Vạn Long Trấn, thị trấn được xây bên trong Vạn Long Sơn, nơi sinh sống, tu luyện của Long Nhân tộc, Dương Tuấn và Mộc Khuê được sắp xếp ở trong một trang viên nhỏ đã hai ngày, nhưng bên đại chủ Long Nhân tộc vẫn chưa có động tĩnh.
- Ài, mấy hôm nay chán quá, đẳng cấp cũng tăng lên 15 rồi....
Dương Tuấn ngồi trên ghế uống trà, Mộc Khuê đứng cạnh bên xoa bóp vai cho Dương Tuấn, ra dáng một nữ phụ đang chăm sóc phu quân của mình.
Cạch....
Dương Tuấn đặt chén trà lên bàn, tay đan vào nhau, mắt chăm chăm nhìn phía trước, sau đó nhắm nghiền mắt, mở miệng nói.
- Đã đến rồi, tại sao không vào mà còn ẩn thân?
- Nàng ta đáng sợ quá...
Phương Thúy từ hư không xuất hiện, nấp bên cánh cửa, chỉ có đầu thò ra, nói, một bên Mộc Khuê đã toả ra sát khí đậm đặc.
- Mộc Khuê, đừng có như vậy....
- Ân, phu quân....
Mộc Khuê thu liễm sát khí, vui vẻ mỉm cười xoa bóp vai cho Dương Tuấn, nhưng lực đạo có chút mạnh mẽ.
- A, vào, vào đi, đừng sợ, sợ nàng ấy, ấy...
Dương Tuấn hai vai tê rần, miệng lắp bắp nói với Phương Thúy, cảm thụ cơn đau từ đôi bàn tay của Mộc Khuê.
- Đa tạ ngươi đã mang ta về, nay ta đến muốn nhờ ngươi một việc.
- Việc gì?
- Chỉ là từ lâu trong Vạn Long trấn xảy ra chuyện kì lạ, rất nhiều nữ tộc trong Long Nhân tộc bị sát hại, sừng trên đầu bị lấy đi, trước đó còn bị lấy đi trinh tiết, vô cùng thảm thiết, đến bây giờ đã có hơn 900 Long Nhân tộc bị sát hại, thân là Giám Sát sự, ta phải tìm ra sự thật, có điều....
Phương Thúy nói liên tục không ngừng, nhưng đến đoạn cuối cùng lại ấp úng không nói.
- Có điều những người khác và cả ngươi đều sợ nên mới nhờ ta chứ gì?
- A, đúng, đúng vậy.
- Ta có lợi ích gì?
- Ân, chỉ cần ngươi giúp, các đại chủ sẽ thả các ngươi ra....
- Ngươi nghỉ bọn ta cần bọn họ thả ra sao?
Phương Thúy bỗng giật mình, đúng thật là Dương Tuấn và Mộc Khuê không cần phải thả, dù sao khi kết giới đóng lại bọn họ cũng tự truyền tống ra ngoài.
- Vậy các ngươi muốn gì?
- Chắc ngươi biết Ma Long Cổ Quan chứ?
- Ma Long Cổ Quan? Tại sao ngươi biết nó?
- Không quan trọng, ta muốn đến đó nhìn một thoáng.
- Chuyện này, ta cần bàn lại với các đại chủ, cáo từ...
Phương Thúy sắc mặt nghiêm túc xoay người rời đi, nhưng những nét mặt sợ hãi và lo lắng trên mặt nàng ta đều được Dương Tuấn nhìn thấu.
- Mộc Khuê, chúng ta đi dạo một chút.
- Ân, lão công....
..........................................
Ma Long Cổ Quan, quan tài tẩn liệm thân xác Ma Long, đã bị phủ bụi lịch sử hơn 50 vạn năm, đi vào quên lãng đối với tu sĩ nhân tộc, phong ấn bên trong Chung Long Cấm Địa, Vạn Long Sơn, nhưng Ma Tộc luôn không từ bỏ ý đồ phục sinh Ma Long, một bước đầu tiên trong việc phục sinh Ma Thần.
Ma Thần, tồn tại khủng bố vô cùng, từng đồ sát tu tiên giới lẫn Tiên Giới không còn mảnh vụn, với những thuộc hạ cường đại là Ma Long, Xi Vưu, Tà Vương, Quỷ Đế.
