Bá Đạo Dâm Hiệp Hệ Thống

Chương 24: Sọc xanh huyền thoại


trước sau

Tác: Tính cách main có hơi lập dị, có lúc nghiêm túc chuẩn ngầu, có lúc tà tà biến thái, điên điên khùng khùng, nói chung là không bình thường max lv.

...........................

Ngày thứ tư, Dương Tuấn cả buổi sáng không ngừng nghỉ cày cuốc với Mị Miêu, buổi trưa lần nữa đến trường Thiên Tinh, tìm Mẫn Ý làm nhiệm vụ, bất ngờ thay nàng ta đã đến trường Ly Ngọc, tham gia sự kiện thường niên tên Hoàng Chiến, mỗi trường lập ra một đội khoảng 10 người, tham gia 3 vòng đấu với nội dung khác nhau, trường chiến thắng sẽ có phần thưởng lớn.

- Cũng thật tiện lợi, nhất tiễn song điêu....

Dương Tuấn đạp lên thân pháp, hướng trường Ly Ngọc chạy đi, trường Ly Ngọc cách trường Thiên Tinh 50km, nên phải đi bằng phương tiện giao thông, còn Dương Tuấn đạp thân pháp chạý đi thì cứ như The Flash vậy, khoảng 1 phút đã tới nơi.

Trường Ly Ngọc cực lớn, hôm nay lại trang trí vô cùng lộng lẫy, học sinh ra vào tấp nập, cười nói vui vẻ, nhưng khi Dương Tuấn xuất hiện thì sự im lặng bao trùm, bởi vì trên người hắn toả ra một loại "ý" kì lạ, làm người khác lạnh gáy.

(Chiến ý, dâm ý, từa lưa ý hợp lại).....

- Ồ, mì cay? Cho ta một suất cấp độ cao nhất....

Dương Tuấn lang thang trong con đường quán ăn của trường Ly Ngọc xây dựng lên để phục vụ nhu cầu ăn uống của các học sinh, ngồi xuống và hô to.

- A, à, có, có ngay..... Cấp độ 20 một suất lớn....

Người bán hàng giật mình lắp bắp nói, gọi người chuẩn bị cho Dương Tuấn, còn những học sinh khác thì tránh xa, vì đang có một đám nam sinh tóc nhuộm mũi khuyên xăm trổ các kiểu, chuẩn đầu gấu học đường vênh váo bước đến sau lưng Dương Tuấn đang xì xụp ăn mì, chốc chốc mũi lại phì ra khói trắng.

- Mày là thằng nào dám vào địa bàn bọn tao?

Một tên nam sinh tóc đỏ bước đến đặt bàn tay thô to của hắn lên vai Dương Tuấn, giọng hách dịch nói.

Xoạt..... Ực.....

Sợi mì cuối cùng trôi xuống cổ họng, thở một hơi thoải mái, Dương Tuấn ngay lập tức thay đổi sắc mặt, từ bình thường nghiêm túc trở thành lạnh băng, sát ý cuồn cuộn.

- Láo, không trả lời bố à? Xem đấm....

Tên nam sinh hét lên, nắm tay nắm chặt, đấm một quyền đến mặt Dương Tuấn, tuy nó có chút lực lượng do Thanh Đạo của tên này gia trì lên thì có lực lượng kinh khủng, nhưng đối với người thường mà thôi, còn Dương Tuấn không phải người bình thường và không bình thường ở nhiều nghĩa.

Binh......

Bỗng nhiên một cây bổng điêu khắc tuyệt đẹp từ hư không xuất hiện, quất nhẹ ngang vai tên nam sinh này, lực lượng khủng bố bộc phát, tên kia như viên đạn ra khỏi nòng, bay ra xa xa, đập lên mấy gian hàng liên tiếp mời dừng lại, không chết cũng trọng thương thập tử nhất sinh.

- Aaaaa......

- Đánh nhau rồi....

Đám đông học sinh hét lớn, sau đó tản ra càng thêm xa, chỉ biết núp ló quan sát.

- Đánh nó.....

Cả đám nam sinh còn lại sau khi thất thần một lúc thì giật mình tỉnh lại mà hét lên, xông lên vung quyền vung cước đánh Dương Tuấn.

