di có hơi do dự.
“Đúng vậy, chuyện này cô cũng biết mà, tôi đã xoa bóp cho cô rất nhiều lần, không lẽ cô còn không biết?”
Lâm Húc Dương càng thêm mờ mịt.
“Tôi có chuyện muốn thương lượng với cậu một chút, vị khách hàng lúc nãy, cũng là chị Na kia... Cô ta là khách hàng lớn của công ty chúng tôi, nhưng mà tính tình có chút kỳ lạ, cô ta tới đây để bảo dưỡng, chỉ đích danh cậu vào xoa bóp cho cô ta.”
Phương Thanh Di có chút khó xử giải thích.
“Cái gì? Tôi đi xoa bóp cho cô ta? Tôi chỉ là bảo vệ thôi mà? Tôi đi xoa bóp cho khách hàng lớn của các cô, hình như không được thích hợp lắm thì phải?”
Lâm Húc Dương ngạc nhiên nói.
“Tôi biết, nhưng mà mỗi năm cô ta đều sẽ cống hiến một số tiền hội viên rất lớn cho công ty, nếu không thõa mãn yêu cầu của cô ta, có khả năng sẽ đắc tội cô ta, tôi nghĩ nếu cậu biết xoa bóp, dựa theo quy trình xoa bóp làm cho cô ta thư giãn một chút chắc là cũng được mà đúng không?”
Phương Thanh Di có chút năn nỉ nhìn Lâm Húc Dương.
“Xoa bóp thì không thành vấn đề, nhưng mà cô cảm thấy người phụ nữ này chỉ đơn thuần muốn tôi xoa bóp thôi sao? Người phụ nữ này bao nhiêu tuổi rồi? Chắc cũng hơn bốn mươi đúng không? Cô chưa từng nghe câu ba mươi như sói, bốn mươi như hổ, năm mươi ngồi hút đất sao? Tôi e là cô ta không phải muốn tôi xoa bóp, mà là muốn tôi an ủi cô ta, chuyện này cũng được à?”
Lâm Húc Dương mặt mày kỳ lạ hỏi