Cô gái tên Julie cười với cô gái kia vui vẻ tiến vào trong buổi tiệc.
" Aa, thật sự là mơ sao.
Cô ấy là thần tượng của tôi đấy.
"
Cô gái kia phấn khích nói không nên lời khoẻ bức ảnh chụp chung với người được gọi là Julie kia.
Trong buổi tiệc Tống Đàm Trạm và Kỉ Giang cũng nhanh chóng chọn món sau đó tìm một góc nào đấy ngồi xuống.
Cô gái kia cũng nhanh chóng chọn món tìm góc yên tĩnh không ai để ý tới, nhanh chóng thưởng thức đồ ăn của mình.
Những cô gái trong bữa tiệc không ngừng nhìn qua chỗ Tống Đàm Trạm, thảo luận gì đó.
" Này nếu cậu thích thì có thể thử đến làm quen.
"
" Nhưng nếu người ta từ chối thì sao?" Cô gái kia ngại ngùng đáp.
Nhưng sau tất cả vẫn lấy hết dũng khí đi đến bàn chỗ Tống Đàm Trạm.
"Hi, can I get to know you?- Xin chào, tôi có thể làm quen với bạn không?"
Thế mà cô gái đó lại dùng tiếng Anh với Tống Đàm Trạm chứ không phải là tiếng Pháp.
"Sorry my wife doesnt like this.
-Xin lỗi vợ tôi không thích điều này.
"
Tống Đàm Trạm vừa trả lời cô gái ấy còn vừa dơ tay cho cô ta xem chiếc nhẫn ở ngón giáp út của mình, cô gái ngại ngùng xin lỗi rồi nhanh chóng rời đi.
Cô gái kia quay về bàn của mình các bạn của cô ta không ngừng động viện, cô gái ủ rũ nói ra một câu tạm dịch là: " Trai đẹp giờ đều là của người khác rồi.
"
Kỉ Giang bên cạnh dơ ngón tay cái lên với Tống Đàm Trạm, phải nói Tống Đàm Trạm luôn biết cách làm cho con gái nhà người ta đau khổ.
Cô gái kia bên này cũng đâu có được yên ổn cho dù đã ngồi chỗ tối nhất nhưng vẫn bị những tên đàn ông khác làm phiền.
Chỗ cô hơi ồn ào khiến khiến Tống Đàm Trạm để ý tới, Tống Đàm Trạm đưa mắt nhìn qua bên chỗ cô.
" Chắc chắn là một cô gái rất đẹp mới được mấy người kia để ý tới.
"
Kỉ Giang nhanh nhảy nói một câu với Tống Đàm Trạm.
Tống Đàm Trạm nghe thế thì cũng không để muốn nhìn nữa, vừa định rời mắt thì cô gái kia đứng dậy bóng lưng lọt vào tầm mắt của Tống Đàm Trạm.
Bóng lưng này rất giống với bóng lưng mà hắn ngày đêm mong nhớ, chiếc dĩa trên tay Tống Đàm Trạm bất giác run lên.
Thấy cô gái rời đi đôi chân Tống Đàm Trạm bất giác chạy theo, thái độ của Tống Đàm Trạm khiến Kỉ Giang khó hiểu nhưng cũng đành phải bỏ lại dĩa đòi ăn thơm phức đuổi theo Tống Đàm Trạm.
" Ngài làm sao vậy?" Kỉ Giang vừa đuổi theo vừa hỏi nhưng Tống Đàm Trạm không trả lời.
Tống Đàm Trạm cứ như thế đi theo bóng lưng của cô gái kia, nhưng đến khi tới ngoài cổng thì Tống Đàm Trạm không thấy cô gái ấy đâu nữa.
Tống Đàm Trạm len lỏi qua đám người hy vọng có thể nhìn thấy được bóng lưng kia một lần nữa, nhưng tìm mãi cũng không có kết quả còn bị người ta xô ngã sõng xoài trên mặt đất.
Kỉ Giang thở dốc nhanh chóng chạy đến đỡ Tống Đàm Trạm, ánh mắt Tống Đàm Trạm cứ vô định nhìn trong không trung.
Đôi mắt mơ hồ cả người căng cứng, Kỉ Giang phải loay