Mọi người nhìn thì có vẻ như đang làm việc vô cùng nghiêm túc nhưng thực ra ai cũng là đang hóng chuyện.
Hóng đến mức xuýt chút bị Thành Hạo vừa đi ra phát hiện:
"Tần Thế An.
Việc tôi giao cậu đến đâu rồi?"
Thành Hạo đứng trước cửa phòng phó giám đốc mà lên tiếng.
Tần Thế An vẫn ngồi đó, vừa gõ bàn phím vừa đáp:
"Tôi đang điều hướng dư luận.
Sau trưa nay Đoàn gia sẽ nhận được một tin nóng hổi về tiểu thư nhà họ."
Thành Hạo cũng không có ý định bước vào, thả lại một câu rồi rời đi:
"Tốt.
Khiến cô ta thân bại danh liệt lại càng tốt."
"Không xong rồi, không xong rồi, Đoàn lão gia.
Ông xem làm sao dẹp cái tin tức của nó xuống đi.
Nếu còn để như vậy con của chúng ta thân bại danh liệt mất.
Rôi xin ông mau làm gì đó đi."
Đoàn phu nhân nóng ruột đến sắp phát khóc nhìn con gái nhỏ đanh ôm mình khóc nấc lên nói.
Đoàn Lão gia tay vừa nắm chặt chén trà vừa cố gắng bình tĩnh lại quát tháo:
"Bà nhìn loại con bà dậy đi.
Hình ảnh lăng loàng của nó phát tán đầy trên mạng rồi kia kìa.
Bà hỏi tôi phải làm sao đây? Tôi đã cố chèn xuống rồi nhưng không được.
Đoàn Thẩm Lạc, mày nghĩ xem mày đã đắc tội vố ai để ra nông nỗi này?"
Đoàn Thẩm Lạc vẫn không ngừng khóc, vừa nghe đến đó trong đầu hiện lên duy nhất một cái tên quen thuộc:
"Con có...!con có đắc tội với một người.
Triệu Thành Hạo.
Hôn phu của con.
Hôm đó híc...!con có đến công ty của anh ta.
Là anh ta không đúng.huhu...!con chỉ là sai bảo thư kí của anh ta một chút việc, anh ta liền ghi thù con.
Chính xác là anh ta.
Bố mẹ phải làm chủ cho con."
Vừa nói dứt câu, một chén trà đã được ném tan nát xuống dưới nền đất lạnh lẽo:
"Triệu Thành Hạo.
Hay cho câu Triệu Thành Hạo.
Mày đụng đến người không nên đụng rồi con gái à.
Một người cẩn trọng như cậu ta chưa từng làm điều gì không rõ nguyên do.
Mày đụng đến thứ không nên đụng của người ta mà vẫn còn ở đây mà khóc lóc à? Để Thành Hạo cậu ta ra tay thì không thể cứu vãn được.
Khôn hồn mà nhanh chóng đi xin lỗi không tao có dùng gia sản cả đời cũng chẳng thể nào cứu nổi mày.
Cũng tại bà, bà chiều nó quá đến mức ngu ngốc như này.
Bà làm tôi quá thất vọng, Triệu gia cũng không vào được, thế gia bây giờ cũng từ chối nó.
Thứ ô uế như này còn đứa nào cần nữa.
Xin lỗi Triệu Thành Hạo xong liền tìm một nhà nào gả nó đi.
Đấy là biện pháp tốt nhất."
Đoàn phu nhân ôm Đoàn Thẩm Lạc khóc nức nở.
Lúc bấy giờ Đoàn Thẩm Lạc như xụp đổ hoàn toàn.
Cái gì chứ? Cớ gì là cô ta sai? Là cô ta có hôn ước trước, là cô ta đến trước nhưng tại sao cô ta lại là người sai?
Cô ta không