Cung Ấu Hi lạnh lùng tiến vào phòng tiếp khách. Cô gái này thật ra tính tình rất tốt, nhưng khi biết được chuyện của Lâm Húc Dương xong, trong lòng bùng lên một cơn lửa giận, người quen thân với cô sẽ biết, cô thật sự đang rất tức giận.
Trong phòng tiếp khách, La Khởi đang nói chuyện vô cùng vui vẻ với Melina, nhìn cứ như bạn bè lâu năm. Trước mặt bọn họ là một bản hợp đồng, Melina tay cầm bút, dường như đang chuẩn bị ký tên.
“Chị Melina, đây đều là các điều khoản cơ bản, chị trở thành người phát ngôn đại diện cho công ty chúng tôi, ngoài việc mỗi năm sẽ nhận được 4 triệu tiền đại diện phát ngôn ra, thì mỗi khi chị đến công ty của chúng tôi, sẽ luôn được hưởng những dịch vụ không giới hạn để bảo dưỡng nữ trang cao cấp, dĩ nhiên, nếu chị mua sắm các mặt hàng cao cấp của chúng tôi thì sẽ được giảm giá 40% trên toàn hệ thống, chị thấy sao? Nếu không có ý kiến gì thì giờ chúng ta có thể ký luôn hợp đồng.”
La Khởi đắc ý nở nụ cười, cô hết sức giỏi trong việc này, nếu không cũng sẽ chẳng lên được đến chức tổng giám đốc của công ty.
“Đương nhiên rồi… Tôi không có ý kiến gì, tất cả đều rất hợp lý, quý công ty có ý định phát triển hạng mục này ra toàn cầu hay không? Thật ra tôi rấy muốn hưởng thụ dịch vụ chăm sóc của bên cô, nhưng dù sao tôi cũng không ở thành phố này, nếu muốn đến sử dụng thì phải đi một quãng đường xa, sợ là không có nhiều thời gian.”
Melina đang ám chỉ muốn thay đổi một chút lợi ích.
“Chị Melina, chị cứ yên tâm, chị mà làm đại diện phát ngôn cho chúng tôi, thì các hạng mục liên quan cũng sẽ được khởi động nhanh thôi, khi đó mở một cơ sở ở thành phố của chị không phải việc gì khó, cái này nằm trong khả năng kinh tế của chúng tôi!”
La Khởi rất giỏi giao thiệp.
“Vậy được… Tôi tin vào năng lực của công ty cô!”
Melina cầm bút chuẩn bị ký.
Lúc này, Cung Ấu Hi đột ngột tiến tới, che bản hợp đồng lại rồi cầm lên.
Melina cùng La Khởi kinh ngạc nhìn Cung Ấu Hi, không hiểu cô gái này đang làm gì?
“Tiểu Hi, em làm gì vậy? Chị đang ký hợp đồng với chị Melina mà, em bất lịch sự quá đấy!”
La Khởi nhíu mày trách móc.
“Không sao, cô gái, cô có việc gì cần nói sao?”
Melina khẽ chau mày, che giấu sự bực bội trong mắt, cười hỏi.
“Chị Khởi, em đổi ý rồi! Em không muốn ký hợp đồng với cô ta nữa!”
Cung Ấu Hi lạnh lùng nói.
“Hả? Em nói linh tinh cái gì vậy! Có chuyện gì mà…”
La Khởi vội vàng đứng dậy, nhìn dáng vẻ lạnh lùng của Cung Ấu Hi, mới hiểu cô em họ này không phải đang nói đùa.
Quay lại nhìn Melina, sắc mặt cô ta đã bắt đầu trở nên giận dữ.
“Chị Melina, xin lỗi chị, tính cách của giám đốc thiết kế hơi kỳ quái, chắc là đang trách tôi chưa lấy bản thiết kế trang phục ra cho chị xem, xin chị chờ một chút.”
La Khởi vội vàng kiếm cớ, rồi mạnh mẽ kéo Cung Ấu Hi ra ngoài.
“Tiểu Hi, em làm cái quái gì vậy? Sao lại không ký hợp đồng với chị Melina nữa?”
“Chị Khởi, em không muốn hợp tác với cô ta, đây không phải là người phù hợp để hợp tác với công ty đâu!”
Cung Ấu Hi giải thích.
“Sao lại không phù hợp? Lúc đầu em đã thuyết phục bọn chị mời cô ấy tới còn gì? Sao đột nhiên lại bảo không hợp nữa? Em bị làm sao vậy?”
La Khởi cau mày hỏi.
“Chị Khởi, chị cũng biết là cô ta từ bên Ngự Mỹ Ưu Phẩm qua đây đúng không? Đừng nói là chị không hiểu bọn họ, chúng ta chẳng lẽ không rõ công ty của bọn họ là như thế nào hay sao? Cô ta gặp khó khăn ở bên đó rồi mới đến đây tìm chúng ta, là có ý gì? Rõ ràng là có vấn đề!”
Cung Ấu Hi tạm thời vẫn chưa muốn nói thẳng ra.
“Chị biết chứ, nhưng em cũng nên biết chúng ta với bên đó là đối thủ cạnh tranh, có được Melina làm người đại diện phát ngôn, công ty sẽ chỉ có lợi. Nếu em muốn nói chúng ta là hàng chọn lại thì