Trục Đông Quân là vua của các ác ma tồn tại trên thế giới này.
Anh được mệnh danh là một ác ma tàn bạo và khát máu nhất lịch sử.
Tuy nhiên, vì hòa bình giữa người và ma nên anh và Bối Hạ Cảnh, người cai quản đất liền kí khế ước hòa bình trong suốt vạn năm qua.
Quay lại hiện tại, Trục Đông Quân đã vi phạm khế ước mà tấn công vào lãnh thổ của Bối Hạ Cảnh.
Vậy mà anh chẳng hề sợ hãi một chút nào, một tay xử lí hết đám tôm tép bên ngoài căn biệt thự của Bối Hạ Cảnh.
"Đừng gọi nữa, bọn chúng ngủ hết rồi, giờ chỉ còn hai chúng ta mà thôi!"
Bối Hạ Cảnh tạo kết giới bảo vệ trái tim.
Sau đó anh triệu hồi thanh bảo kiếm của mình ra, chĩa về phía Trục Đông Quân với giọng nói đe dọa của một con rồng thần:
"Ngươi mau rời khỏi đây trước khi chính tay ta hạ sát ngươi."
Trục Đông Quân cười lớn: "Ha! Ha! Ha! Sao phải căng như thể? Ta chỉ đến lấy lại trái tim của cô gái vô danh ngoài kia thôi!"
Hắn không thèm nhiều lời với Trục Đông Quân nữa, trực tiếp dương kiếm lên tấn công anh.
Tiếng va chạm của hai thanh kiếm vang lên, làm cho đất trời rung chuyển.
Toà nhà của Bối Hạ Cảnh cũng không thể chịu đựng được áp lực lớn như thế, dần dần sụp đổ.
Để không làm người dân xung quanh bị thương, Bối Hạ Cảnh dùng trận pháp dịch chuyển tức thời, đưa cả tòa nhà đến giữa biển.
Cuộc chiến của hai người vẫn chưa dừng lại ở đó, Trục Đông Quân dùng đôi cánh của mình tạo thành một trận cuồng phong vô cùng lớn, thổi bay hết tòa nhà của Bối Hạ Cảnh.
Từng mảnh gỗ, từng mảnh đá cứ thế bị cơn sóng quấn trôi xuống biển xanh.
Thế nhưng, sau lớp nhà gạch đá đó lại là có một kết giới mạnh mẽ, bảo vệ một thi thể của một người con gái.
Cơ thể của cô ấy bị bao phủ bởi một lớp băng dày đặc, vậy mà nhan sắc là tuổi xuân của cô vẫn được giữ nguyên vẹn.
Bên cạnh tảng băng là trái tim thuần khiết của Hạ Lưu Ly, nó vẫn đang đập rất mãnh liệt.
Trục Đông Quân đưa mắt nhìn cái tảng băng xanh ngắt đó mà bất giác bật cười: "Ha! Ha! Ha! Thật không ngờ, ngươi vẫn còn giữ cái xác của người phụ nữ đó sao? Đãng nhẽ ngươi phải chôn đi chứ!"
Bối Hạ Cảnh vẫn rất điềm tĩnh đáp lại anh: "Ngươi thì hiểu được cái gì gọi là tình là ái? Vô tâm, không cảm xúc như ngươi không có tư cách cười nhạo ta."
Trục Đông Quân cũng chẳng rảnh mà đôi co với hắn.
Nhiệm vụ ưu tiên nhất bây giờ của anh chính là cướp lại trái tim đó về để hồi sinh Hạ Lưu Ly.
Cô ấy sống lại thì bệnh tình của anh mới có thể cứu vãn được.
Anh trực tiếp tấn công Bối Hạ Cảnh.
Làn khói đen mở ảo bao bọc lấy thanh kiếm sắc bén của chiến thần, khiến cho hắn ta rơi vào thế bí, không thể dùng thanh kiếm thần tấn công Trục Đông Quân.
Chỉ trong nháy mắt, Trục Đông Quân đã thuận lợi