Mấy hôm nay anh ở nước ngoài, nhưng mỗi ngày cấp dưới đều báo cáo nhất cử nhất động của Lý Tang Du với anh.
Lý Tang Du hôm nào cũng tăng ca đến đêm khuya, hôm nay vẫn như thế.
Đây cũng là lý do anh vừa xuống máy bay đã đi tới công ty.
Không biết bắt đầu từ khi nào anh có thói quen chú ý đến những cuộc gọi, mỗi lần điện thoai reo, anh đều sẽ cố ý liếc nhìn thông báo, không nhìn thấy tên cô, anh đều sẽ thấy hơi mất mát.
Anh quên mất, kết hôn hai năm qua, bọn họ chưa từng gọi điện thoại cho nhau, cô không gọi, anh cũng sẽ không nghe.
Lúc này, tầm mắt của anh vẫn có định ở một cửa sổ.
Giày vò lâu như vậy, anh không tin Lý Tang Du không đầu hàng.
Tài xế mở cửa xe, Lục Huyền Lâm bước xuống, đi thẳng vào trong công ty.
… Tiếng gõ phím không ngừng cuối cùng cũng dừng lại, Lý Tang Du duỗi người một cái, ngồi cả ngày, eo mỏi lưng đau.
Cô nhìn giờ, đã mười hai giờ rồi, dọn dẹp đồ trên bàn xong, cô cầm túi xách lên chuẩn bị tắt đèn tan làm.
“Nhóm trưởng Lý, vẫn chưa về à?”
Một giọng nam đột nhiên vang lên khiến Lý Tang Du giật mình.
Thấy đối phương mặc vest, ngực đeo huy hiệu của công ty, có lẽ là nhân viên của công ty.
“Anh quen tôi sao?”
“Đương nhiên biết rồi, bây giờ cô là người nổi tiếng của công ty chúng tôi đấy, đúng rồi, quên giới thiệu, tôi là Đổng Sâm của bộ phận kinh doanh.
”
Cô nhíu mày, lời này nghe có vẻ vô cùng chói tai, nhưng Lý Tang Du vẫn lễ phép hỏi một câu: “Tìm tôi có chuyện gì sao?”
Trong lúc nói chuyện, cô lùi về sau mấy bước, vẻ bỉ ổi trong mắt đối phương khiến cô phải cảnh giác.
“Vóc dáng này của cô thật sự là very good! Công ty chúng ta thật sự không có