Có lẽ Diệp Kinh Đường không nghĩ rằng sẽ nghe được những lời này từ miệng của Khương Thích.
Con ngươi của người đàn ông co lại, sau đó khuôn mặt không thể tin được quay về phía Khương Thích, anh ta nói: “Em nói một lần nữa!” Khương Thích đứng bên cạnh Hàn Nhượng, nằm chặt lấy cánh tay của anh ta, như sợ rằng Diệp Kinh
Đường sẽ làm ra chuyện gì khiến Hàn Nhượng bị thương.
Biểu cảm này thật sự đã làm Diệp Kinh Đường tổn thương, người phụ nữ từng chỉ vì anh ta mà chạy bôn ba, bây giờ ở trước mặt anh ta… Đứng ra bảo vệ một người đàn ông khác,
Sự sợ hãi trong mắt cô ta vẫn rõ ràng như vậy, thể nhưng vẫn mạnh mẽ đứng ra.
Cô ta có thể vì Hàn Nhượng mà làm đến mức này sao?
Diệp Kinh Đường cảm thấy như bị người khác cho một cái bạt tai, hành động này của Khương Thích làm anh ta có cảm giác như chính mình không tồn tại. Đó là người thuộc về anh ta, sao lại có thể lo lắng cho người đàn ông khác!
Diệp Kinh Đường bước lên trước, nắm lấy cô ta, thế nhưng lại bị Hàn Nhượng nhanh chóng chặn lại, hai người đàn ông đối mắt với nhau, cảm