Còn Dương Tuấn vừa nãy dùng thức thứ nhất của Tuyệt Sát Bổng, Tuyệt Bổng, một bổng không thấy tung tích, Dương Tuấn thu lại Tuyệt Sát Bổng, dùng tay không nghênh chiến, à không, phải nói là nghiền ép....

Ầm.... Ầm.....

Từng tiếng động lớn như công trình xây dựng vang lên, bụi cát, gió lớn thổi bay mấy gian hàng xung quanh, những học sinh phía xa cũng tò mò chuyện gì đang xảy ra.

Bụi bặm tán đi, một cảnh tượng khó tin vào mắt xuất hiện, mười mấy tên nam sinh đầu ghim chặt dưới mặt đất, chân hướng lên trời thẳng tắp như cột trụ, Dương Tuấn một tay vẫn còn cầm suất mì kia mà chén sạch nước súp còn lại.

- Rác rưởi, giết các ngươi chỉ làm bẩn tay của ta.

Dương Tuấn phun một câu xanh rờn, sau đó xoay người rời đi, để lại cả sân trường im lặng như tờ và không để ý từ một cửa sổ phòng học trên tầng 4 có một đôi mắt sắc bén như một xạ thủ nhìn vào hắn, là một nữ sinh với mái tóc ngắn màu nâu, mắt tròn xoe xinh xắn, làn da trắng tuyết, phía dưới là hai quả đào tiên hơi lớn, vận lên đồng phục nữ sinh bó sát càng làm nó thêm căng tròn.

Trong một phòng câu lạc bộ, một nữ sinh với mái tóc dài màu hoàng kim, đôi mắt đen nhánh tràn ngập chiến ý, mặc trên người đồng phục thể thao khiến hai quả đào khủng căng tròn lên, mông vểnh lên như mời mọc người khác chạm vào chúng, trên môi lại treo một nụ cười đầy ắp vui vẻ khi một nữ sinh khác thì thầm vào tai nàng.

- Haha, vui rồi đây.....

...................................

Dương Tuấn đi loanh quanh trường Ly Ngọc, bất ngờ từ đâu một mũi tên xé gió lao tới, rất may phản ứng của Dương Tuấn rất nhanh, nếu không mũi tên kia đã nhất kích tất sát cự vật yêu quý.

- Là ai? Ai dám ám sát đệ đệ ta?

Dương Tuấn cảnh giác hét lớn, đệ đệ quá sợ hãi nên co lại thành tiểu đệ đệ rồi đây này, không làm ra lý lẽ là không được.

- Tốt, có thể né được mũi tên của ta, ngươi rất giỏi.

Từ một gốc cây bước ra một thiếu nữ nhỏ nhắn đáng yêu, mái tóc ngắn màu nâu, đôi mắt tròn xoe long lanh, nhưng lại vô cùng sắc bén như đại bàng,
trên tay cầm cung gỗ và giỏ tên đeo sau lưng, nói với Dương Tuấn.

- Tiểu muội muội, tuổi nhỏ không nên chơi cung, mà khoan, ngực có chút không đúng.

Dương Tuấn nhìn thiếu nữ chỉ cao 1m5 này nói, sau đó phát hiện bên dưới là hai quả đào tiên căng mọng không bình thường thì thốt lên.

- Ai là tiểu muội muội, ta đây là thiếu nữ 16 tuổi rồi đấy.... Hứ...

Thiếu nữ 1m5 tức giận dậm chân nói với Dương Tuấn, vẻ mặt đỏ bừng vì tức giận của nàng cộng thêm vẻ ngoài trẻ con thì làm Dương Tuấn nhịn cười không được, trong lòng ẩn ẩn có xúc động đến xoa đầu nàng một cái.

- Hắc, tiểu muội muội, nói với ca, tại sao nhắm đến tiểu huynh đệ của ca?

- Aaaa, tên khốn kiếp, ta không phải con nít.... Chết đi....

Thiếu nữ bực tức giương cung, một mũi tên sắc bén xé gió lao đến giữa trán Dương Tuấn, hắn cũng nhắm mắt giả vờ trang bức, hai ngón tay dùng thế kiếm hiệp định kẹp lại mũi tên thì hắn đã lầm.

