Nghi thức chào cờ kết thúc quay về phòng học, Diêm Hàn hỏi Lâm Kiến Lộc chuyện Cấp Trường Đông đậu cao trung Lộc Trạch đáng mừng như vậy, sao hai người bọn họ lại không nói cho cậu.
Cuối tháng tám đúng là thời tiết nắng gắt hết thu muốn chết đi sống lại, trời rất nóng, mặt trời rất gắt, mà vừa mới phơi nắng nửa tiếng đồng hồ, lúc này về lớp Diêm Hàn khó tránh khỏi mồ hôi đầy đầu.
Cậu gầy, nhưng dù sao cũng là đàn ông, hỏa khí vượng.
Huống chi vì che giấu thân phận, không chỉ có dáng ngực giả, bên dưới cậu còn mang quần an toàn, trên người nhiều hơn con trai bình thường mấy miếng vải...
Hoặc là nói làm con gái vất vả quá.
Bây giờ đại ca tràn đầy đồng cảm.
Cảm thấy nóng không chỉ có mỗi mình cậu, Tần Tư Du bàn bên cạnh đã nóng đến le lưỡi, Ôn Giác Vinh thì phải cầm tờ giấy quạt quạt.
Trong lớp mọi người ít nhiều đều phải dùng các kiểu hạ nhiệt độ để dễ chịu được một chút, nhưng Lâm Kiến Lộc lại không có phản ứng gì.
Hắn mang áo đồng phục tay ngắn mùa hè, eo lưng thẳng tắp ngồi kia, không cần quạt cũng không cần vạch quần vạch áo, nhưng thật ra khá phù hợp với khí chất yên ắng vốn có của hắn.
Nhưng Diêm Hàn biết thật ra anh Đại Lâm cũng sợ nóng.
Chẳng qua cấu tạo óc không giống nhau, những lúc thế này Lâm Kiến Lộc có thể dời toàn bộ cảm giác lên chuyện khác, nên tự nhiên không cảm thấy nóng.
Lâm Kiến Lộc trả lời câu hỏi của cậu, hắn nói "Không phải tôi cố ý không nói cho cậu biết, là tiểu Cấp muốn làm cậu bất ngờ."
"Tiểu Cấp?"
"Ban đầu nhóc ấy sợ thi không đậu, làm cậu thất vọng.
Sau đó thi đậu nên mới muốn làm cậu ngạc nhiên."
"..." Diêm Hàn không biết trong lòng Cấp Trường Đông địa vị của cậu cao như vậy đấy.
Lâm Kiến Lộc nói "Nhóc ấy rất sùng bái cậu, đặc biệt là lúc biết cậu học còn rất giỏi."
Diêm Hàn hết cả hồn "Tôi?...!Học giỏi?"
"Ừ." Lâm Kiến Lộc gật gật đầu, lại liếc mắt nhìn cậu một cái "Tóm lại cậu phải cố lên."
"..."
Ý chính là lần kiểm tra xếp lớp lần này ngàn vạn lần không được đứt gánh.
Nhớ tới đây Diêm Hàn lại phiền lòng, cậu gãi gãi quai hàm "Vậy...!Tiểu Cấp có gì cần tôi hỗ trợ không?"
"Hẳn là không có?" Lâm Kiến Lộc nghĩ nghĩ "Học phí cùng sinh hoạt phí của Tiểu Cấp tôi đã nói với viện trưởng, tôi sẽ phụ trách.
Còn những chuyện khác phải dựa vào chính nhóc ấy."
"...!Anh Đại Lâm, cậu thật là tốt quá."
Tuy nói không cần phải giấu giếm thân thế của Cấp Trường Đông, nhưng càng không cần phải tuyên truyền thân thế nó làm gì, cho nên lúc hai người nói mấy câu này đều ghé vào nhau thầm thì.
Trên người Lâm Kiến Lộc có mùi sữa tắm nam thanh mát, trên người Diêm Hàn thì lại càng thơm, thời tiết thế này trên tay trên mặt cậu đều phải bôi kem chống nắng, mà mỹ phẩm phòng hóa trang xách tay cung cấp đều là hãng cao cấp phù hợp với chất da của Diêm Hàn, không chỉ có hiệu quả tốt, bôi lên thoải mái mát mẻ không dính, mà còn có mùi thơm nhàn nhạt.
Cho nên hai người dựa vào nhau xung quanh chỉ toàn là mùi của nhau, Lâm Kiến Lộc quay đầu nhìn Diêm Hàn, bày tỏ không sao cả.
"Nhà họ Lâm mỗi năm sẽ giúp đỡ vài học sinh nghèo." Trợ giúp Cấp Trường Đông cũng chỉ là chuyện nhỏ không tốn bao sức.
"...!Ôi chao." Diêm Hàn than thở một tiếng "Nghe xong tự nhiên tôi thấy ghét nhà giàu ghê."
"Nhưng lại thiệt lòng mong nhà anh Đại Lâm cứ giàu như vậy mãi."
Sau khi nhận ra cậu nói như vậy là có ý gì, Lâm Kiến Lộc hàm súc mà cười "Trưa nay muốn uống trà sữa không?"
"Không được đâu." Diêm Hàn lại túm cổ áo xốc xốc xốc, muốn cho gió bay vào cổ áo.
Cậu nói "Trời nóng quá, hay cho chút đá đi."
"Ừ.
Muốn uống đậu đỏ hay là dâu tây."
"..." Diêm Hàn hơi do dự một chút, hôm qua cậu ăn tối với Lâm Kiến Lộc xong cũng uống đá, lúc ấy không còn đậu đỏ, giữa dâu tây với xoài cậu phải chọn một món, cuối cùng cậu chọn xoài, còn nói hôm nào lại thử vị còn lại, không ngờ Lâm Kiến Lộc vẫn còn nhớ.
