Vừa mới nói chuyện với Phượng Cửu một lúc, thư ký Chu đã đi xuống gọi cô lên lầu.
Ban đầu, thư ký Chu còn lo lắng Hạ Nhiên sẽ vẫn trốn tránh Trình Thâm như trước nhưng cô lại tự giác đi lên.
Nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của thư ký Chu, Hạ Nhiên trực tiếp nói:
“Không thể trốn anh ấy mãi, phải không? Bây giờ không còn như trước nữa, tốt nhất là thẳng thắn với nhau."
Dù sao Trình Thâm cũng sắp kết hôn, phải ly hôn đã.
Nếu không, cô sẽ quá có lỗi với Nhiếp Tư Diệu.
Sau khi đi vào, Trình Thâm trực tiếp đưa cho cô một văn kiện, nhưng cô rất nhanh liền đọc qua, không nói thêm gì nữa.
Bởi vì Trình Thâm hành động rất quen thuộc, giống như lần trước đưa cho cô thỏa thuận ly hôn.
Vì vậy, khi Hạ Nhiên nhìn thấy hành động này, cô thực sự có chút sợ hãi.
"Đây không lẽ là một thỏa thuận kỳ lạ khác, phải không?" Hạ Nhiên vô thức nói từ tận đáy lòng.
Trình Thâm nghe xong lời phàn nàn của cô cũng không thèm nhìn cô một cái.
Hạ Nhiên nghi ngờ mở hồ sơ ra, đồng tử ngày càng giãn ra.
Nhìn đến cuối cùng, khóe miệng cô không tự chủ được nhếch lên.
Thứ Trình Thâm đưa cho cô vừa rồi là một cuộc thi thiết kế, thật ra loại vật này không khó nhìn, điểm của cuộc thi thiết kế này cũng không đặc biệt cao, nhưng quan trọng nhất là người tổ chức, anh ta rất có tiếng tăm trong giới thiết kế Châu Âu.
Trên thực tế, loại lớp học này không phải một hội nghị nhà thiết kế cấp cao đặc biệt, Trình Thâm ban đầu không có kế hoạch chấp nhận nó.
Nhưng vì Hạ Nhiên dường như rất hứng thú với các thiết kế châu Âu nên anh đã lấy giúp cô.
Thấy Hạ Nhiên đối với mình tươi cười, Trình Thâm buông công việc xuống, hỏi: "Anh quan tâm em như vậy cũng nên báo đáp anh chứ?"
Lúc này Hạ Nhiên mới ý thức được mình đã vì vui sướng mà mất đi bình tĩnh, nhìn Trình Thâm đang mỉm cười trước mắt, vô thức nuốt xuống nước miếng.
“Cái kia… Cảm ơn Trình tổng quan tâm đến nhân viên.” Hạ Nhiên ấp úng nói, sau đó nhìn Trình Thâm trước mặt nói: “Tôi không có gì quý giá.
Nhưng để trả ơn sếp chỉ có thể làm việc chăm chỉ trong tương lai để mang lại giá trị lớn hơn cho công ty."
Không có gì sai với câu trả lời này.
Nhưng đó không phải là câu trả lời anh muốn.
Trình Thâm nghe vậy sắc mặt trở nên có chút lạnh, sau đó vươn tay đem Hạ Nhiên kéo vào trong ngực.
Một tay chống eo cô cố định, anh cúi đầu trực tiếp gặm cắn môi cô.
Hạ Nhiên bị hành động của anh khựng lại vài giây, sau đó cô mới ý thức được chuyện gì đã xảy ra.
Giơ tay lên định đẩy Trình Thâm ra, không ngờ lại càng cắn mạnh hơn vào mình.
Khi anh buông ra, môi cô tê dại.
Hạ Nhiên sờ sờ môi, trong mắt hiện lên lửa giận, giơ tay muốn đánh Trình Thâm, nhưng sau đó lại kiềm chế lại xúc động, nặng nề lắc lắc tay: "Anh có biết mình đang làm gì không?"
Đôi môi đỏ tươi mở ra đóng lại đơn giản là một sự cám dỗ đối với Trình Thâm.
Anh dán chặt mắt vào môi Hạ Nhiên, không quên đáp lại lời Hạ Nhiên: "Đương nhiên là biết."
Hạ Nhiên nghe vậy hoàn toàn tức giận: "Nếu anh biết, tại sao vẫn hôn những người phụ nữ khác khi sắp kết hôn? Anh coi tôi và Nhiếp Tư Diệu là cái gì hả?"
Đối xử với em như người tôi yêu nhất.
Những lời này thoáng qua trong đầu Trình Thâm, nhưng anh không nói ra lời.
Rốt cuộc,