Quỷ nữ nhìn thấy hình ảnh của đại ác ma, đôi mắt ả có chút chấn động.
Thế nhưng cái sự run rẩy và sợ hãi của ả chỉ kéo dài được vài giây.
Nó ngạo nghễnh cười khinh bỉ anh:
“Chà, không ngờ ngươi có thể xuất hiện ở được đấy, nhưng mà đã đến rồi thì đâu thể ra được, đúng chứ?”
Trục Đông Quân nhăn mày, tức giận giải phóng đôi cánh thổi bay cát đá về phía quỷ nữ khiến nó bị tan chảy thành một vũng máu tươi dưới sàn nhà.
Lúc này, Hạ Lưu Ly mới từ từ bước ra khỏi căn phòng ngột ngạt đó.
Cô liếc mắt nhìn tình hình, mọi người đều vẫn bình an vô sự thì mới thở phào nhẹ nhõm.
Sự xuất hiện bất ngờ của Trục Đông Quân cũng làm cho cả ba người dưới lầu vô cùng ngạc nhiên.
Trịnh Tĩnh Lẫm tò mò chất vấn đại ác ma:
“Nè, sao anh vào được đây hay vậy? Mà sao anh lại bước ra từ phòng Hạ Lưu Ly chứ?’
Trục Đông quân cao ngạo đáp lại anh một câu vô cùng chất: “Ta thích thế, liên quan gì đến con hồ ly thối nhà người.”
Nghe câu này của anh mà Trịnh Tĩnh Lẫm tức đến đỏ hết cả mặt nhưng cũng chẳng làm gì được Trục Đông Quân.
Hàn Sở Trạch không biết từ bao giờ đã đi đến ngay cạnh Hạ Lưu Ly, anh đưa cho cô thanh kiếm trắng rồi nói:
“Chỉ có cô mới có thể giết được con quỷ nữ này, dùng thanh kiếm đâm thẳng qua nốt chu sa trên trán của ả là được.”
Hạ Lưu Ly nhìn thấy trong đôi mắt của Hàn Sở Trạch đang chứa đựng một nỗi sợ khỏ tả.
Nó giống như đang sợ sệt điều gì đó khi đưa thanh kiếm trắng này cho cô, giống như muốn giết được quỷ nữ thì cô sẽ phải trả một cái giá gì đó vậy.
Cô đang định mở lời hỏi anh thì vũng máu tanh tưởi kia bắt đầu di chuyển với những dấu chân to gấp đôi lần trước.
Chỉ thấy nó đi lên trần nhà rồi lại đi xuống dưới lầu, nhà bếp, phòng tắm.
Tất cả những nơi trong căn nhà đều có dấu chân quỷ của nó.
Mọi người vẫn đang hoang mang không biết quỷ nữ muốn làm gì thì dưới chân họ đã xuất hiện những bàn tay máu vô cùng bốc mùi và kinh tởm.
Chúng nắm chặt lấy chân của họ từ từ kéo xuống sàn nhà đã nhuộm đỏ màu máu từ lúc nào không hay.
“Cái gì vậy nè, mới thoát ra xong giờ lại dính bẫy của nó là sao trời?” Trịnh Tĩnh Lẫm hoảng hốt hét lớn lên.
Giọng nói thì thầm của quỷ nữ vang vọng khắp căn nhà: “Ha, ha, ha, các người sẽ sớm bị đống máu của ta nuốt chửng thôi.” Hạ Lưu Ly Bất chợt bị những sợi tóc đỏ của nó quấn chặt, treo giữa không trung, “Còn con nhỏ thần nữ này sẽ trở thành đồ ăn cung cấp máu cho ta mỗi ngày.”
Tinh linh xanh lên tiếng hỏi nó: “Sao ngươi không nuốt chửng cô ấy luôn đi, mắc gì phải mang đi