Ở đầu bên kia, Cố Mang muốn bật cười khi vừa nhận điện thoại đã nghe thấy tiếng cười hề hề bỉ ổi của Từ Thánh Mân, cậu ta vừa giúp Lạc Du Du đăng ký lấy số, vừa cầm điện thoại nói: “Sakahara Kurosawa tới tìm anh rồi sao?”
“Đúng vậy”
Từ Thánh Mân bày ra dáng vẻ sợ hãi: “Anh ta nói muốn tận tay xé xác cậu thành hai mảnh”
Cố Mang há hốc mồm vì kinh ngạc, hừ một tiếng: “Đáng sợ vậy sao? Có đáng không, tôi chỉ đưa Lạc Du Du tới bệnh viện…”
“Một mình Lạc Du Du ở nước ngoài cũng đều phiền cậu chăm sóc” Từ Thánh Mân truyền đạt lòng biết ơn thay cho Lam Thất Th; “Sakahara Kurosawa cũng đã tự mình đuổi theo tới tận nước ngoài rồi mà tới giờ vẫn còn chưa nhìn rõ, điều này chỉ có thể chứng minh rằng.
con người này là kẻ có EQ thấp”
“Haha.
Nếu anh ta có thể tự mình nhận ra thì tốt rồi, tôi đưa Du Du đi khám trước đã: Cố Mang rất vui vẻ xem kịch, sau khi lấy số cho Lạc Du Du xong, cậu ta dẫn cô ta tới chờ trước phòng khám chuyên khoa, nhìn thấy dáng vẻ cúi đầu, lắc lư qua lại của cô ta ở phía sau, cậu ta cảm thấy bản thân giống như dẫn con gái đi khám bệnh.
Hơi thở của Lạc Du Du ngày càng nóng, đúng lúc này trời cũng sắp tới chạng vạng, nhiệt độ trở lạnh, cô ta cảm giác bản thân sắp không chịu nổi.
Lạc Du Du ngồi trên ghế dài ở bên ngoài, cảm thấy thân thể không thoải mái, cô ta nhắm hai mắt lại.
Lạc Du Du mệt mỏi, lại còn thấy nóng vì bị sốt, chỉ có thể đồng ý: “Ừ, ăn gì thì anh nói đi”
“Cô chủ à, tôi muốn ăn món nào đắt nhất”
Cố Mang đưa tay búng lên trán Lạc Du Du, sau đó nhìn dáng vẻ yếu ớt của cô ta rồi