...!Đầu óc tốt đúng là khác hẳn.
"Muốn vị dâu." Diêm Hàn nói.
Đợt kiểm tra xếp lớp học kỳ này là ngày thứ hai thứ năm thứ sáu sau khai giảng.
Nói cách khác cách bây giờ còn một tuần.
Tuy rằng cả kỳ nghỉ chỉ chuẩn bị cho ngày này, nhưng sau khi biết lịch Diêm Hàn vẫn có chút hoảng loạn.
—— Đối với chuyện chuẩn bị trước kiểm tra, cho cậu bao nhiêu thời gian cậu cũng không ngại nhiều.
Lấy thực lực của cậu bây giờ đến lầu bốn là không thành vấn đề, nhưng lớp chín ở lầu bốn, lớp mười ba cũng ở lầu bốn đấy thôi, khoảng cách này như giữa núi với biển vậy, đều là lầu bốn, nhưng hai cái lớp kia khác biệt lắm lắm.
Dựa theo trình độ bây giờ, nếu không có gì sai sót hẳn có thể đến lớp mười ba hay mười hai, phát huy tốt, nhiều may mắn đến lớp mười một cũng không phải không thể, nhưng muốn tiến lên thêm bước nữa...
Sau khi có thành tích kiểm tra cuối kỳ Diêm Hàn có nghiên cứu điểm của những người khác, cảm thấy có hơi quá sức.
Thật ra với cái tính của đại ca mà nói, theo lý hẳn cậu không để ý mấy cái này lắm.
Đây không phải thi đại học, chỉ là một đợt kiểm tra mà thôi, dù thi không đến được lớp tốt nhất cũng không sao.
Bình thường cậu chỉ tự học, càng không để bụng người khác nói cậu như thế nào, nói đi nói lại cũng không ảnh hưởng gì đến cậu.
Nhưng cố tình cậu lại thấy lo âu hồi hộp.
Cụ thể là vì sao đại ca cũng không có thời gian để suy nghĩ kỹ.
Mà cậu cũng không dám nghĩ kỹ.
—— Không phải là trong phòng hóa trang, thời gian cũng không thể bóp méo theo tâm tình của cậu, nên không nghĩ nữa.
Vì thế ngày đầu đi học, Diêm Hàn đã lấy một tư thái hùng dũng lao đầu vào biển học, không thể tự kiềm chế.
Thế nhưng hồi hộp thì hồi hộp, ít ra cậu không mất đi lý trí.
Lớp mười bốn có thời khóa biểu mới, buổi chiều có một tiết thể dục, cho nên dù không muốn ra khỏi phòng học, trước tiết thể dục Diêm Hàn vẫn phải đi thay quần áo, sau đó theo lớp đội nắng nóng đi vào sân vận động.
Hôm nay nóng cực kỳ, sợ học sinh bị cảm nắng, tiết thể dục phải học trong sân vận động.
Giáo viên thể dục vẫn là cô giáo hồi năm nhất, chẳng qua không biết may hay xui, năm nay lớp bọn họ học cùng với lớp mười tám.
Lúc chạy vài vòng khởi động lớp mười tám chạy đằng trước, lớp mười bốn chạy đằng sau, mấy học sinh thể dục lớp mười tám hôm nay không phải huấn luyện, bèn theo lớp đi học thể dục, lúc này thấy đầu tàu gương mẫu của lớp mười bốn là người quen, liền sôi nổi quay đầu chào hỏi với Diêm Hàn.
"À, hi." Diêm Hàn vẫy vẫy tay với bọn họ.
Giữa trưa đại ca lo học nên không ngủ trưa, vốn tiết một buổi chiều còn buồn ngủ chịu không nổi, không ngờ lúc này chạy một vòng lại không cảm thấy mệt mỏi nữa.
Trời nóng thế này ai cũng lười không muốn nhúc nhích, nhưng Diêm Hàn càng chạy càng hăng.
—— Quả nhiên vận động thích hợp với cậu hơn.
Chạy đến vòng thứ hai hàng ngũ bắt đầu rã ra, rất nhiều người chọn cách bất động không chạy theo nữa, chỉ còn số ít là còn đang kiên trì.
Mà trong số ít đó tố chất thân thể của Diêm Hàn vốn tốt, nghỉ hè lại còn rèn luyện không ít, hiển nhiên không phải hạng giỡn chơi, cậu chạy đằng sau lớp mười tám, Ngụy Ninh Hâm cố ý chạy chậm lại vài bước, chạy ngang hàng với cậu, nói "Lát nữa chơi bóng chung không?"
Diêm Hàn "Chơi."
Trong lúc nghỉ hè, lúc biết cậu ở trường, Ngụy Ninh Hâm cùng đám đàn em của cậu ta thường xuyên bám dính lấy cậu hẹn chơi bóng.
Nếu nhiệm vụ học tập đã hoàn thành gần với kế hoạch, Diêm Hàn sẽ đồng ý chơi bóng cùng bọn họ, nhưng nếu tiến triển không thuận lợi đương nhiên sẽ tàn nhẫn mà từ chối.
Nguyên một kỳ nghỉ hè thì cũng đánh với nhau mấy trận bóng, thế nhưng đều là chơi vui với mấy học sinh thể dục trong trường, các loại thi đấu giao hữu của trường với các trường khác Diêm Hàn căn bản không tham gia.
Cậu không có thời gian cũng không có dư sức.
Thế nhưng học thể dục thì không sao cả, chơi sao cũng là chơi mà.
Cậu đồng ý