Đến buổi tối nó càng tỏa ra âm khí đáng sợ, chỉ cần đi ngang qua khoảng sân thôi đã cảm nhận được hơi lạnh lẽo kia.
Căn nhà này là do Khương Tô mua, cô nhìn trúng mảnh đất dữ này, sau đó ép giá thấp đến mức không thể nào tin nổi để mua nó.
Ông Tôn cầm chìa khóa đi đến mở ổ khóa trên cửa.
Sau đó đưa tay đẩy nhẹ cánh cửa ra.
Cánh cửa có tuổi đời quá lâu phát ra tiếng “Kẽo kẹt” chói tai trong buổi tối tĩnh mịch, phía trước chính là một luồng gió âm u ập tới, lạnh lẽo bức người, làm sau gáy ông Tôn lập tức nổi đầy da gà.
“Ông cứ ở lại đây, một mình tôi đi vào.
” Khương Tô cất bước đi vào trong, chỉ một câu nhẹ nhàng như vậy đã cản bước chân đang chuẩn bị tiến lên của ông Tôn.
Bước chân Khương Tô cứ như đi tản bộ trong sân vắng, đi về phía cửa lớn, bên tai loáng thoáng nghe thấy âm thanh kỳ quái bên trong, bước chân cô nhẹ nhàng uyển chuyển giống như không có chút trọng lượng nào, mũi chân đạp lên lá khô trong sân, nhấc chân lên, lá khô vẫn hoàn hảo không tổn hại gì.
Cô im hơi lặng tiếng đi đến trước cửa, bàn tay trắng như ngọc nhẹ nhàng giơ lên trong đêm đen, ngón tay tinh tế nhợt nhạt chạm lên cánh cửa, đẩy nhẹ một cái, cánh cửa chính dày nặng bị đẩy ra một cách dễ dàng.
Một luồng gió lạnh ập đến trước mặt, mái tóc dài Khương Tô nhẹ nhàng bay lên, tựa như có âm thanh nào đó khẽ thủ thỉ bên tai cô, trên đầu giống như có thứ gì đó đáp xuống, đôi môi đỏ ửng trên khuôn mặt Khương Tô nhẹ nhàng cong lên.
Cô hơi ngẩng đầu lên, trước mặt bỗng nhiên xuất hiện một khuôn mặt dữ tợn vắt vẻo, cái đáp trên đầu cô chính là đầu tóc của con quỷ thắt cổ này.
Khương Tô lùi lại một bước, không phải sợ mà là vì buồn nôn, cô tặc lưỡi đầy chán ghét, ngay sau đó bàn tay như bạch ngọc của cô thò về phía trước, dễ dàng bắt được chùm tóc dài của con quỷ thắt cổ kia, sau đó dùng sức