Tiên Thánh, tồn tại khủng bố từ Tiên Giới, một mình đứng dậy diệt sát toàn quân Ma Tộc, phong ấn Ma Thần, rút bỏ chân linh Tứ Đại Ma Linh, phong ấn khắp tu tiên giới, sau đó Tiên Thánh vì lấy bổn nguyên cùng tuổi thọ ra mà cường đại chiến lực, nên cũng ngã vong, trở thành Tiên Khí vĩnh hằng ban ra pháp lực dồi dào bao phủ toàn tu tiên giới.
...........................................
Thủ phạm gây ra sự kinh hãi bên trong Vạn Long trấn là do Long Vân Anh làm ra, muốn phục sinh Ma Long, cần máu của xử nữ lần đầu thất tiết, cần 998 giọt máu xử nữ khác nhau và người thực hiện việc phục sinh Ma Long cũng phải góp vào, long giác trên đầu họ sẽ được đưa vào Ma Long Khẩu, làm chất dẫn cho huyết mạch bên trong thân xác Ma Long bị thiếu hụt, máu xử nữ được tưới lên Ma Long Căn, lấy âm khí thuần khiết tạo ra ma khí cường đại, Ma Long mới có thể phục sinh.
Ma Long Căn là một khối đá khá dài, to nhưng mềm như thật, cho nên các nữ tộc Long Nhân khi chết đi vẫn giữ vẻ mặt thống khoái, khoái lạc, Long Vân Anh sử dụng nó để lấy đi trinh tiết của các nữ tộc, bởi vì ma khí cần ăn âm khí tích lũy trong phòng hộ cuối cùng của xử nữ, đến nay nó đã ăn 997 người và điều đặc biệt là người cuối cùng hay Long Vân Anh phải bị một nam nhân làm cho thất tiết, âm dương hoà hợp, sinh ra sinh khí cho chân linh Ma Long xác nhập vào thân xác.
Long Vân Anh nhắm vào Dương Tuấn, bởi vì nam nhân trong Kho Chứa sinh lực đã gần như cạn kiệt, hơn vạn nữ nhân nhưng chỉ có khoảng 1 ngàn nam nhân, các ngươi có thể hiểu bọn họ "khổ sở" thế nào.
.............................................
Trong căn phòng của Long Vân Anh, cô ta đang suy nghĩ cách để đưa Dương Tuấn vào sự lỗi lầm, cho các đại chủ phán quyết, lúc đó nàng sẽ lợi dụng bắt đi Dương Tuấn và nữ nhân thứ 998 sẽ là Long Phương Thúy, người đang nghi ngờ nàng nhất.
- Lucifer đại nhân, nhiệm vụ của ngài giao cho sắp hoàn thành rồi....
Long Vân Anh viết một lá thư, nhờ người đưa đến Dương Tuấn, sau đó đi tìm Phương Thúy, đánh ngất và bắt Phương Thúy đi, đợi thực hiện kế hoạch tiếp theo, nội dung bức thư là hẹn gặp Dương Tuấn
một mình vì có việc quan trọng về nội gián trong Long Nhân tộc, tất nhiên Dương Tuấn tin tưởng ngay, để Mộc Khuê trở về, mặc Ẩn Liễm Mật Bào đi đến địa điểm Vân Anh hẹn gặp.
Buổi tối hôm nay là nguyệt toàn, tức trăng tròn rất mỹ lệ, ánh sáng lam nhạt chiếu rọi khắp Vạn Long sơn.....
Địa điểm gặp mặt là một tửu lâu bên ngoài Vạn Long trấn, một tửu phòng khá lớn tách biệt, với một bàn thịt rượu đầy ắp, Vân Anh tự bao giờ đã ngồi đó nhâm tửu thưởng nguyệt, khuôn mặt đã trở nên hồng hào.
- Chẳng hay Long chấp sự có thông tin gì cho ta?
Dương Tuấn thu hồi Mật Bào, ngồi đối diện với Vân Anh, mở miệng nói.
- Hức...Chỉ là ta đang nghi ngờ Long Phương Thúy, từ rất lâu nàng ta đã có hành động bất thường, hôm nay lại biến mất không tung tích, khiến ta càng thêm nghi ngờ... Hức..
Vân Anh nhấp chén rượu trong tay, vừa nói vừa nấc lên do say rượu.
- Phương Thúy? Ta thấy nàng ta không giống cho lắm.
