Nghe Hạ Nhiên nói tới đây, sắc mặt X lập tức thay đổi.
Anh ngạc nhiên: "Bản thiết kế? Chẳng lẽ nó có độ tương đồng với hình xăm của chúng tôi?"
Hạ Nhiên gật đầu: "Chính là cái này, sau đó anh trai tôi liền mất tích.
Đó là manh mối duy nhất.”
Lúc này X mới hiểu tại sao Hạ Nhiên lại hỏi như vậy.
Anh đặt tay trên trán, có chút đau đầu vỉ sự tình phát triển đến mức này.
Sau khi dừng lại vài giây, anh nhìn Hạ Nhiên nói:
"Cô không cần tiếp tục điều tra nữa, nếu chuyện này thật sự là người trong gia tộc làm, tôi nhất định sẽ cho cô một lời giải thích."
Sau khi đã bình tĩnh lại, anh nói: "Trên thực tế, tôi nghĩ khả năng là người trong gia tộc làm ít hơn ba mươi phần trăm.
Nhưng có người lấy chuyện này làm vỏ bọc, thật sự rất thành công."
Lời nói của anh mở ra một hướng mới cho Hạ Nhiên.
Lúc X rời khỏi nơi này, còn cùng Hạ Nhiên nhấn mạnh một lần nữa.
Nói, nếu chuyện này thật sự là nội bộ gia tộc làm, anh sẽ cho cô một cái công bằng.
Nhưng bất luận như thế nào, cô và Hàn gia đều không có quan hệ.
Đợi đến sau khi hai người rời đi, Hạ Nhiên bắt đầu tham quan.
Đợi đến khi xong, nhìn trời tối đen bên ngoài, lúc này mới nhớ tới mình không có xe để về.
Nghĩ đến biệt thự lẻ loi, bên trong có một người sống như cô, vẫn là ở ngoại ô, Hạ Nhiên toàn thân nổi da gà.
Cô không suy nghĩ nhiều, trực tiếp gọi điện thoại cho Trình Thâm.
Điện thoại nhanh chóng kết nối, nhưng đầu kia nghe là Hạ Cẩm Ngôn.
Hai anh em nói chuyện với Hạ Nhiên một hồi, Hạ Cẩm Ngôn bỗng nhiên hỏi: "Con nhớ bây giờ bên đó là nửa đêm, nửa đêm sao mẹ không ngủ?
Hạ Nhiên không biết nên trả lời thế nào.
Không lẽ nói cô sợ đến nỗi không thể ngủ?
Hạ Cẩm Ngôn giống như đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, cười hì hì: "Có phải mẹ sợ không Hay để con kể cho mẹ nghe một câu chuyện ma để ru ngủ nhé?"
Thằng nhóc này suốt ngày đùa giỡn mẹ nó! Hạ Nhiên hận không thể trực tiếp đạp thằng nhóc này một cước.
Ngay khi cô chuẩn bị cúp máy, giọng nói của Trình Thâm từ bên kia vang lên.
"Có chuyện gì vậy?"
Hạ Nhiên nghe thấy giọng của anh, giọng điệu liền mềm xuống: "Em có chút sợ, anh nói chuyện với em đi."
Trình Thâm Ừ một tiếng, bắt đầu cùng Hạ Nhiên tán gẫu chuyện mấy ngày gần đây.
Thậm chí còn gửi cho cô vài tấm ảnh của hai anh em.
Nói chuyện với anh một hồi, Hạ Nhiên cảm giác Trình Thâm xua tan hàn ý bao phủ bên cạnh mình.
Sau khi tạm dừng một hồi, liền đem toàn bộ chuyện của X nói cho Trình Thâm.
"Anh nghĩ ai đã làm điều này? Đoán X có bao nhiêu khả năng?”
Trình Thâm suy nghĩ một hồi, lúc này mới nói: "Anh cảm thấy khả năng này không lớn, căn cứ vào ngày anh trai em mất tích.
