Đúng vậy, nên tỉnh lại đi.
Lý Tang Du cô đơn rời đi lại làm cho Tiêu Hà cảm thấy thoải mái.
“Lục Huyền Lâm, nếu như tìm được Uyển Khanh, cháu định làm như thế nào? Có ly hôn với Tang Du rồi tái hôn với Uyển Khanh không?” Đây luôn là dự định trong lòng Tiêu Hà.
Lục Huyền Lâm sửng sốt một chút.
Ly hôn?
Ban đầu cưới Lý Tang Du là vì trả thù cô.
Để cô ở nhà họ Lục làm cô chủ một thời gian, chờ Lý Uyển Khanh trở lại, thì sẽ đuổi ra khỏi nhà, bị bỏ mà không có thêm gì, có kết cục thê thảm.
Cho nên hai năm qua anh và Tiêu Hà vẫn không ngừng tìm tung tích Lý Uyển Khanh .
Nhưng bây giờ Lý Tang Du mang thai, cho dù anh đồng ý ly hôn, bên ông nội cũng sẽ không đồng ý.
Huống chi, đứa bé trong bụng Lý Tang Du còn thừa kế năm mươi phần trăm cổ phần Lục Thị.
Ly hôn với Lý Tang Du thì chẳng khác nào mất đi một nửa cổ phần Lục Thị.
Dù là phía ông nội hay cổ phần Lục Thị, đều là thứ anh không thể chấp nhận chúng mất đi.
“Lục Huyền Lâm?” Lục Huyền Lâm ngẩn người làm trong lòng Tiêu Hà hoảng hốt: “Không phải là hết yêu Uyển Khanh rồi đấy chứ?”
Tỉnh hồn lại, Lục Huyền Lâm lắc đầu: “Dĩ nhiên cháu yêu Uyển Khanh.”
“Nếu một ngày Uyển Khanh trở lại, cháu sẽ làm thế nào?”
“Ly hôn! Dĩ nhiên sẽ ly hôn Lý Tang Du .”
Chờ Lý Uyển Khanh trở lại, chờ Lý Tang Du sinh đứa bé, anh sẽ không chút do dự ly hôn Lý Tang Du .
Chẳng qua là, trong tiềm