“Mợ chủ, mời lên xe.
” Lái xe chờ ở ngoài nhỏ giọng nói, đồng thời mở cửa sau ra.
Tài xế là tài xế tư của Lục Huyền Lâm, đương nhiên biết thân phận của Lý Tang Du, Lý Tang Du cũng không thấy bất ngờ.
Lý Tang Du mang theo nghi ngờ ngồi vào xe, Lục Huyền Lâm đã ngồi ở trong rồi.
“Anh muốn làm gì?”
“Cô đi theo tôi là được.
”
Xe chậm rãi chạy xa khỏi công ty.
“Bây giờ là thời gian làm việc, công việc bị chậm trễ cũng đừng trừ tiền lương của tôi.
”
“Cô chỉ có chút tiền đồ vậy thôi sao?” Đôi mắt Lục Huyền Lâm lộ vẻ khinh thường.
“Tôi đâu thể so được với cậu chủ như anh.
”
“Ở thành phố A, mọi người đều biết Lý Tang Du của nhà họ Lý là nữ thần kiêu ngạo, bây giờ lại lưu lạc đến mức tính toán chi ly từng đồng tiền lương.
”
Lý Tang Du phản kích không chút lưu tình: “Chỉ có thể nói như là một đóa hoa nhài cắm bãi phân trâu.
”
“Lý Tang Du !” Lục Huyền Lâm gầm nhẹ một tiếng.
Buồn cười, sao sánh anh với bãi phân trâu? Cô không cãi nhau với anh một ngày sẽ chết sao?
Lại quên mất việc này là chính anh khơi mào.
Lý Tang Du cố ý móc lỗ tai: “Không biết tổng giám đốc Lục muốn sai bảo gì?”
“Cô…” Lục Huyền Lâm tức giận trợn mắt nhìn cô, lại không biết