Những người đó hỏi anh trai em có nhận ra bản thiết kế kia không, không hề nhắc tới chuyện hình xăm."
Hạ Nhiên không rõ ý tứ của anh.
Sau đó nghe Trình Thâm phân tích: "Nếu bọn họ là người Hàn gia, ngay từ đầu đã biết hình xăm này có quan hệ với bản thiết kế, vậy sao chỉ đề cập đến bản thiết kế mà không hỏi hình xăm.”
Đây tuy rằng chỉ là suy đoán của Trình Thâm, nhưng Hạ Nhiên thật sự suy nghĩ vấn đề này.
Trừ mấy người có liên quan đến gia tộc này, người hiềm nghi lớn nhất...
Đáy mắt Hạ Nhiên trầm xuống: "Chuyện này, chẳng lẽ có quan hệ với Hạ Chỉ Y."
Ngoại trừ Hạ Chỉ Y ra, cô không thể nghĩ ra ai người khác.
Nhưng Trình Thâm đối với suy đoán này của cô cũng không phải rất đồng ý: "Tuy anh và Hạ Chỉ Y chưa từng tiếp xúc nhiều, nhưng anh lại cảm thấy tâm cơ của cô ta không sâu như vậy."
Hạ Nhiên cũng cảm thấy Hạ Chỉ Y không có khả năng làm ra chuyện này
Giả vờ nhu nhược, tình cảm, Hạ Chỉ Y là một diễn viên xuất sắc là nhưng phương diện này thì không nhất định.
Trình Thâm do dự một chút, vẫn nói: "Anh cảm thấy chuyện này mẹ em có hiềm nghi lớn nhất."
Thật ra trong đầu Hạ Nhiên vừa mới hiện lên bóng dáng của bà, nhưng cô còn không muốn tin tưởng sự thật này, cho nên mới không nói ra.
Hiện tại Trình Thâm trực tiếp nói thật, Hạ Nhiên có chút bối rối.
"Em thật sự không muốn tin bà ấy sẽ hại con trai ruột của mình.”
Tuy lúc trước đã biết cái chết của Hàn Tường Thần tám chín phần không thể thoát khỏi liên quan, nhưng trước khi không nhìn thấy bằng chứng xác thực, cô không muốn tin.
Trình Thâm thở dài một hơi, biết nếu chuyện này là thật, nhất định là đả kích lớn đối với cô.
"Ngủ đi, anh bên cạnh em.”
Chuyện này quả thật ảnh hưởng đến tâm tình Hạ Nhiên, vốn cô cho rằng hôm nay mình không ngủ được, nhưng Trình Thâm nói chuyện điện thoại với mình, cô dần ngủ thiếp đi.
Trình Thâm nhìn điện thoại trong tay mình, nghe tiếng hít thở đều đặn của Hạ Nhiên, đáy mắt trầm xuống.
Đợi đến khi Trình Thâm cúp điện thoại, Hạ Cẩm Ngôn đi về phía anh: "Ba và mẹ vừa mới nói chuyện gì? Con cảm thấy hai người không vui."
Trình Thâm nhìn Hạ Cẩm Ngôn không nói lời nào, giơ tay lên sờ sờ đầu cậu bé: "Mấy ngày kế tiếp con và em gái ở bên bà nội, ba đi tìm mẹ được không?”
Hạ Cẩm Ngôn không có ý kiến.
Hạ Mộng Hi đương nhiên là Hạ Cẩm Ngôn nói cái gì cô bé cũng nghe, hai đứa trẻ cứ như vậy ngoan ngoãn đến nhà họ Trình.
Trình Thâm nhìn cuộc gọi nhỡ, trực tiếp gọi lại: "Chuyện đó tôi đã suy nghĩ rồi, đến lúc đó tôi sẽ mang theo Hạ Nhiên đến.”