Bên trong mũi tên có chứa Hoàng Đạo lực.

Thiếu nữ này là Hoàng Đạo Nhân Mã, Hạ Tiểu Vi, là đội trưởng của câu lạc bộ bắn cung trường Ly Ngọc, biệt danh Cung Thủ loli.

Phập.....

- Hự..... Ta X,......

Mũi tên bằng tinh thiết đặc chế, nhẹ, sắc bén, xuyên thủng cao, nhưng không gây hại cho người khác vì ai cũng biết sử dụng Đạo Tinh phòng thủ, nhưng Dương Tuấn thì khác, đã ngu còn trang bức, mũi tên xuyên qua giữa trán, xuyên thẳng qua đầu, nhất kích tất sát.

Phịch.....

Dương Tuấn tử thi ngã xuống đất, Tiểu Vi bực tức bỗng nhận ra điều này, mặt biến sắc, quỳ xuống bên cạnh Dương Tuấn tử thi trợn mắt há mồm, run run rút ra mũi tên của mình, máu tươi bắn lên không trung như vòi phun nước.

- Huhu, ta giết người rồi sao?

Tiểu Vi che mặt, nước mắt lăn xuống má, không còn giọt máu trên mặt, vô cùng sợ hãi.

- To nhỉ? Mềm nữa chứ, ừm, rất đàn hồi....

Bỗng nhiên giọng nói trầm ấm mang chút dâm tà vang lên, Tiểu Vi giật mình, sau đó cảm giác hai quả đào tiên của mình bị hai bàn tay thô bạo nắn bóp, Tiểu Vi ngay lập tức vùng dậy, ngã ngồi về sau.

Người vừa sàm sỡ vừa phê bình vừa nãy không ai khác là Dương Tuấn, tên này phục sinh liền tay chân ngứa ngáy, làm chuyện quen tay, nhưng chưa hết, khi Tiểu Vi ngã về sau, Dương Tuấn trong đầu bắt đầu tính toán, khả năng cao nhất là giả vờ tay Tiểu Vi kéo phải cà vạt của hắn, sau đó hắn ngã về trước giống như là bị kéo đi, tay chân nhanh nhẹn để cà vạt vào tay Tiểu Vi, hai tay chống hai bên mặt nàng, mặt đối mặt, mắt nhìn mắt, rất chi là ngôn tình lãng mạn.

Keng, Hảo Cảm bạo kích + 10, Hảo Cảm hiện tại 32.

- Ư, ưm, ngươi chưa chết sao?

Tiểu Vi mặt đỏ bừng, tim nàng đang đập mạnh, hai tay run rẩy, quên đi hành động lúc ý của Dương Tuấn.

- Mỹ nữ trước mặt ta chưa ăn..... Khặc, ta chưa làm quen thì sao chết được.

Dương Tuấn dùng nét mặt chân thật nói, nhưng thực chất là do kí ức của Thánh Ngã mà ra, chứ thực sự là trong lòng Dương Tuấn đang hỗn loạn cực kì, tim đều sắp nhảy ra ngoài, Thánh Ngã không chỉ biết ngã thôi đâu, mà còn biết dùng khuôn mặt chân thành, lời nói mật ngọt mới có thể có hậu cung được chứ.

- Ta, ta, ta thực sự là mỹ nữ sao?

Keng, Hảo Cảm +2.

- Đúng vậy, nếu nàng không là mỹ nữ thì ta chắc chắn rằng trên đời này không ai là tuyệt sắc giai nhân.

Keng, Hảo Cảm +3.

- Ưm, cảm ơn ngươi....

Mặt Tiểu Vi đỏ không thể đỏ hơn, chân chà sát vào nhau, vô cùng ngượng ngùng.

- Đội trưởng à, chị đâu rồi?

Bỗng nhiên có tiếng gọi vang lên, Tiểu Vi giật mình, định đẩy Dương Tuấn ra nhưng hắn đã biến mất, trong lúc còn ngẩn ngơ thì một vài nữ sinh chạy đến nói chuyện với nàng, trong khi Dương Tuấn ẩn trong tán cây, đứng trên một cành cây xoa cằm, nói.

- Thật không ngờ, là sọc xanh huyền thoại....

..................................

P/S: Cầu Thích ♥....

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện