“Cô tên là Lý Tang Du đúng không?”
“Đúng vậy!”
“Vậy thì không nhầm đâu.
”
Một cây bút được đưa vào tay cô, cô nhìn thoáng qua trên biên lai đúng là tên của cô, nhưng chỗ ký tên lại trống không.
“Ai gửi cho tôi vậy?”
“Không biết, mau ký đi, ta còn phải đến nhà tiếp theo.
”
“Ồ, cám ơn!” Lý Tang Du ký tên mình.
Mười lăm cái hộp yên lặng nằm trên bàn, Lý Tang Du ngẩn người nhìn chúng.
Lý Tang Du yên lặng đếm số người trong nhóm của cô, ngoại trừ cô ra, không nhiều không ít vừa vặn đúng mười lăm người.
Lý Tang Du hiểu được ý tứ của Thời Nhiên Phong, yếu ớt nói: “Những thứ này đều là tặng cho các cô.
”
“Tất cả đều là tặng cho chúng ta?”
“Ừm!”
“Thật sao?”
“Ừm!”
Đột nhiên, phòng dữ liệu phát ra những tiếng cười vui vẻ.
“Vậy chúng tôi cũng