Trong điện thoại, Hạ Chỉ Y nghe vậy nhất thời kinh hỉ, cô nói: "Thật sao? Chị gái em sẽ về thật sao? Đến lúc đó em nhất định sẽ chuẩn bị thật tốt, hoan nghênh chị về nhà.”
Mấy ngày nay Hạ Chỉ Y vẫn gọi điện thoại cho anh, muốn anh có thể mang Hạ Nhiên trở về xem một chút.
Lúc trước anh nghĩ rảnh rỗi hỏi Hạ Nhiên cái này, nhưng bây giờ anh cảm thấy bọn họ cũng đã đến lúc trở về.
Đồng tử Trình Thâm chợt lóe: "Nhưng gần đây Hạ Nhiên ở nước ngoài, không bằng tôi đi chào hỏi mẹ vợ trước, xem như thay Hạ Nhiên tận hiếu.”
Yêu cầu này quả thật không có biện pháp cự tuyệt, hơn nữa Hạ Chỉ Y căn bản cũng không muốn cự tuyệt.
Giọng điệu dịu dàng vang lên: "Nếu vậy, em đã sẵn sàng để chào đón anh rể."
Sau khi cúp máy, Trình Thâm lấy ra một tấm ảnh từ trong ngăn kéo.
Trong bức ảnh đó là cảnh Hạ Chỉ Y và Nhiếp Tư Diệu gặp nhau.
Tuy anh cũng không rõ hai người này nói chuyện gì, nhưng sau đó, Hạ Chỉ Y mới bắt đầu thỉnh thoảng gọi điện thoại cho anh, bảo anh đưa Hạ Nhiên về Hạ gia.
Hai người này chắc chắn có giao dịch.
Suy đoán này của Trình Thâm không sai, vì ngày hôm sau khi anh đến nhà họ Hạ, vừa mới vào cửa đã bắt gặp Nhiếp Tư Diệu đứng với Hạ Chỉ Y.
Nhiếp Tư Diệu vừa nhìn thấy Trình Thâm, thân thiết chào hỏi: "A Thâm."
Hiện tại danh tiếng Nhiếp Tư Diệu thất bại thảm hại, thật sự là lăn lộn không nổi nữa trong giới người mẫu, đã chính thức nhàn rỗi ở nhà.
Bởi vì cô ta không kịp thời nói cho gia đình biết chuyện mình và Trình Thâm không có ý định kết hôn, để ngừng tổ chức hôn lễ, khiến cho gia đình bị người ta cười nhạo rất lâu.
Ngay cả bà nội luôn luôn thương cháu gái cũng cằn nhằn, chứ đừng nói chi là những anh chị em vốn không thuận mắt cô.
Nhưng lúc này chào hỏi Trình Thâm, giống như không có chuyện gì.
Trình Thâm liếc mắt nhìn Nhiếp Tư Diệu, trực tiếp coi cô ta không tồn tại, nói với Hạ Chỉ Y:
"Mẹ ở đâu? Tôi sẽ đi gặp bà ấy trước."
Nhiếp Tư Diệu thấy Trình Thâm xem nhẹ mình, cả người đều cứng ngắc.
Thẳng đến khi nhìn Trình Thâm khuất bóng, vẻ mặt buồn bã nhìn Hạ Chỉ Y: "Em cũng nhìn thấy, anh ấy căn bản không để ý tới chị, bây giờ chị nên làm cái gì đây?"
Vốn là sau khi Hạ Chỉ Y nghe Nhiếp Tư Diệu nói, còn cảm thấy Trình Thâm và Nhiếp Tư Diệu cũng là tình cảm từ nhỏ, dù thế nào cũng không đến mức phớt lờ nhau.
Nhưng hôm nay gặp, cô mới tin tưởng Trình Thâm thật sự là một chút tình cảm cũng không lưu lại cho Nhiếp Tư Diệu.
Hạ Chỉ Y nhìn bộ dạng của Nhiếp Tư Diệu, an