Nam Cung Từ mặc áo blouse trắng, tay cầm một tập tài liệu, dáng đứng trước cửa của anh ta như chó canh cổng vậy.Nhìn thấy đôi mắt đen lạnh lẽo kia đang nhìn mình…Anh ta nhanh chóng quay người đi: “Hai người cứ tiếp tục đi, em không thấy cái gì hết! Cứ xem như là em chưa từng đến đây đi.”“Phó viện trưởng.” Cô y tá mở lời trước: “Ây dô, anh đến đây rồi à, người ta tìm anh lâu lắm đấy.
Cô Tô đang chờ anh ký tên đó.”Trong mắt cô ta tràn ngập hình trái tim, giọng nói vừa dịu dàng lại vừa quyến rũ, giọng điệu còn uốn éo hơn cả Tô Loan Loan vừa nãy, đúng là làm cho người ta sởn cả tóc gáy.“Khụ, khụ.” Nam Cung Từ ho khan hai tiếng, hắng giọng nói: “Hối cái gì mà hối, tôi đến đây rồi còn gì.”Anh ta chỉ mới đi xuống tầng để kiểm tra phòng bệnh, mà đại ca đã gọi cô gái kia vào trong phòng làm việc để thân mật rồi, thực sự là tận dụng mọi thời cơ mà! Vội vàng quá!Gì mà bảo không gần gũi phụ nữ, rồi còn giữ mình trong sạch… Em nhổ vào, toàn nói xằng nói bậy!Quả nhiên đàn ông có tuổi rất dâm dê!Dâm dê chết đi được!Nam Cung Từ đuổi cô y tá yêu thích mình đi, sao đó nhìn qua nhìn lại hai người Hoắc Cạnh Thâm và Tô Loan Loan, chậc chậc hai tiếng rồi nói: “Đại ca à, tốc độ của tay già đời anh được phết, mới hai ngày thôi mà đã chiếm được người ta rồi, còn kịch liệt như thế nữa chứ.
Ây da da, xem ra lần sau trước khi vào phòng làm việc em phải gõ cửa rồi mới dám vào.
Ha ha ha…”Tô Loan Loan hung dữ lườm Hoắc Cạnh Thâm một cái.Cô cố kiềm chế sự xấu hổ, nhìn về phía Nam Cung Từ: “Anh là bác sĩ chính phụ trách ông nội tôi?”Trước đây cô đã xem bệnh án, bác sĩ phẫu thuật chính cho Tô Học Cần chính là phó viện trưởng, vị bác sĩ này là một người đã thực hiện thành công nhiều ca phẫu thuật, và cũng là một bác sĩ đã từng đạt được rất nhiều huy chương vàng trên trường quốc tế về y học.Vốn tưởng bác sĩ này cũng phải lâu năm, sáu chục tuổi rồi, thế mà lại là đàn em của cái tên cà lơ phất phơ này?Nam Cung Từ ngạc nhiên hỏi: “Cô là cháu gái của ông Tô sao?”Ngoài Tô Nghiên Nghiên thì nhà họ Tô còn có một cô con gái cưng nữa à?“Hôm nay ông nội tôi xuất viện, làm phiền anh…”“Thật tốt quá!” Nam Cung Từ vui mừng mà vỗ tay: “Cô là cháu gái của ông Tô, mà ông ấy lại rất thích tôi, tôi có thể giúp cô nói tốt về đại ca trước mặt ông Tô…”“Đừng có nói linh tinh nữa!” Tô Loan Loan không nhịn được mà đập bàn một cái: “Tôi không có nhiều thời gian đâu, mong anh nhanh chóng làm thủ tục xuất viện.”Nam Cung Từ: “...”**Sau khi làm xong thủ tục xuất viện, Tô Loan Loan gần như là chạy trối chết.Phòng làm việc trở nên im lặng trong chốc lát, sau đó…“Ha ha ha ha!” Nam Cung Từ vừa cười vừa vỗ bàn: “Đừng có nói linh tinh nữa! Ha ha ha, đại ca à, có phải là cô nhóc nhà anh chơi Vương giả vinh diệu* nhiều quá rồi không? Ha ha ha ha!”Đúng là buồn cười chết mất!Hoắc Cạnh Thâm ngồi trên ghế sô pha, ngón tay thon dài châm một điếu thuốc, khẽ nói một câu: “Cậu cười trông cứ như một thằng thiểu năng ấy.”“...”Tiếng cười biến mất.Khóe miệng Nam Cung Từ giật giật.Một lát sau, anh ta thực sự không nhịn nổi nữa nên lại cười nắc nẻ: “Đại ca à, cô nhóc nhà anh năng nổ thật, mà xương cốt anh đã già thế rồi, có trụ được không đấy? Đừng để đến lúc đó không trụ được lại gãy mất…”“Mấy ngày nữa tôi sẽ về nước Y.” Hoắc Cạnh Thâm cắt lời anh ta.“Sao vậy? Bên phía Đông Minh lại gây sự với Vân Đạt à?” Nam Cung Từ lập tức ngồi lại ngay ngắn.Mặc dù Hoắc Cạnh Thâm về nước để tiếp nhận Tập đoàn Hoắc Nguyên, nhưng anh đã sớm có sự nghiệp riêng của mình ở Châu Âu, Nam Cung Từ cũng định góp cổ phần vào Vân Đạt, vì vậy anh ta lập tức thay đổi thái độ.Sau khi hít một hơi thuốc thì Hoắc Cạnh Thâm chậm rãi nói: “Tây Hàn muốn hợp tác với bên Đông Minh.”Phó Tây Hàn là đàn anh của Hoắc Cạnh Thâm lúc anh còn đi học ở nước Y, cũng xem như là người sáng lập thứ hai của Vân Đạt.Nam Cung Từ nhíu chặt mày: “Vậy ý của anh thế nào?”Hoắc Cạnh Thâm liếc anh ta một cái: “Hay là cậu đi đi?”“Miễn bàn!” Vẻ mặt Nam Cung Từ vô cùng nghiêm túc: “Làm sao một người đàn ông hoàn mỹ như em lại có thể tùy tiện đâm đầu vào nấm mồ hôn nhân được chứ? Hơn nữa…”Giọng điệu của anh ta trở nên mờ ám: “Con gái lớn của nhà họ Đông người ta chỉ thích anh thôi, cô ta có nhìn trúng người đàn ông nào khác nữa đâu.
Thực ra thì cô ta cũng không tồi lắm, chỉ là