Phương Thanh Di né tránh khỏi tay Lâm Húc Dương mà không hề do dự, cô hỏi chả lấy gì làm vui vẻ: "Sao hả? Giờ định lấy lòng tôi sao? Vừa rồi không phải cậu còn mắng nhiếc tôi với vẻ nghiêm túc lắm cơ mà?"
"Hi hi, đâu có…đâu có, sao tôi dám mắng cô chứ? Tôi chỉ lo lắng thôi mà."
Lâm Húc Dương vội vàng cười, nhìn thấy Phương Thanh Di mặt lạnh lùng thì không dám làm những động tác khác nữa.
Thấy Phương Thanh Di không thèm đếm xỉa đến mình, anh cảm thấy dường như bầu không khí quá đỗi ngượng ngùng, nên chủ động đổi đề tài: "Vậy cô và Diệp Thiếu Thiên ra ngoài ăn tối, đã bàn bạc xong chuyện ngôi sao chưa?"
"Vẫn chưa, tôi chỉ nói rõ vấn đề với anh ta thôi. Ngôi sao này khá nổi tiếng, để sắp xếp tham gia sự kiện còn phải xem xem có lịch diễn hay không. Ngoài ra, còn phụ thuộc vào việc Diệp Thiếu Thiên có khả năng mời được cô ta hay không."
Phương Thanh Di không từ chối trả lời câu hỏi này.
"Lịch diễn? Thế nếu như có công ty khác cũng mời cô ta đến cùng một thành phố để làm đại diện phát ngôn tại sự kiện của họ, thì có phải cô ta sẽ ưu tiên xếp lịch hay không?"
Lâm Húc Dương do dự một chút rồi tiếp tục hỏi.
"Công ty khác? Cậu muốn ám chỉ điều gì? Làm sao có chuyện trùng hợp như vậy?"
Phương Thanh Di hơi nghi ngờ nhìn người đàn ông trước mặt, sau đó có vẻ hiểu ra vấn đề, cô nhíu mày: "Nghe cậu nhắc tới chuyện này, tôi chợt nhớ đến việc nghe người ta nói rằng tòa nhà thương mại Quắc Mỹ cũng có sắp xếp để đại diện phát ngôn tại triển lãm bán hàng. Thời gian cụ thể tôi không biết là khi nào. Lẽ nào họ cũng định mời người mà chúng ta đã xác định?"
"Hả? Việc này... Tôi... Tôi không biết..."
Lâm Húc Dương hơi bối rối trả lời.
"Thật sao? Hay là tôi gọi điện hỏi Cung Ấu Hi xem họ sắp xếp như thế nào nhé.”
Phương Thanh Di nhướng mày nhìn Lâm Húc Dương, giả vờ lấy điện thoại di động ra định gọi điện.
"Đừng ... được rồi, tôi thừa nhận rằng trước đó Cung Ấu Hi đã liên lạc với tôi và có nhắc đến vấn đề này. Có vẻ như họ cũng định mời người mà chúng ta đã xác định sẽ đến tham gia sự kiện. Có điều cô ấy không nói thời gian cụ thể. Tôi bảo cô ấy nếu như xác định chắc chắn thì nói với tôi một tiếng.”
Lâm Húc Dương đành phải thành thật khai báo.
"Họ cũng muốn người đó à? Cậu đừng có nói với tôi, đây là gợi ý của cậu đấy nhé?”
Phương Thanh Di ngờ vực nhìn Lâm Húc Dương.
"Chuyện này ... làm sao có thể ... a ha ha ..."
Lâm Húc Dương vội vàng chấn chỉnh lại vẻ mặt của mình và nói dối một cách táo tợn.
Anh sợ sau khi Phương Thanh Di biết được mình dựng chuyện sẽ lại khiến anh phải khổ sở.
"Ừm ... nhưng như vậy cũng tốt. Nếu cả hai công ty đều mời cùng một ngôi sao, có khi lại tăng thêm khả năng sắp xếp lịch, hơn nữa..."
Phương Thanh Di nở một nụ cười tự tin vào lúc này.
"Hơn nữa làm sao?"
Lâm Húc Dương tò mò nhìn Phương Thanh Di.
"Hơn nữa, nếu có Diệp Thiếu Thiên giúp đỡ, chúng ta có đủ kinh phí, có lẽ sẽ có thể mời được cô ta suôn sẻ hơn. Điều này đồng nghĩa với việc thắng cuộc cạnh tranh với bên Quắc Mỹ."
"Cậu thử nghĩ xem, một ngôi sao nổi tiếng đứng trước lời mời của hai công ty cùng ngành nghề kinh doanh và phải lựa chọn một trong hai công ty đó, điều này vô hình chung chính là một sự tuyên truyền, nếu lại kết hợp với quan hệ công chúng để gia tăng thêm mức độ, thì đó cũng sẽ là một mánh lới quảng cáo tốt cho công ty."
Phương Thanh Di giải thích.
"Ý cô là mượn hiệu ứng người nổi tiếng để trấn áp Quắc Mỹ? Làm vậy có thích hợp không?"
Lâm Húc Dương có chút thấp thỏm.
"Sao lại không thích hợp? Cạnh tranh kinh doanh chính là như thế, chỉ có thể càng khốc liệt hơn. Hơn nữa lần trước vì cậu mà công ty đã đánh mất đi cơ hội kinh doanh, để hời cho bên Quắc Mỹ. Lần này tôi phải nhân cơ hội này tìm lại chỗ đứng, nên chuyện này cũng không là gì cả."
"Có thể giành được ngôi sao này cũng chính là một sự khích lệ đối với tinh thần của công ty! "
Phương Thanh Di nói mà mắt cô không ngừng chuyển động, dường như cô đã tính toán kỹ lưỡng vấn đề này.
"Ồ? Thật sao? Có vẻ đó là một kế hoạch không tệ..."
Lâm Húc Dương cười một cách miễn cưỡng, trong lòng anh cảm thấy đây chẳng phải chuyện hay ho