Dương Tuấn đưa tay cầm chén rượu lên uống một hơi, rượu chảy qua thanh quản cay nóng thư khoái, mùi hương thơm khó tả vương vấn trong miệng, đúng thật là rượu ngon.
- Haha, tin hay không thì tùy ngươi, nhưng ván cờ này, có lẽ ta thắng rồi.
- Thắng? Ngươi đã cho ta uống cái gì?
Một cảm giác nóng bức mãnh liệt dâng trào trong người Dương Tuấn, cự vật ngủ say nay hùng dũng chống trời, khuôn mặt Dương Tuấn bắt đầu trở nên đỏ bừng, miệng thở ra hơi nóng, mồ hôi như thác chảy xuống má.
- Ta không có bỏ gì vào rượu, chỉ là rượu này dùng dâm thủy của xử nữ và sữa của những nữ tộc mới sinh con, sau đó bỏ vào một ít thảo dược, chưng cất lâu năm, gọi là Dâm Long Tửu, một loại dâm tửu mạnh mẽ hơn dâm dược gấp bội.
- Ngươi làm việc này có lợi ích gì?
Dương Tuấn ôm chặt ngực trái, trái tim đang đập dữ dội, máu huyết lưu thông quá nhanh, dồn về cự vật, khiến tinh binh mất nhà đang dồn lên não, lý trí của Dương Tuấn sắp mất đi kiểm soát.
- Nội gián chính là ta, Ma Vân Anh....
Vân Anh nở nụ cười thâm độc như ác ma, từ từ cởi bỏ y phục, mặc dù bên trong lòng là địa ngục độc ác, nhưng thân thể của Vân Anh vô cùng quyến rũ, hai quả đào tiên to lớn khổng lồ, nụ hoa lại bé tí lặn sâu vào trong, làn da trắng ngà cùng ánh trăng càng thêm tuyệt đẹp, mái tóc đen mượt thả dài xuống mông, đôi chân thướt tha nhẹ nhàng tiến gần đến Dương Tuấn.
- Gư, hà, hà....
Dương Tuấn cố kìm nén dục vọng bên trong, nhưng lại càng không thể khi tinh binh đã chèn ép thành công lý trí, Dương Tuấn như mãnh hổ xé toang quần áo, cự vật giải thoát khỏi áp bức càng trở nên to lớn, khiến Vân Anh sợ hãi khi mà Ma Long Căn cũng không bằng hàng của Dương Tuấn.
- Gà, xoạc, ch
ch, *ện, phị*...... (Gì gì đó)
Dương Tuấn gầm gừ lao đến đè Vân Anh xuống sàn phòng, không chút dạo đầu mà cự vật cứ thế xông thẳng vào mật đạo, phá tan phòng hộ mà tiến vào trong cùng, Vân Anh đau đớn rơi nước mắt, nhưng Dương Tuấn chả quan tâm mà tiếp tục đẩy hông mạnh vào, đầu cự vật dụi lên bên ngoài hoa động non nớt, mỗi cú va đập là Vân Anh bị thốn đến cả miệng, tuy đau đớn nhưng Vân Anh cảm giác được một sự sướng khoái bên trong.
- A, mạnh nữa đi, á, đúng, mạnh, mạnh nữa đi, á~
Không hề ngừng nghỉ suốt ba canh giờ, mặt trăng thối lui nhường quyền cho thái dương, Vân Anh suốt đêm bị Dương Tuấn hành hạ, lên đỉnh Vu Sơn không biết bao nhiêu lần, mật động bên ngoài sưng tấy ửng đỏ, Dương Tuấn thì bơm tinh hoa đầy ắp bên trong hoa động, cả căn phòng cũng vương vãi dấu tích chiến đấu của họ, Dương Tuấn sau khi xuất tinh lần đầu đã tỉnh lại, nhưng vì tức giận lẫn hệ thống bắt buộc phải thịt Vân Anh thêm hai canh giờ nữa để hoàn thành nhiệm vụ, nên Dương Tuấn cứ tiếp tục không ngừng.
...................................................
Rầm....
Cửa phòng mở ra, một nhóm nữ tộc mang pháp khí tiến vào, bao vây Dương Tuấn lại, dùng áo bào che lại thân thể không mảnh vải của Vân Anh.
- Bắt hắn đi....
Dương Tuấn trong cơn ngủ say bị bắt đi, trước đó còn phong ấn tu vi của hắn lại, Dương Tuấn cũng không lo lắng, cứ tiếp tục giả vờ ngủ để xem chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo.