Lâm Húc Dương ngạc nhiên nhìn Phương Thanh Di một chút, sau đó xác nhận hỏi: “Cô giúp tôi ư?”
“Nói nhiều lời vô dụng làm gì, cậu nằm sấp xuống là được rồi!”
Phương Thanh Di tăng thêm ngữ khí.
“Vậy thì tốt, cung kính không bằng tuân mệnh.”
Lâm Húc Dương đang muốn có người giúp mình, nên đương nhiên sẽ nằm sấp trên ghế sofa.
Phương Thanh Di lấy khăn lông từ vai người đàn ông này, làm nóng lại xong thì đắp lên eo anh.
Lâm Húc Dương lập tức phát ra tiếng kêu thoải mái.
Dường như cảm thấy cơ thể vẫn có chút uể oải, hoặc có lẽ do nằm sấp nhàm chán nên Lâm Húc Dương khẽ hỏi: “Cô có thể đấm bóp giúp tôi được không?”
“Cậu đừng có được voi đòi tiên!”
Đáp lại là giọng nói lạnh lùng của Phương Thanh Di.
“Tôi chỉ hỏi một chút thôi cũng đâu có bắt cô nhất định phải làm, chỉ là vai và lưng tôi rất đau mà thôi!”
Lâm Húc Dương vội vàng giải thích.
Vốn cho rằng Phương Thanh Di sẽ không giúp, nhưng không ngờ lát sau lại có một đôi tay hơi ẩm ướt ấn lên vai anh.
“Có phải chỗ này không?”
Phương Thanh Di tức giận hỏi.
“Đúng đúng đúng! Chính là chỗ đó, ấn mạnh một chút…”
Lâm Húc Dương mừng thầm trong lòng, vội gật đầu.
Sau đó cảm nhận được ngón tay Phương Thanh Di ấn mạnh hơn, người đàn ông cũng thoải mải.
Phương Thanh Di ấn lên vai cơ bắp của Lâm Húc Dương, ấn một lúc không biết vì sao mặt lại đỏ lên.
Cô nhìn cơ thể người đàn ông, ánh mắt loé lên.
“Có thể ấn dọc theo xương sống ra sau lưng không? Mạnh một chút!”
Lâm Húc Dương dè dặt yêu cầu.
“Tốt nhất cậu đừng có yêu cầu quá nhiều!”
Quả nhiên đáp lại anh vẫn là giọng nói lạnh băng của Phương Thanh Di.
Có điều dường như cảm thấy mình có phần hiểu người phụ nữ này, Lâm Húc Dương không nhiều lời nữa, chỉ im lặng nằm đó.
Đến khi cảm nhận được người phụ nữ này ấn lên xương sống như mình yêu cầu, khoé miệng Lâm Húc Dương nở một nụ cười.
Đây là lần đầu tiên Lâm Húc Dương được hưởng thụ cảm giác người đẹp xoa bóp, nghe nói một số chỗ mất vài trăm mới được hưởng thụ, có điều anh vẫn chưa đi bao giờ.
Lâm Húc Dương có thể cảm nhận được ngón tay Phương Thanh Di xoa bóp trên lưng mình, mặc dù lực không lớn nhưng cũng đủ để cả thể xác và tinh thần anh đều thoải mái lạ kỳ.
“Haiz, khăn lạnh rồi…”
Lâm Húc Dương nhắc nhở.
Lần này Phương Thanh Di cũng lười nói, trực tiếp đổi khăn nóng một lần nữa rồi đắp lên eo anh.
Có lẽ là vì nước quá nóng, đột nhiên đắp khăn nóng hầm hập lên khiến Lâm Húc Dương hít vào một ngụm khí lạnh.
“Giống đàn ông một chút, chịu đựng đi, khăn nóng mới có hiệu quả tốt!”
Nhìn dáng vẻ của Lâm Húc Dương, Phương Thanh Di cau mày nói.
“Tôi biết, nhưng chườm nóng không có nghĩa là để cho da tôi bị bỏng!”
Lâm Húc Dương vội phản bác.
Có điều sau khi thích ứng được một lát, cảm giác nóng rát sau lưng đã tan biến rất nhiều, anh tiếp tục ngoan ngoãn nằm sấp trên ghế sofa chờ Phương Thanh Di xoa bóp.
Không biết có phải vì xoa bóp tiêu hao thể lực không mà hô hấp của Phương Thanh Di có chút nhanh hơn.
Khi xoa bóp lưng cho Lâm Húc Dương, lực trên ngón tay cô dần trở nên có cảm giác như vuốt ve.
Lâm Húc Dương nằm sấp có phần nhàm chán, nhìn quanh một lượt cuối cùng ánh mắt dừng trên đôi chân thon dài của người đứng bên cạnh.
Phương Thanh Di mặc đồ ngủ, cặp đùi trắng nõn thon dài lộ ra ngoài.
Từ góc độ của Lâm Húc Dương dường như nhìn thấy cảnh sắc như ẩn như hiện giữa hai chân.
Chỉ là vạt áo đã che đi phần lớn cảnh tượng, càng như vậy càng trêu chọc làm người khác kích động.
Lâm Húc Dương nhìn ngơ ngác, như đang nhớ lại cảnh nhìn trộm khi mát xa cho người phụ nữ này ở khu nghỉ dưỡng suối nước nóng.
Nhịp tim đột nhiên tăng nhanh, Lâm Húc Dương cảm thấy tư thế nằm sấp này của mình có chút mất tự nhiên.
Có một chỗ trên người anh đã cứng lên, khiến anh không thoải mái.
Dường như để xoa bóp cho Lâm Húc Dương tốt hơn nên Phương Thanh Di dịch sang một bước.
Mùi hương u lan bay vào khoang mũi Lâm Húc Dương, hương thơm này giống như một vị thuốc nào đó khiến cơ thể người đàn ông trở nên nóng rực.
Nhìn lại, đôi chân thon dài trắng nõn đã gần ngay trước mặt, chỉ cần ngước mắt nhìn lên có thể nhìn thấy cảnh sắc như